Pair of Vintage Old School Fru
Nhà Có Chó Dữ

Nhà Có Chó Dữ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322621

Bình chọn: 8.5.00/10/262 lượt.

ó thể biết được chuyện gì đang xảy ra bên ngoài sao? Phan Già gật đầu nghi hoặc, từ trong phòng nghỉ đi ra, đi tới phòng làm việc của Tư Nam, "Anh Đường, tổng tài mời anh vào trong."

"Oh, được!" Anh tỉnh rồi! Tư Nam hưng phấn đi lại.

"Tư Nam," Uông Phong Lân hít thật sâu, ra vẻ đang điều chỉnh lại hô hấp của mình, chỉ là muốn che dấu đi sự hưng phấn khi được gặp lại y một lần nữa, "Công việc có thuận lợi không?"

"Rất tốt!" Tư Nam gật đầu, "Tu dạy tôi rất nhiều thứ!"

Tu giao cho mi rất nhiều việc sao? Uông Phong Lân cũng không có nói gì, hắn nhìn ra được Tu đang kiểm tra năng lực làm việc của Tư Nam: "Tôi đột nhiên nghĩ tới, vốn là cuối tuần này bộ phận kĩ thuật cùng với bộ phận truyền thông sẽ đưa ra một sản phẩm mới, đáng lẽ tôi phải có mặt. Nhưng mà, lấy tình huống của tôi lúc này, chỉ sợ là không thể đến dự tiệc ra mắt được, tôi hi vọng cậu có thể đi thay tôi."

"Hả? Tôi sao?" Tư Nam không thể tin được chỉ vào mũi của mình.

"Có tự tin không?" Uông Phong Lân nở ra một nụ cười khiến người khác an tâm, "Tôi tin tưởng vào con mắt nhìn người của mình."

"Oh, được! Tôi nhất định sẽ làm hết sức." Tư Nam gật đầu.

"Bây giờ cậu đến bộ phận truyền thông cùng bộ phận kĩ thuật, hỏi tài liệu từ bọn họ, nghiên cứu thật cẩn thận, bởi vì đến đó nhất định sẽ phải trả lời một số câu hỏi từ phía phóng viên. Còn về qui trình phát hành sản phẩm này nọ có gì phải chú ý tôi nghĩ cậu chỉ cần hỏi Đường Tư Viễn là được.

"Uh, được." Tư Nam đứng lên. "Tôi sẽ đi ngay."

"Uh." Uông Phong Lân gật đầu cổ vũ, "Đi đi, nhưng mà không cần làm quá sức đâu!"

"Cảm ơn, anh cố gắng nghỉ ngơi nhé!" Tư Nam rời khỏi phòng của Uông Phong Lâu, lập tức đi xuống lầu.

Cửa thang máy vừa mở ra, Tư Nam đang chuẩn bị đi vào, nhưng lại nhìn thấy một người mặc trang phục của phụ nữ đi ra khỏi thang máy, đeo cái kính râm siêu to che khuất hơn một nửa khuôn mặt, đôi môi đỏ mọng ướt át.

Người phụ nữ bước ra khỏi thang máy kiêu ngạo lướt qua người Tư Nam, trực tiếp đến chỗ Thước Nhã.

"Là ai vậy ta?" Cửa thang máy đóng lại, Tư Nam lẩm bẩm, "Chẳng lẽ là có quan hệ rất tốt với anh sao?"

...

Đi tới bộ phận truyền thông.

"Anh Đường, A Kim đâu?" Tiểu Thanh nhìn thấy Tư Nam đi vào. "Chắc là ở trên tầng mười tám rồi!" Bản thâm chỉ lo đi làm những việc mà Uông Phong Lân giao cho, hoá ra đã không có chú ý tới A Kim ở đâu luôn.

"Oh, tôi còn tưởng hai người dính nhau như hình với bóng chứ!" Tiểu Thanh cười với Tư Nam.

"Cũng không tới mức vậy đâu." Tư Nam lắc đầu, "Uông tổng nói tôi xuống lấy tài liệu về sản phẩm sẽ phát hành tuần sau."

"Oh?" Uông tổng có tham dự không?"

"Không có, anh ấy nói tôi tham dự thay anh ấy."

"Như vậy à," Tiểu Thanh chép tài liệu trừ trong máy tính của mình vào trong USB, "Đây là hồ sơ lưu, tất cả thông tin cùng nội dung này nọ. Những thứ khác thì ở bên chỗ giám đốc Đường."

"Được, cảm ơn." Tư Nam gật đầu cảm ơn đối với cô.

"Tư Nam?" Đường Tư Viễn đi từ bên ngoài vào, "Em tại sao lại xuống đây?"

"Uông tổng nói em tới lấy tài liệu về sản phẩm tuần sau phát hành, anh ấy nói em tham dự thay anh ấy." Tư Nam trả lời, "Tiểu Thanh mới chép cho em chương trình hội nghị, nội dung chi tiết với tài liệu mô tả."

"Anh cũng mới vừa qua bên bộ phận kĩ thuật," Đường Tư Viễn mở cửa phòng mình, đợi Tư Nam vào thì đóng cửa, "Anh cần sửa tài liệu lại một chút rồi sẽ đưa em. Mấy cái Tiểu thanh đưa, chính là nội dung chính, em cứ xem trước đi." Vừa nói ra hiệu bảo Tư Nam ngồi xuống, "Tình trạng Uông tổng hôm nay như thế nào rồi?" Đường Tư Viễn hỏi.

"Không rõ lắm, lúc anh ấy tỉnh lại nhìn thấy cũng tốt, giống như là vừa mới ngủ dậy."

"Em ở tầng mười tám có gặp cô Tỉnh Thượng không?" Đường Tư Viễn hỏi.

"Cô Tỉnh Thượng?"

"Tỉnh Thượng Đan, hôn thê của Uông tổng." Đường Tư Viễn mở sổ ghi chép của mình ra vừa nói, "Nghe nói rất là đẹp!"

"Oh, nhìn không rõ lắm." Tư Nam cúi nửa đầu, hôn thê của Uông tổng? Hẳn là cô gái kiêu ngạo lúc nãy rồi? Tại sao mình lại đau lòng như vậy, hết thảy những chuyện này không phải đều nằm trong dự liệu sao?

"Tư Nam, em sao vậy?"

"Không có việc gì đâu!" Mạnh mẽ đem tinh thần quay trở lại mà trả lời anh Hai.

"Đám cưới để cũng cố địa vị của mấy tập đoàn lớn, cũng là chuyện thường thấy ha." Đường Tư Viễn tìm vài tài liệu của mình đưa cho em trai, "Đây là mấy tin tức nói về việc phát hành sản phẩm, em tham khảo một chút đi."

"Oh, được." Tư Nam gật đầu, trong lòng cười thầm mình suy nghĩ quá nhiều, thầm mến hẳn là đã trở thành thói quen rồi, tại sao bản thân vừa mới nghe tới anh có hôn thê thì lại cảm thấy đau lòng chứ?

"Em giống như là không có tinh thần," Đường Tư Viễn đưa tay rờ rờ trán Tư Nam, "Không có nóng, hẳn là không có việc gì. Có phải việc của em nhiều quá không, không quen à?"

"Không có đâu!" Tư Nam hít sâu một hơi, cười tươi rói, "Em qua bên bộ phận kĩ thuật, có gì không biết sẽ hỏi anh sau."

"Được." Đường Tư Viễn gật đầu, đưa mắt nhìn Tư Nam đi ra ngoài, nhìn ra được em trai có tâm sự, cũng không biết được tâm sự của nó là cái gì! Chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ, từ nhỏ tới lớn, y có tâm sự gì cũng không chịu