80s toys - Atari. I still have
Nhất Thời Xúc Động, Bảy Kiếp Không May

Nhất Thời Xúc Động, Bảy Kiếp Không May

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324594

Bình chọn: 9.00/10/459 lượt.

ưng so với ngày đó hắn nôn điên cuồng đã tốt hơn nhiều: “Tướng quân?” Hắn lạnh lùng cười, ngón tay chỉ ra bên ngoài: “Ngoại trừ cái người đang nằm trên giường kia, toàn bộ những người khác cút hết ra ngoài cho ta.”

Thuộc hạ kia của ta nắm chặt tay: “Thanh Linh công chúa, ngươi!”

“Ầm ĩ đau đầu, đều đi ra ngoài đi.” Ta mở miệng, người nọ cắn chặt răng, cố nén không cam lòng, lui ra ngoài.

Đóng cửa lại, trong phòng chỉ còn ta cùng với Sơ Không.

“Tốt nhất ngươi có thể giải thích đây là chuyện gì!” Sơ Không đi tới bên giường hung tợn trừng ta.

Ta tỏ vẻ bất đắc dĩ buông tay: “Ta mà biết đây là chuyện gì thì tốt rồi.” —

Sơ Không hận như muốn bóp chết ta: “Bảo ngươi đầu thai làm nam nhân, ngươi ngoan ngoãn đầu thai thì tốt rồi, nếu ngươi không giãy dụa sao có thể thành thế này!”

“Bảo ngươi đầu thai làm nữ nhân sao ngươi không đầu thai đi a?” Ta phản bác một câu, lại nói: “Nếu không phải ngươi có lòng dạ tiểu nhân muốn hãm hại ta, chúng ta có thể biến thành thế này sao?”

“Buồn cười, cái chủ ý ngu ngốc này là ai đề xướng trước? Giờ ngươi lại muốn đổ chậu phân lên đầu ta sao?”

“Ai muốn đem chậu phân đổ lên đầu ngươi a? Ta cũng không muốn lãng phí phân!”

Sơ Không giận dữ: “Ngươi là nữ nhân sao có thể nói chuyện khó nghe như vậy?”

Ta cũng giận dữ: “Nếu ngươi giống Lục Hải Không, ta sẽ nói chuyện khó nghe như vậy sao? Ngươi nói ra lời nào cũng là chỉ trích ta, nói chuyện như ngươi dễ nghe lắm sao!”

“A, ngươi còn dám đem ta ra so sánh, nếu ngươi ngoan ngoãn giống A Tường ngốc, ta có thể hung dữ với ngươi sao?”

Lời này vừa ra khỏi miệng, ta không biết nói tiếp thế nào, Sơ Không cũng ngẩn ra.

Trong phòng im lặng hồi lâu. Sơ Không cắn chặt răng, hừ lạnh một tiếng ngồi xuống bên giường ta.

Ta căn bản không muốn để ý tới hắn, nhưng thấy một mỹ nhân ung dung uyển chuyển lại mở hai đùi ngồi như đàn ông ở bên cạnh, ta cảm thấy có chút buồn cười, cúi đầu lại thấy cái ngực bằng phẳng rộng lớn của mình, ta thở dài một trận.

Ta thở dài, Sơ Không cũng thở dài theo, trong phòng tiếng thở dài cao thấp nối tiếp nhau, ta lại hỏi: “Thay đổi giới tính không nói, nhưng đầu thai thì cũng nên đầu thai vào trẻ sơ sinh chứ, thế này thật chẳng ra gì…Không cho ta chút thời gian để thích ứng chút nào, này tính là cái gì!”

Sơ Không quay đầu lại, chúng ta nhìn nhau trong chốc lát, sau đó cả hai dường như là đồng thời mắng nhỏ: “Lí Thiên Vương đáng chết!”

Ta phiền chán gãi đầu: “Vậy chúng ta hiện tại nên làm gì bây giờ? Một người là tướng quân một người là công chúa, lại thành thân ở cùng một phòng, thế này sao có thể phân chia ranh giới cả đời không qua lại với nhau đây a!”

Sơ Không nghe vậy, nét mặt tức giận dịu đi, hơi nhíu mày: “Nói cũng đúng.” Hắn vuốt cằm trầm ngâm: “Hai mươi năm…”

Ta đăm chiêu ủ dột lặp lại: “Đúng vậy, còn phải liều chết sống thế này hai năm, lúc mới đầu thai đã sắp chết, về sau còn rối loạn thế nào a!”

Sơ Không trầm ngâm sau một lúc lâu, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn ta, “Tiểu Tường Tử, chúng ta thương lượng đi.”

Ta vừa nghe câu này của hắn đã nhíu mày theo bản năng, mỗi lần chúng ta thương lượng thì đều không đạt được kết quả như mong muốn mà dẫn tới những điều lộn xộn ngoài ý muốn: “Ngươi lại muốn làm gì?”

“Trước tiên chúng ta hãy hợp tác với nhau một thời gian đã.” Hắn ôm tay bày ra dáng vẻ cao ngạo như bình thường: “Tình huống hiện tại chúng ta đều không biết, đợi đến khi có thể phân tích mọi thứ rõ ràng thì tính toán sau.”

Lời này của hắn có lý, nhưng nét mặt lại giống như đang ban ân cho ta vậy, ta kiềm chế bất mãn trong lòng mà hỏi: “Hợp tác thế nào?”

“Thực ngu ngốc.” Sơ Không ghét bỏ lườm ta, liếc mắt một cái: “Chúng ta phải sống ở nhân giới hai mươi năm, muốn bảo toàn tính mạng thì có hai thứ tuyệt đối không thể chạm vào, thứ nhất là giang hồ, thứ hai là triều đình. Giang hồ thì không cần phải nói, chỉ là một đám liều mạng giết gà, suốt ngày không cần lý do mà giết tới giết lui, ăn bữa nay lo bữa mai. Về phần triều đình, ta thì được, còn ngươi thôi, chậc chậc…” Hắn cong môi cười, nói trào phúng: “Chỉ sợ sống không quá hai tháng.”

Ta nắm chặt tay kêu đồm độp.

“Đùa với hoàng thất rất mệt tim. Ta cũng không muốn tiếp tay cho người ta làm chuyện xấu. Chờ đến khi tình huống sáng tỏ chúng ta xem xét cơ hội quy ẩn, đến trong núi sâu rừng già mà trốn tránh cho an ổn, ta cũng không tin trên trời có thể tự nhiên rơi xuống con dao nhỏ mà đâm chết ta.”

Ta gật đầu, nói: “Ngu ngốc, nếu ngươi muốn biết tình huống hiện nay của mình, không phải kêu một người nào đó tới hỏi là được sao?”

Hắn lạnh lùng cười: “Làm rõ ràng thân phận của ngươi và của ta đi! Hiện tại là chúng ta đang sống trong cái xác này, nếu để người ta nhìn ra manh mối nào đó, chúng ta sẽ bị cho là tà ma yêu đạo sau đó bị mang ra ngoài thiêu, ngươi muốn khóc cũng không kịp.”

“Thế sao?.” Ta cao giọng hô, “Người tới a!”

Thuộc hạ trung thành kia của ta lập tức đẩy cửa mà vào, đề phòng nhìn Sơ Không vài lần, quỳ gối hành lễ với ta: “Tướng quân.”

Ta gật đầu, thanh sắc nghiêm khắc nói: “Ngươi nói cho nàng biết, ta là ai!”

Thuộc hạ ôm quyền đứng