XtGem Forum catalog
Nguyện Yêu Em Lần Nữa

Nguyện Yêu Em Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323332

Bình chọn: 8.00/10/333 lượt.

ện khen đàn ông khác trước mặt anh, làm anh

thấy mất mặt lắm."

"Biết rồi biết rồi, sau này em ở trước mặt anh thì không khen ngoài mặt, khen trong lòng là được chứ gì?" Tôi cười hì

hì. Này, có phải anh cố ý nói, là anh đang ghen không? Oa, ý nghĩ này

làm lòng tôi lâng lâng vui sướng.

"Ơ, tiểu nha đầu này tiến bộ

ghê nhỉ, đối đáp lanh lẹ dữ." Trình Gia Gia ngoài cười trong không cười, nói, rồi lập tức xoay như gió đổi chiều, chuyển sang giọng điệu uy

hiếp: "Nha đầu em đừng có hòng đắc ý, xem đêm nay về anh xử em thế nào!"

"Aaa, em sợ quá đi à ~" Tôi giả bộ run run giọng. Nhất thời không để ý, tôi đã chấp nhận tối nay gặp anh mất rồi.

Quả nhiên Trình Gia Gia bắt đầu đắc ý, nhe răng cười: "Tốt, tối nay sẽ cho em thưởng thức sự lợi hại của anh."

Này này, lời này nghe sao mà ba chấm thế hử? Trên TV, mấy tên ác bá chẳng

phải vẫn hay nói câu này khi cười dâm đãng tiến lại gần tiểu nương tử

sao, còn nâng mặt tiểu nương tử lên, nói: "Được lắm, đêm nay sẽ cho nàng thưởng thức sự lợi hại của bổn đại gia."

"Bọn em chừng nào thì xong? Anh qua đón em." Lời tiếp theo của Trình Gia Gia cắt đứt suy nghĩ miên man của tôi.

A, anh đến thật á! Tuy rằng chúng tôi là nam nữ đương quen nhau, nhưng dẫn anh về nhà qua đêm có phải là tiến triển quá nhanh rồi không? Tôi còn

là thiếu nữ trong sáng thuần khiết à nha.

"Cái này, bọn em phỏng chừng còn lâu lắm." Tôi bắt đầu lúng ta lúng túng.

"Khách hàng gì mà khó tính thế? Phải tiếp đãi lâu như vậy?" Trình Gia Gia khó hiểu.

Cái anh này có kinh nghiệm tiếp khách hàng, nên tôi không dám nói dối

nhiều: "Hai nữ khách hàng, nhân viên nam trong phòng nội vụ đều đến đây, ca hát với hai vị mỹ nữ kia." Nhưng thật ra hai cô đó thích quấn lấy

Ứng Nhan mà hát hơn.

Trình Gia Gia bỗng nhiên im bặt, thật lâu sau mới mở miệng: "Vậy chỉ có mình em là nữ?"

"Vâng, đúng là Ứng Nhan muốn o ép em đây mà, một khắc cũng không muốn cho

người ta rỗi, mỗi người phải bề bộn nhiều việc hắn mới đắc ý." Tôi càng

nghĩ càng tức, Ứng Nhan gọi tôi đến làm cái gì cơ chứ? Rõ ràng trước kia hễ tiếp khách hàng nữ thì rất hiếm khi gọi nữ nhân viên đi cùng, nếu

cấp thiết lắm cũng chỉ đi có một hai người của phòng nội vụ mà thôi.

Nghe giọng nghiến răng nghiến lợi của tôi, Trình Gia Gia lại nở nụ cười:

"Đừng nhíu mày thế, em cứ tiếp khách đi, trễ thế nào anh cũng rước em

mà, có đại mỹ nam anh đây, tùy tiện gọi một tiếng là có mặt, em cũng nở

mày nở mặt rồi."

"Hứ, chỗ em còn vài anh dễ nhìn đó nha, tặng gái đẹp là em về nhà, bọn họ mừng còn không hết nữa đó." Tôi quyết định đả

kích Trình Gia Gia lần nữa, cái tên này, cứ hay "tự sướng" miết, xui cho anh là gặp phải tôi nha, tôi sẽ tự kỉ vượt mặt anh luôn, áp đảo khí thế của anh, đả kích mãnh liệt thế mạnh của anh!

Trong lúc tôi và Trình Gia Gia liếc mắt đưa tình loẹt xoẹt thì bên cạnh vang lên tiếng người: "Nha Nha, sao cô đã ra rồi?"

Lí Chính Nghĩa! Tôi oán hận mắng, xem mặt tôi đi, không thấy người ta đang xuân phong tình tứ với bạn trai sao, xem miệng tôi đi, không phải đang

tâm tình nỉ non sao, phá đám người ta nói chuyện thế này, thật độc ác!

Tiểu Lí huynh tò mò, tay cầm gói thuốc của Ứng Nhan, thình thịch chạy tới:

"Nha Nha, cô nói chuyện điện thoại với ai mà hăng say thế?" "Bạn trai!" Tôi tức giận mắng, đồng thời tặng anh ta một cái liếc mắt ai oán.

Trình Gia Gia bên kia hình như rất hài lòng với thái độ của tôi, nhanh chóng

chấm dứt cuộc gọi: "Tốt lắm, vậy đi, chừng nào em xong thì gọi anh."

Tiểu Lí bày ra một bộ dạng bi thương: "Xong rồi, nhìn biểu hiện của nha đầu nha cô, biết thế ban nãy đừng có diễn."

Lại nữa, lại nữa, anh ta không sợ phiền sao? Tôi oán hận xoay người, đập

anh ta một cú: "Đừng có nói năng lung tung, hắn ta bên này phong lưu

khoát hoạt lắm."

Tiểu Lí giật mình, vội bỏ tôi chạy tới phòng ca: "Sao thế được, tôi phải đi xem."

Chúng tôi đứng trước cửa, chưa động tới nắm đấm cửa thì cửa đã mở, Ứng Nhan ở phía sau đang cầm tay nắm. Ứng Nhan nhìn thấy chúng tôi, trong thoáng

chốc có một tia lúng túng, nhưng hắn một chữ cũng không nói, mặt âm trầm lướt qua chúng tôi, đi ra ngoài.

"Lão đại." Tiểu Lí chân chó, thấy Ứng Nhan liền bỏ tôi lại, gọi to gọi nhỏ chạy theo.

Tôi lắc đầu, tự đi vào phòng, hai mỹ nữ đang chơi đổ xúc xắc với mấy chàng

trai phòng nội vụ rất vui vẻ, tôi thấy chẳng có việc gì làm nên đi tìm

một chỗ khuất nghỉ ngơi, buổi tối còn cả một bản danh sách phải làm,

chưa biết ngủ được bao nhiêu nữa.

Mười lăm phút sau, Ứng Nhan

cùng Tiểu Lí đi vào. Ứng Nhan mang khuôn mặt lãnh đạo gương mẫu đi phía

trước, Tiểu Lí tung tăng đi sát phía sau, nói liên miên cái gì đó, còn

bất chợt nhìn qua phía tôi. Ứng Nhan đang đi vào cũng phải nhíu nhíu

mày, trừng anh ta một cái, Tiểu Lí lập tức ngậm miệng, ngoan ngoãn đi

qua một bên. Trong lòng tôi thầm sảng khoái, cho anh nói điên nói khùng

này, cho anh xen vào việc người khác này, cho anh tám nhảm chuyện lãnh

đạo này, vỗ mông ngựa nâng đùi ngực làm cái gì, người ta căn bản không

có ý nghĩ này, anh còn đi nói lung tung, ở không ngứa đòn à?

Thấy Ứng Nhan không t