Nhật Ký Báo Thù

Nhật Ký Báo Thù

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324492

Bình chọn: 8.5.00/10/449 lượt.

ệp Thiên Tuyết lúc nhận được điện thoại, vẫn còn ngạc nhiên.

“Trần Thiên?” Cô nhắc lại một lần nữa tên đối phương tự giới thiệu, hỏi: “Có chuyện gì?”

Trần Thiên ở đầu bên kia điện thoại trầm mặc một hồi, mới nhỏ giọng nói:

“Tôi có việc muốn nói” Diệp Thiên Tuyết bất đắc dĩ nói: “Anh gọi điện

tới đây nhất định là có chuyện rồi. Rốt cuộc là chuyện gì?”

Liếm môi một cái, Trần Thiên mới nói: “Liễu Phỉ Phỉ lại tìm tôi rồi.” Lời vừa nói ra, anh ta trái lại thấy bình tĩnh hơn.

Anh ta suy tính rất lâu mới quyết đinh trở tay đem Liễu Phỉ Phỉ bán cho

Diệp Thiên Tuyết. Lần trước Diệp Thiên Tuyết cảnh cáo anh, anh ta còn

nghĩ cách hỏi Anh Hùng, kết quả sau khi cười như không cười liếc nhìn

anh ta một cái, nói: “Nếu như cậu có lá gan dám ra tay chống đối cô ấy,

anh em huynh đệ sẽ rất vui lòng cầm mấy triệu bông hoa hồng đưa tiễn

cậu.”

Trần Thiên hoảng sợ toát mồ hôi lạnh cả người, từ bỏ ý định này ngay.

Nhưng mà đối với khả năng Diệp Thiên Tuyết làm đại kim chủ, anh ta không nghĩ sẽ từ bỏ như thế. Cho nên, biết Liễu Phỉ Phỉ đối phó với Diệp Thiên

Tuyết, anh ta vẫn chờ cơ hội.

Hôm nay rốt cuộc anh ta cũng có cơ hội.

“Cô ta tìm tôi, muốn tôi giúp cô ta làm một chuyện” lúc Trần Thiên nói chuyện, trong đầu còn có chút mơ hồ.

“Cô ta muốn tôi nghĩ biện pháp, để trong trường học xảy ra chút chuyện”

Trần Thiên nói tiếp: “tốt nhất là vụ scandan, nếu như có thể, thay đổi

danh hiệu hoa khôi của trường là tốt nhất”

Diệp Thiên Tuyết thiếu chút nữa phun ngụm nước vừa uống, cô vội vã để ly xuống, không nhìn tới nữa.

Trước khi nói chuyện điện thoại xong với Trần Thiên, cô thấy tốt nhất là không nên uống nước nữa.

Cái đầu của Liễu Phỉ Phỉ này, thật sự làm cho cô không hiểu nổi. Rõ ràng là toàn tâm toàn ý tìm mình gây sự, thế nào đột nhiên lại liên quan đến

hoa khôi của trường.

Khóe miệng hơi cong lên cô hỏi Trần Thiên: “Hoa khôi của trường là ai? Cô nàng này chọc phải Liễu Phỉ Phỉ rồi hả.”

Trần Thiên ở bên kia điện thoại trầm mặc hồi lâu mới trả lời: “Chính là Vương Ngọc Kỳ, là người hay đi cùng với cô”

Diệp Thiên Tuyết thầm nói mình thật may mắn không uống nước: “Các anh không

biết cô ấy tập võ từ nhỏ sao? Còn nữa, động chạm tới tôi chỉ có thể là

treo giải thưởng, đụng tới cô ấy…….”

Cô còn chưa nói hết, Trần Thiên không tự chủ mà run rẩy.

“Anh nói với cô ta bên này có nhiều người không tìm được cơ hội ra tay.” Diệp Thiên Tuyết nói: “để cho cô ta đổi mục tiêu”

Trần Thiên khẩn trương: “Diệp tiểu thư, nếu làm thật……….”

“Yên tâm” Diệp Thiên Tuyết trả lời, “Sẽ không để cho các anh làm thật. Đến lúc đó, các anh phối hợp diễn một vở kịch là được”

Không đợi Trần Thiên nói chuyện, cô liền cúp điện thoại, bên môi lộ ra nụ cười cổ quái.

Kiếp trước, cũng không có xảy ra chuyện này.

Vương Kỳ Ngọc biết được tin này, lập tức cười lạnh: “Cô nàng Liễu Phỉ Phỉ này có phải chê mạng mình dài quá, lại dám có suy nghĩ động tới tớ”

Diệp Thiên Tuyết ngồi đối diện nhìn cô, hơi cười: “Ai biết được? Tớ đã

khuyên đám người kia đổi đối tượng, đến lúc đó cùng nhau diễn một vở

kịch, đem chuyện này kéo vào người cô ta” Vương Ngọc Kỳ trầm mặc trong

chốc lát, lắc đầu: “Không bằng, hãy để cho tớ. Diễn trò không có gì, chỉ sợ người thay tớ thật sự có vấn đề, đến lúc đó không biết được. Nếu như là tớ, ít nhất tự vệ là không có vấn đề gì”

“Không được” Diệp Thiên Tuyết trả lời thật nhanh, “Nếu như là cậu, đến lúc đó hai nhà chúng ta sẽ trở mặt nhau”

Sau khi sững sờ một lúc, Vương Ngọc Kỳ mời phục hồi tinh thần, gật đầu: “Ba cậu đến mức độ này vẫn không chịu từ bỏ hai mẹ con nhà họ Liễu kia

sao?”

Diệp Thiên Tuyết lắc đầu: “Có một số việc, không biết nói làm sao. Chỉ là, không từ bỏ là thật”

Vương Ngọc Kỳ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, trừng mắt lớn: “Tớ thật sự

……không hiểu. Liễu Đan Văn đó có gì tốt, đáng giá mà ba cậu làm như

vậy…. lại không bỏ được”

Diệp Thiên Tuyết cười phá lên: “Cô ta hiện đang mang thai. Cậu nói có bỏ được không”

Vương Ngọc Kỳ ngay lập tức thay đổi sắc mặt: “Ông ấy còn muốn có con trai?

Thừa kế gia sản nhà họ Diệp?” Nhìn Diệp Thiên Tuyết gật đầu, Vương Kỳ

Ngọc nhất thời kinh thường cười lên: “Hẳn bây giờ tài sản đều là từ Cố

gia, vào lúc này lại muốn có con trai thừa kế tài sản nhà họ Diệp”

Diệp Thiên Tuyết ôn nhu cười: “Không có gì, ban đầu mẹ tớ gả cho ông ấy,

không phải là ở rể. Hôn nay gia nghiệp nhà họ Diệp, đúng là của ông ấy ”

“Không có Cố gia, ông ấy có thể có nửa xu gia sản của Diệp gia không” Vương

Ngọc Kỳ tức giận nói, có chút xấu hổ nhìn sắc mặt của Diệp Thiên Tuyết:

“Thật xin lỗi nha, Tiểu Tuyết, tớ không cố ý”

Diệp Thiên Tuyết hơi cười lắc đầu: “Không có việc gì, tớ không có cảm giác gì. Dù sao…..”

Bắt đầu từ ngày ở linh đường đó, cô cũng đã không có ba rồi.

Hai người cũng in lặng. Qua một lúc lâu, Vương Kỳ Ngọc mới hỏi: “Vậy cậu chọn ai ?”

Diệp Thiên Tuyết cười khóe môi nâng lên thành một đường cong: “Cậu nói, chọn Trân Trân như thế nào?”

“Liên Trân Trân?” Vương Kỳ Ngọc nghĩ một lúc, mới có thể từ trong đầu tìm ra cái tên này.

Sau đó, cô cười lên: “Ừ, không tệ không tồi


The Soda Pop