Snack's 1967
Nha Đầu Đến Đây Với Trẫm

Nha Đầu Đến Đây Với Trẫm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323003

Bình chọn: 9.5.00/10/300 lượt.

”.

Trầm Hương khẽ cười một tiếng nói:“Hoàng thái hậu an bày cho cô nương ở trong Phượng Minh Điện, nhiêu đây đã đủ nói lên tất cả.Phượng Minh

Điện này chỉ có hoàng hậu mới có thể vào, không phải cô nương làm hoàng

hậu,vậy còn ai vào đây? Hiện tại trong cung từ trên xuống dưới đều biết

chuyện này, cô nương cũng đừng phủ nhận nửa .”

“Ngươi nói……” Vẻ mặt Linh Lung ngạc nhiên, nàng không khỏi nhớ lại một ngày kia mẫu thân nói chuyện với nàng ……….

Mặt trời mệt mỏi lặn về phía tây.

“Mẹ,con đã trở về.”

Trên đầu tiểu cô nương chải hai búi tóc, một tay cằm bảo kiếm, một

tay ôm đồng la đi qua hàng rào trúc,khuôn mặt nhỏ nhắn lớn cỡ bàn tay,

nhìn bên ngoài vào tuổi nàng so với thực tế còn nhỏ hơn hai, ba tuổi.

Mỗi ngày về đến nhà,Linh Lung luôn la lớn như vậy. Đem đồ đạc làm

xiếc để kiếm cơm dọn dẹp lại, vỗ về cái bụng kêu ùng ục,nhìn nam tử

trung niên cười nói:“Tần bá bá, hôm nay con giống như đặc biệt dễ

đói,ông cũng vậy sao?”.

Tần Công toét miệng cười,“Hôm nay nhiều khách xem náo nhiệt, chúng

ta đặc biệt ra sức thét to, còn lời nămlượng bạc, bụng tự nhiên đói

mau,buổi tối nên thêm đồ ăn để chúc mừng .”.

“Không biết mẹ nấu món ngon gì nha ?” Linh Lung hai ba bước chạy vào

trong phòng,vừa vào trong liền thấy trên bàn cơm rỗng tuếch,mà mẫu thân

đáng lý phải nấu món ngon đợi nàng về lại ngồi bên cạnh bàn sợ run, nàng không nén nổi cũng ngây ngẩn cả người.“Mẹ,mẹ tại sao ngồi đây ngẩn

người, xảy ra chuyện gì sao?”.

Khương Thị bị nữ nhi lay động,lúc này mới hồi phục lại tinh

thần.“Linh Lung…… A! Các người đã trở lại? Không xong! Đồ ăn mẹ còn chưa nấu? Các người nghỉ ngơi trước một chút,mẹ lập tức đi nấu.”

Thấy mẫu thân nhanh chóng vào phòng bếp,Linh Lung cảm thấy khác thường nhưng cũng không lập tức hỏi.

Quả nhiên không lâu sau, Khương Thị bê đồ ăn nóng hổi ra, tuy rằng

không phải thịt cá, bất quá, đối bọn họ mà nói, đã xem như được hưởng

thụ .

“Tần đại ca, huynh phải ăn nhiều một chút.” Khương thị kêu gọi . Nhờ

có Tần Công giúp những năm gần đây,nàng mới an tâm để cho nữ nhi ra

ngoài làm xiếc, nếu không hai mẹ con đã sớm chết đói ven đường .

Tần Công gãi đầu, có chút thẹn thùng nói:“Đệ muội,người muội không khỏe nên ăn nhiều một chút, không cần khách khí với huynh”.

Giọng nói của Khương Thị bình thản nói:“Muội thế nào vẫn ăn như cũ,

nhưng Tần đại ca vì cái gia đình này lao động vất vả, năm đó nếu không

có huynh thì không có mẹ con chúng tôi”

“Đệ muội, muội trăm ngàn lần không cần nói như vậy.” Hắn ngượng ngùng reo lên.

Linh Lung buộc miệng cười:“Mẹ,mẹ cũng đừng nói thêm gì nữa , bằng không,Tần bá bá thật sự phải tìm hang chui vào.”.

“Đứa nhỏ này,lại nói hưu nói vượn!.” Khương thị khẽ quát nhẹ.

Vẻ mặt Tần Công không được tự nhiên nói:“Huynh cùng Công Tôn Uý kết

bái huynh đệ, thay hắn chăm sóc các người là chuyện huynh phải làm,đệ

muội đừng nói cảm ơn huynh”.

Trong lòng Khương Thị thầm mang ơn nói:“Muội đây đừng nói,muội sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ ân tình của huynh”.

“Mẹ, dùng bữa.” Linh Lung hiếu thuận giúp mẫu thân chia thức ăn, đem

tất cả các món ngon để trong bát bà.Thấy dáng vẻ mẫu thân như có tâm sự

nặng nề, trong lòng nàng càng nghi ngờ.

Đêm đó, hai mẹ con ngủ chung một giường, mắt thấy trời cũng sắp sáng

Khương Thị vẫn trằn trọc khó ngủ,bên tai nghe được bên ngoài truyền đến

từng tiếng gà gáy, bà nhẹ nhàng choàng áo đi đến phòng bếp nhóm lửa

chuẩn bị đồ ăn sáng.

Linh Lung ngủ không say cho nên khi mẫu than ngồi dậy,nàng cũng mở

hai tròng trắng đen phân minh,mẹ nàng lặng lẽ mang đôi giầy thêu màu

hồng nhạt,rời khỏi phòng.

Mẹ nhất định có tâm sự. Linh Lung có thể trăm phần trăm kết luận,

chẳng qua là giữa hai mẹ con nàng cho đến giờ không có bí mật, tại sao

chuyện này lại lén giấu đi, trì trệ không muốn nói ra ?

Nhìn bóng dáng mẫu thân bận rộn, nàng tiến lên gọi một tiếng,“Mẹ”.

“Ừm!” Khương Thị bị nữ nhi gọi giật mình, tay phải run rẩy múc gạo

trắng rớt đầy đất.“Linh Lung, con nha!Hôm nay con tại sao lại dậy sớm

như vậy?”.

Linh Lung nắm cổ tay gầy của mẫu thân, ngăn lại động tác mẹ lục gạo trắng.“Mẹ,mẹ đi theo con”

“Con muốn đi đâu?” Khương Thị để nữ nhi kéo đi,vào tới phòng.

Nàng ấn mẫu thân ngồi ở trên giường, trên mặt Linh Lung toát ra thành thục vượt quá tuổi.“Mẹ, rốt cuộc xảyra chuyện gì? Không cần gạt con nữa ,mẹ mỗi lần có tâm sự, buổi tối mẹ nhất định sẽ ngủ không yên,mẹ đừng

nghĩ rằng việc nhỏ này có thể lừa gạt được con.”.

Khương Thị lại buồn phiền lộ vẻ xúc động,“Xem ra chuyện phải trái không thể giấu”.

“Mẹ không đem tâm sự nói cho con biết, còn có thể nói cho ai biết

nha?” Linh Lung cố ý trêu chọc nói:“Mẹ nói đi!Con sẽ chăm chú lắng

nghe.”.

Vì thế, Khương Thị đành phải chậm rãi đem chuyện ban ngày hoàng thái

hậu đích thân tới đây nói lại một lần nửa, bao gồm chuyện hai người nói

với nhau, và lời thỉnh cầu của hoàng thái hậu, còn có lo lắng và kiêng

kỵ chính mình,toàn bộ nói ra hết.

“Thành thật mà nói,mẹ cũng không tán thành con tiến cung,mẹ biết rõ

tiểu hoàng đế hiện nay tính tình rất khó chịu, chỉ cần không thuận mắt

hắn, hắn sẽ giận dữ