80s toys - Atari. I still have
Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324712

Bình chọn: 10.00/10/471 lượt.

dựng, ngữ điệu bình thản. Cố Dịch Huân đã biết tâm ý của Lộ Diêu, yên tâm sau này không phải lo lắng nữa, nên nổi lên ý đùa, cố ý cũng cô bắt đầy khởi động nút thắt, muốn xem bộ dạng nóng vội mà ngây thơ của cô.

“Anh!” Lộ Diêu ghét nhất bị Cố Dịch Huân như thế, lúc này anh tựa như một đầm nước xanh biếc trầm tĩnh mà yên lặng, không sóng không gió lại sâu không thấy đáy, làm cho cô tay chân bối rối mà thấy thố. So với anh, cô càng thích hướng anh phát hỏa khi mày kiếm dựng thẳng cùng vẻ mặt không thể nề hà, sủng nịnh trong đáy mắt tràn ra tới tận tâm can.

Cố Dịch Huân nhìn bộ dáng của Lộ Diêu khẽ thở dài một cái, cởi áo khoác ra khoác lên phần lưng bị lộ của Lộ Diêu, ôn nhu nói, “Đương nhiên là em.”

Nghe xong câu này, Lộ Diêu mới lộ ra một chút mỉm cười như trút được gánh nặng. Rúc vào trong lòng Cố Dịch Huân cùng đi bộ đến bãi đỗ xe. Lộ Diêu cao 1,68 mét so với phụ nữ cũng xem như là cao gầy, nhưng mặc ác khoác của Cố Dịch Huân vào lại biến thành đứa bé mặc trộm xuyên quần áo của ba ba, tay áo thừa ra thật nhiều, vạt áo khoác cơ hồ phải chạm tới đầu gối, phất phơ ở trên người, nhìn giống vẻ một đứa nhỏ yêu kiều.

“Dịch Huân ca ca, anh nói em như vậy có tính là người thứ ba không?” Nghĩ đến mỹ nữ yêu dã khêu gợi kia nước mắt ngắn dài, trong lòng Lộ Diêu có chút áy náy cùng bất an, chính mình như vậy thực… Không có đạo đức đi? Nhưng là vì Dịch Huân ca ca… Không có đạo đức thì không có đạo đức một lần đi! Về sau chính mình nhất định phải hảo hảo thương anh, sẽ không tùy hứng giống như trước kia nữa.

Cố Dịch Huân cảm thấy nên giải thích rõ ràng cho Lộ Diêu, cầm bả vai Lộ Diêu xoay người cô lại, “Diêu Diêu, không có Thiết Tây Á, từ đầu tới cuối bạn gái của anh cũng chỉ có một người là em.” Cố Dịch Huân nhìn chằm chằm vào mắt Lộ Diêu ánh mắt, thật sự nói.

“Ngô?” Lộ Diêu chớp đôi mắt to nghi hoặc nhìn người đàn ông lạnh lùng đối diện.

Cố Dịch Huân đành phải đem sự tình từ đầu đến cuối giải thích ngắn gọn cho Lộ Diêu nghe một lần.

Lộ Diêu nghe xong liền kinh ngạc, đứng thật lâu mới có phản ứng. Đón nhận ánh mắt có chút lo lắng của Cố Dịch Huân, Lộ Diêu mỉm cười ngọt ngào, Cố Dịch Huân có chút nghi hoặc, không có việc gì?

“A!” Bên trong bãi đỗ xe truyền đến tiếng gầm nhẹ chứa áp lực và thống khổ của đàn ông.

Tiếp theo là thanh âm ngọt ngào hờn dỗi mắng nhiếc của phụ nữ truyền đến, “Hồn đản! Anh là đồ lưu manh gian trá giảo hoạt! Dám gạt em? Hại em thương tâm? Đánh chết anh, đánh chết anh đánh chết anh!”

“…”

Đêm nay, Lộ Diêu hừng hực như tiểu vũ trụ bùng nổ, thể hiện đầy đủ rồi cô ngự tỷ khí tràng. (quá tức giận, không khống chế được; giống như tức nước vỡ bờ)

Đêm nay, Cố Dịch Huân trải qua thê thảm mà khắc sâu thế nào là giáo huấn, cũng lấy cảnh này trong tương lai thật lâu sau đó để cảnh cáo con anh: giày cao gót của phụ nữ không chỉ là phụ kiện xinh đẹp, mà có thể so với vũ khí đẹp mà vô cùng sắc bén, tùy ý vung lên cũng vô hình đả thương người ta, giống như vô tình đi qua cũng có thể giết người cướp của mà không cần chuẩn bị gì cả! Bởi vậy, trăm ngàn lần không cần phụ nữ phải mang giày cao gót, nhất là khi đang mang giày cao gót lại đi chọc giận họ!

Gần đây Cố Dịch Huân vừa trải qua vài ngày lo lắng, thần thanh khí sảng, khuôn mặt lãnh khốc buộc chặt cho tới nay thoạt nhìn đã ấm áp lên không ít, những người bên cạnh không tự giác nhẹ nhàng thở ra, cảm thán rốt cục cũng nhìn thấy ánh mặt trời!

Những ngày trước đó Cố Dịch Huân tương tư và hối hận đến không chịu nổi, vì muốn làm cho chính mình tạm thời quên Lộ Diêu, Cố Dịch Huân không ngừng làm việc chẳng cần phân biệt ngày hay đêm, không cho đầu óc có 1 phút rảnh rỗi. Cảm xúc thay đổi thất thường làm anh nổi giận liên tục, khiến cho cao thấp trong công ty đều u ám, mọi người đều hoảng sợ.

Tổng tài đi đầu tăng ca, thuộc hạ và nhân viên càng không có chuyện được nhàn hạ! Mọi người bị tra tấn đến bộ dáng khổ sở mà chỉ biết ôm hận, ngày thường các nhân viên trước mặt là phục dịch, các quản lí đều kẹp chặt cúc hoa cẩn thận làm người, trừ khi phải báo cáo công việc mới phá lệ dũng cảm lên tiếng còn lại thì không dám hé ra một lời, sợ chỉ không cẩn thận một chút mà làm Cố Dịch Huân xúc động thì chỉ có ôm rủi ro. Một tháng qua, các hạng mục nghiệp vụ của công ty đều làm rất tốt, lợi nhuận thu vào tăng lên rất nhiều. Tuy rằng tiền thưởng của mọi người cũng theo đó mà tăng, nhưng là thật sự không theo được một ngày một đêm thao luyện này! May mắn hiện tại tổng tài đã khôi phục bình thường, bằng không mọi người đều phải lên thiên đường bồi thượng đế đọc kinh thánh.

Cố Dịch Huân đường làm quan rộng mở, Lộ Diêu lại rầu rĩ không vui. Các bạn hỏi tôi nguyên nhân? Rất đơn giản, vẫn là vì bị lừa nên ghi hận trong lòng thôi. Tuy rằng đã dùng giày cao gót đánh và mắng chửi qua, nhưng là phụ nữ vốn lòng dạ hẹp hòi có thù tất báo nên vẫn cảm thấy không thoải mái, cảm thấy chính mình bị trở thành người để người khác chơi đùa, thực uất ức, thập phần nghĩ phải trả thù.

Ngày nghỉ thật dài, nhàn chán quá mà muốn ầm ĩ, các chương trình tivi chuyển một lần lại một lần, trừ