Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3213194

Bình chọn: 8.5.00/10/1319 lượt.

ào rất nhiều.

Phàm Ngự mới vừa ngồi trên ghế, điện thoại liền tới, Phàm Ngự liếc mắt nhìn sau đó tuấn mỹ nhận điện thoại không nói gì, đối phương ngược lại dùng sét đánh ào ào.

"Ngự, như thế nào? Có khỏe không?" Thanh âm Lạc Trạch tốt lắm vang lên giống như chờ xem kịch vui.

"Ừ, tốt" Phàm Ngự lạnh lùng nói. Sau đó liếc mắt An Tuyết Thần đang nhìn một cái, gương mặt tìm tòi nghiên cứu, còn không tin tưởng. Có phải hay không cho là cô gái? Nghĩ đến đó muốn đem Lạc Trạch xé nát, chỉ là cũng không thể khiến anh quá kiêu ngạo.

"Vậy sao? Vậy thì thật tốt, mất trí nhớ nên ngay cả ghen đều quên?" Lạc Trạch tận tình trêu nói, thời điểm tới tìm sớm nghe Thư ký Trương nói một hồi tổng giám đốc sẽ cùng An Tuyết Thần đi tới, mình liên muốn chế kịch ác.

"Không có việc gì, cút xa một chút" Nói xong cũng cúp điện thoại, sau đó nhìn An Tuyết Thần nói: "Bảo bối, em hôn mê nửa năm anh đều không có ăn vụng"

Bảo bối? Dịu dàng như thế, An Tuyết Thần nhíu chặt lông mày lại giống như muốn nhìn xuyên thủng anh, Phàm Ngự cũng tiến lên, ánh mắt dò xét, vốn là không có ăn vụng, là thật, anh không có gì đáng thẹn.

An Tuyết Thần nhìn anh nửa ngày sau đó nói: "Mau làm việc." Nói xong cởi chân trần đi tới bàn làm việc của anh, đến ngăn kéo cuối cùng, lấy ra một máy vi tính viết tay, lấy ra, An Tuyết Thần đứng tại chỗ sửng sốt nửa ngày, sau đó mặt nghi vấn nhìn Phàm Ngự, Phàm Ngự nhún nhún vai. An Tuyết Thần nhìn Phàm Ngự nói: "Em hay để sao?"

Phàm Ngự gật đầu một cái, xem ra mất trí nhớ nhưng mà đối với chuyện lúc trước rất có cảm giác, An Tuyết Thần cũng không suy nghĩ nhiều sau đó chạy về trên ghế sa lon, nằm chơi tiếp. Mấy giờ đã qua, An Tuyết Thần mơ mơ màng màng liền ngủ mất rồi, Phàm Ngự cầm chăn vì cô đắp lên, sau đó uống một ly cà phê tiếp tục công việc, An Tuyết Thần hình như là làm nằm mơ. Đột nhiên đứng dậy, Phàm Ngự bị sợ đến vội vàng ngẩng đầu nhìn cô. An Tuyết Thần sửng sốt một hồi sau đó nhìn Phàm Ngự nói: "Phàm Ngự, em nằm mơ, rất kỳ quái"

Phàm Ngự để bút máy xuống sau đó nhìn An Tuyết Thần nói: "Mơ cái gì, nói nghe một chút" Lời nói chưa dứt, mặt Phàm Ngự cũng tối, đúng lúc vượt qua Lạc Trạch cùng Lệ Lệ .

"Em mơ thấy một phòng bao KTV, có một người đàn ông đang cùng một cô gái làm cái đó, đột nhiên sau đó cửa bị đá văng, chụp mấy tấm hình liền chạy, em chỉ muốn nhìn một chút hai người kia trông như thế nào, chính là không thấy rõ, sau đó liền tỉnh."

Phàm Ngự nghe xong, mặt đều đen rồi, này không phải là hai người bọn họ sao? Cô nghĩ như thế nào đây? Sau đó gương mặt âm mai nói: "Không thể nào"

"Ai nói, vậy không phải là thật sao?" Lạc Trạch đẩy cửa đi, gương mặt nụ cười, sau lưng còn có Giang Lệ Lệ đi theo, An Tuyết Thần nhìn Giang Lệ Lệ lập tức đứng lên hô to: "Lệ Lệ, a, Lệ Lệ, sao cậu lại tới đây?"

Giang Lệ Lệ sửng sốt, sau đó nhìn Lạc Trạch, không phải mất trí nhớ sao? Lạc Trạch cũng không rõ ràng lắm, chẳng lẽ là khôi phục, Phàm Ngự càng thêm tò mò.

"Tuyết Thần, cậu nhớ rồi?" Giang Lệ Lệ nắm tay nhỏ bé của An Tuyết Thần, nói.

"Không có, năm mười tám tuổi cũng còn nhớ á" An Tuyết Thần nhìn Giang Lệ Lệ nói, Giang Lệ Lệ nhìn An Tuyết Thần, có chút mơ hồ rồi. Phàm Ngự ngược lại hiểu, chẳng trách nói mình 18 tuổi, hoá ra là như vậy, Phàm Ngự lạnh lùng liếc qua Lạc Trạch. Ý là: chớ nói lung tung.

Lạc Trạch hướng Phàm Ngự cười cười, sau đó nhún vai, An Tuyết Thần nhìn Lạc Trạch đi lên trước, quan sát một thân. Lạc Trạch nhìn thấy xem như là động vật nhìn mình, nói: "An mỹ nữ, cô đang nhìn cái gì?"

"Anh, anh là bạn trai Lệ Lệ sao?" An Tuyết Thần nói.

Trong lúc nhất thời Lạc Trạch không biết trả lời thế nào, Giang Lệ Lệ nhìn dáng vẻ chần chờ của Lạc Trạch sau đó mở miệng nói: "Không phải, anh ta là bạn Phàm Ngự, chúng tớ ngẫu nhiên biết, trước kia đã gặp qua mấy lần." Giang Lệ Lệ mở miệng giải thích, hoàn toàn không có chú ý ánh mắt Lạc Trạch sắc bén, thậm chí còn có chứa tâm tình phức tạp.

"A, là như thế này, may mà không phải, cậu xem chính là hoa hoa công tử, không thích hợp với Lệ Lệ nhà chúng ta" An Tuyết Thần lôi kéo tay Giang Lệ Lệ an vị ở trên ghế sofa. Lạc Trạch nhìn Giang Lệ Lệ trong mắt không biết tình cảm gì, nhưng lại bị Phàm Ngự tóm gáy.

Lạc Trạch nhìn Phàm Ngự đang nhìn mình, lúng túng một cái sau đó ho khan, ngồi ở bên kia ghế sa lon. Phàm Ngự nhìn Lạc Trạch cười thâm ý, sau đó nhìn Giang Lệ Lệ nói: "Lệ Lệ tiểu thư là bạn tốt của bảo bối, có muốn tôi giới thiệu mấy người đàn ông khá hơn một chút cho cô hay không?" Nói xong không quên liếc sắc mặt của Lạc Trạch.

An Tuyết Thần không đợi Giang Lệ Lệ trả lời, An Tuyết Thần giành đáp trước: "Tốt, giới thiệu mấy người đáng tin, em cho Lệ Lệ kiểm định. Có được hay không Lệ Lệ?" An Tuyết Thần mong đợi nhìn Giang Lệ Lệ.

Giang Lệ Lệ nhìn hai người, một xướng một họa sau đó gật đầu nói: "Tốt, cái kia liền làm phiền Phàm tổng rồi." Quả nhiên thốt ra lời này một đạo ánh mắt sắc bén ác độc bắn xuyên qua. Giang Lệ Lệ run lên nhưng không dám ngẩng đầu, Phàm Ngự thấy thế sau đó liếc Lạc Trạch một cái, cầm điện thoại lên nói: "Này, giúp tôi hẹn. Công tử côn


Pair of Vintage Old School Fru