Insane
Nhặt Được 201 Vạn

Nhặt Được 201 Vạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326504

Bình chọn: 10.00/10/650 lượt.

ó ở’ suýt nữa lại nói ra.

Yên lặng lái xe đưa Diệp Gia Dĩnh đến khách sạn cách bệnh viện hai con đường, thấy rõ đó là khách sạn nổi tiếng, mặc dù không mấy xa hoa, nhưng khẳng định vấn đề an toàn rất tốt, nhìn cô đi vào cửa sau đó anh mới qauy đầu rời đi.

Xe thể thao mới mua nên chạy rất êm, anh mới vừa ngủ một chút sức lực giống như là đã khôi phục, đầu óc hết sức tỉnh táo, nghĩ đến Diệp Gia dĩnh nói cô ấy đã đến đây quan sát vài hôm, Lý Hạo Nhiên coi như đã hiểu vì sao Diệp Gia Dĩnh có thể trong một thời gian ngắn ngủi đã thay đổi từ một tiểu thư luôn được nuông chiều thành một người mẹ hiền đảm đang, nấu cơm, làm việc nhà rất tốt.

Thì ra ưu điểm lớn nhất của Diệp Gai Dĩnh không phải là xinh đẹp, mà là người vô cùng nghiêm túc!

Khi cô cực kỳ nghiêm túc, lúc đó cô lại càng thêm xinh đẹo. Xinh đẹp không phải vì gắn lông mi giả, sắc mặt kiều diễm, quần áo đẹp đắt tiền, giày cao gót tinh xảo. Mà ấy là một loại xinh đẹp tỏa ra từ phong cách bên trong, có thể làm cho đầu tóc rối bời. Ánh mắt cô lại tỉnh táo, bình thường không trang điểm cũng thấy thuận mắt hơn nhiều.

Diệp Gia Dĩnh vừa vào khách sạn đơn giản tắm rửa một chút, mới đó mà đã 3 giờ sáng cô vừa cảm giác ngủ được một chút đã đến 7:30 sáng. Tinh thần khôi phục chút ít, có thể là vì ngày hôm qua ngồi trên hàng ghết dài ở phòng cấp cứu ngủ gật, cúi đầu, nên lúc này cổ và bả vai có điểm chua sót đau nhức.

Diệp Gia Dĩnh nằm trên giường, cầm lấy di động ở đầu giường, trước tiên gọi về nhà.

Quả nhiên là Diệp Ba Ni bắt máy, đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói yếu ớt, mềm mại lại bằng phẳng, “Alo!”

Giọng nói nhỏ nhẹ cố nâng cao tinh thần giống như vừa tỉnh ngủ, chỉ một câu của Diệp Ba Ni đã làm cho Diệp Gia Dĩnh sung sướng cả thể xác lẫn tinh thần, thoải mái từ đầu đến chân “Ba Ni, là mẹ, con đã ăn sáng chưa?”

“Dạ rồi.”

“Đợi một chút dì Chu Mai sẽ đưa con đến nhà trẻ.”

“Dạ.”

“Có nhớ mẹ hay không?”

Rốt cuộc Diệp Ba Ni không trả lời ‘dạ’ nữa mà thay đổi thành “Nhớ.”

Trong lòng Diệp Gia Dĩnh mềm mại “Tối nay mẹ không cần tăng ca sẽ ở nhà chơi với Ba Ni.”

Diệp Ba Ni lại đổi lại một chữ “Dạ.”

Bên kia mơ hồ truyền đến giọng nói của Chu Mai “Ba Ni, nhanh lên nếu không liền bị muộn, nói tạm biệt mẹ đi nào.”

Diệp Ba Ni ngoan ngoãn nói “Mẹ, tạm biệt.”

“Ba Ni ngoan, tạm biệt.”

Sau khi Diệp Gia Dĩnh để điện thoại xuống tinh thần sáng lạn rời khỏi giường, vạch màn cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Sau khi nói chuyện điện thoại với Diệp Ba Ni, cô cảm thấy bầu trời thật là xanh, ngay cả việc vừa rồi cổ và bả vai đau cũng đều trở nên thoải mái. Diệp Gia Dĩnh đến khu ăn uống trong khách bình thường đều cung ứng bữa sáng là cháo trắng cùng bánh bao nhỏ ăn bữa sáng, sau đó tản bộ đến bên ngoài bệnh viện.

Cô đã ở khách sạn này vài lần, biết có con đường gần hơn đi đến bệnh viện, không cần phải đi xe, chen chút trên dòng người ngựa tấp nập hối hả kia.

Gần đó là một con đường một chiều, Diệp Gia Dĩnh thong thả đi, liền nghe thấy sau lưng có người lái xe không nhanh không chậm, bóp kèn hai cái, cô quay đầu liền thấy Hạ Vũ.

Hạ Vũ dừng lại, kêu cô lên xe, “Tối qua em ở lại khoa cấp cứu quan sát còn chưa có về nhà!” Không phải là câu nghi vấn mà là câu khẳng định, có thể thấy được người anh thuê đã báo cáo tình huống hoạt động của các thành viên trong nhà Diệp Gia Dĩnh.

Diệp Gia Dĩnh cực kỳ hoài nghi hộ gia đình đối diện tầng lầu nhà họ là người Hạ Vũ an bài tới, mím môi nhìn xem Hạ Vũ, nghĩ thầm ‘lựa ngày không bằng trùng ngày, hôm nay nếu đã gặp anh liền nói chuyện một chút, cứ như thế tiếp tục không rõ ràng thật không phải biện pháp.’ “Tôi muốn nói chuyện với anh.”

“Hử?”

Diệp Gia Dĩnh có hơi chút do dự, sau đó liền trực tiếp hỏi “Có phải anh biết rõ chuyện của Ba Ni hay không?”

Hạ Vũ không trả lời, chính là một bên lái xe, một bên gật đầu.

Đây đã là chuyện trong dự kiến, nên anh thừa nhận Diệp Gia Dĩnh cũng không kỳ quái, hỏi: “Làm sao anh biết được?”

“Dì Mạc nhận ra, dì ấy thấy Ba Ni cùng tôi lúc còn nhỏ đặc biệt giống nhau, vị trí nốt ruồi màu hồng trên cổ cũng cùng một chỗ.”

“Anh cũng có?” Diệp Gia Dĩnh kinh ngạc. Đằng say gáy Diệp Ba Ni có một nốt ruồi màu hồng đương nhiên cô biết, mỗi lần tắm cho thằng tiểu tử kia đều nhìn thấy, không nghĩ tới ngay cả Hạ Vũ cũng có giống vậy.

Di truyền thật kỳ diệu!

Hai người đều trầm mặt một hồi, Hạ Vũ bỗng nhiên nhẹ giọng nói: “Cảm ơn!”

Diệp Gia Dĩnh sửng sốt “Cảm ơn cái gì?”

Giọng điệu Hạ Vũ có phần nhu hòa “Cảm ơn khi đó em đã lựa chọn sinh ra Ba Ni, tuy thằng bé không phải là mong đợi của anh, nhưng mà anh rất quý trọng.”

Diệp Gia Dĩnh buông lỏng một hơi, giọng điệu này là cô thay bảo bối Diệp Ba Ni của cô buông xuống, bất luận như thế nào, Hạ Vũ đều là cha ruột của thằng bé, sau khí biết rõ sự tồn tại của Diệp Ba Ni, anh biểu hiện như vậy chứng minh là có yêu thích, loại thái độ này đối với Diệp Ba Ni mà nói tự nhiên là tốt nhất.

Trong lúc nói chuyện xe đã lái vaò bệnh viện, Diệp Gia Dĩnh chỉ kịp nói một câu “Vậy anh tính toán......?”

Hạ Vũ mỉm cười một cái “Từ từ sẽ đến, anh không muốn có bất kỳ qu