
Khụ khụ… Ách… Cái kia… Là lần trước sau khi kết thúc bữa tiệc chào đón tân sinh viên là người mời chúng ta ăn cơm – Lộ Viễn, anh trai của Diêu Diêu.” Vừa nhắc tới thời điểm kia, hai gò má trắng nõn của Đại Ngọc liền nổi lên đỏ ửng, trong lòng lại tràn đầy vui mừng ngọt ngào, có chút ngượng ngùng cúi đầu nhìn về phía trước, băng sơn mỹ nhân thẹn thùng quẫn bách.
“A… Các người không lương tâm! Gần nước được ban công, như thế nào không giới thiệu cho tớ một người a?”
“Cậu cần đàn ông sao? A!” Lộ Diêu khoa trương che miệng lại, cười khanh khách, “Thật ngại a, Sở Sở, đã xem nhẹ tính cách của cậu!” (đá xoáy vào cái @#$% mà Sở gia “nghiên cứu”)
“Ha ha ha…”
“…” Hỗn đản!!
Ba người cười cười nháo nháo đi xa dần…
Tục ngữ nói rất đúng, nơi có người ở sẽ có giang hồ, nơi có phụ nữ ở nhất định sẽ có chiến tranh!
“Là tôi làm, thế nào. Tôi chính là không quen nhìn các người một thì giả bộ băng thanh ngọc khiết bộ dáng thanh cao không nhiễm khói lửa nhân gian, một lại giả bộ xinh đẹp quyến rũ bộ dáng thiên chân câu dẫn đàn ông, thực con mẹ nó không biết xấu hổ!” Trong lòng Y Đình hiểu được lấy địa vị bạn bè và thủ đoạn của hai người kia muốn tra ra là ai truyền ra nhưng bài viết kia quả là dễ như trở bàn tay, cho nên cô cũng không tính gạt ai, trở lại ký túc xá liền nói toẹt ra.
Y Đình vừa nói dứt lời, ba người Lộ Diêu liền hoảng sợ, không nghĩ tới cô ta khinh địch như vậy lại thản nhiên nói ra tình hình thực tế.
Đại Ngọc vẫn là bộ dáng vân đạm phong khinh, chỉ là nhìn Y Đình, thản nhiên không có phản ứng gì, Lộ Diêu vẫn một bộ bình tĩnh như cũ, nhàn nhã tựa vào trên ghế; hai đương sự giống như đang nhìn một trò khôi hài không liên quan đến mình.
Sở gia luôn hướng đến hào khí trượng nghĩa, cũng không thể bình ổn lửa giận như hai người kia được, không thể nhìn bạn tốt chị em tốt của mình bị người khác làm hại được, vì thế rống giận đáp lại, “Ngươi nha có thể nói tiếng người hay không, không nói được thì đừng nói!”
“Tôi nói không đúng sao? Hai người các cô đã từng vì trường học vì tổ chức làm một việc cống hiến nào chưa? Ngực lớn mà não nhỏ ngu ngốc, ỷ vào lợi thế của vẻ ngoài chỉ biết đi dụ dỗ đàn ông, hồ ly tinh! Tiểu tiện nhân! …” Y Đình thấy Lộ Diêu và Đại Ngọc trầm mặc tưởng hai người đó chột dạ, nên càng nói càng hăng say, càng nói càng khó nghe.
Lộ Diêu và Đại Ngọc vẫn bất vi sở động như cũ, như đứa trẻ ngoan nhìn Y Đình một mình diễn tấu, trong đầu Lộ Diêu còn đang cân nhắc, một người bình thường vẫn cao ngạo thanh cao chính là phát ngôn ra những lời thế này?
Sở gia vốn nóng tính nên rốt cuộc không thể nghe tiếp, “Ba” một tiếng thanh thúy vang lên, cốc nước trong tay chia năm xe bảy. “Miệng chó không thể phun ra ngà voi mà, ngươi đừng có há mồm, mở miệng ra liền mang một mùi thối không chịu được!”
Khí thế và giọng nói của Sở gia không phải người bình thường nào cũng có thể so sánh, nên khí thế của Y Đình rất nhanh phải giảm xuống. Ngươi ngươi ngươi… Ngươi cả nửa ngày cũng không nói được một câu đầy đủ, thở phì phì đẩy cửa rời đi.
Lộ Diêu nhu nhu ánh mắt, “Vừa rồi là Y Đình sao? Chậc chậc chậc… Thực không nhìn ra được, dưới bề ngoài thanh tú lại văn tĩnh của cô ấy còn có thể che giấu như vậy… Ách…”
“Ác độc!” Cơn giận của Sở gia vẫn còn sót lại chưa tiêu hết, vẫn duy trì tư thế chống thắt lưng mà bổ sung nói.
“Không, hẳn là sắc bén, nghe những lời mắng hai người chúng ta, một bộ, một bộ!” Đại mỹ nhân lắc đầu, vẻ mặt cảm thán.
“Ha ha, ha ha, tạo hóa thật sự là giảo hoạt lại tồn tại thần kỳ a, luôn thích mang người khác ra tế trước ánh mắt mọi người!”
Ba tiểu cô nương một điểm cũng không lo lắng ảnh hưởng do áp lực và sự phản đối mà dư luận mang đến, ở trong phòng ký túc xá vẫn nói vẫn cười. Hiệu trưởng lại gấp đến độ mồ hôi đầy đầu. Hai thần tài lớn Lord và Lộ thị, một bên ông cũng đắc tội không nổi, chuyện này liên lụy rất lớn, trong ảnh chụp có công chúa của Lộ thị còn có Cố Dịch Huân, nếu xử lý không tốt, tiền đầu tư cũng không cần nói, mà ông không sai biệt lắm cũng nên cuốn gói về nhà.
Hiệu trưởng trước tiên tìm được chủ nhiệm các phần tin tức, mạnh mẽ chỉnh đốn, phong tỏa diễn đàn, làm sáng tỏ mọi chuyện, phạt tượng trưng chủ nhiệm cùng mấy tên chim đầu đàn, dù sao vẫn cần chú ý đến tự do ngôn luận, huống hồ sự việc cũng không có khuếch tán ra ngoài, cũng không tạo thành ảnh hưởng quá xấu. Toàn bộ quá trình đều đạt hiệu suất cao mà trước nay chưa từng có, không chút nào ướt át bẩn thỉu, buổi tối thời điểm Cố Dịch Huân tới đón Lộ Diêu, mọi việc đã xử lý xong.
“Làm sao vậy?” Cố Dịch Huân một tay khống chế tay lái, một tay đem bàn tay nhỏ bé của Lộ Diêu nắm trong lòng bàn tay mà vuốt ve, ôn nhu hỏi. Cô gái nhỏ vừa lên xe liền mệt mỏi, ngồi ở bên ghế phụ cắn cắn móng tay, một câu cũng không nói.
“Buồn bực.” Lộ Diêu rầu rĩ nói.
“A, tuổi chưa nhiều đã biết buồn bực.” Cố Dịch Huân vuốt vuốt cái đuôi ngựa của Lộ Diêu, “Nói xem, chuyện gì a?”
“Em sắp có chị dâu… “
“Chuyện tốt a.”
“Nhưng là trong lòng em luôn luôn có một loại cảm giác nói không nên lời, dù sao cũng là không thoải mái.” Lộ Diêu giống