
quanh Kha Bá Ấp, muốn
từ những người này sàng lọc ra kẻ có khả năng muốn mạng hắn nhất, cô cho rằng
so với việc bị động ngồi chờ hóa giải mỗi một nguy hiểm, không bằng chủ động
đánh ra, tiêu diệt người tạo ra nguy hiểm, như vậy có vẻ ít việc hơn.
Người đầu tiên được cô liệt vào hiềm nghi là giám đốc kinh doanh ở Đài Loan
của “tập đoàn ẩm thực Mỹ Vị” Jerry Vương, ông ta là người lãnh đạo sự mở rộng
của Mỹ Vị ở Đài Loan, đem tập đoàn ẩm thực của Mỹ tiến quân vào Đài Loan, xí
nghiệp Trường Ấp của Kha Bá Ấp chính là đối thủ lớn nhất của ông ta, nếu Kha Bá
Ấp chết, Trường Ấp tất nhiên sẽ rối loạn, đây đối với Mỹ Vị mà nói là một cơ
hội tốt.
Nhưng mà, căn cứ theo tư liệu của Lãnh Quan, Jerry Vương không phải tiểu
nhân gian trá, ông ta ngay thẳng có tiếng trong giới kinh doanh, loại người có
cá tính thế này nhìn sao cũng không giống kẻ dùng thủ đoạn. Nhưng nói đi cũng
phải nói lại, thương trường như chiến trường, người lừa ta gạt sớm đã là cơm
bữa, ai có thể cam đoan người mặt ngoài chính trực sau lưng sẽ không làm xằng
làm bậy?
Người thứ hai có hiềm nghi là tổng giám đốc của Trường Ấp Khang Chính Thời.
Khang Chính Thời trước đây là trợ thủ đắc lực của cha Kha Bá Ấp, tuổi còn trẻ
đã trở thành tổng giám đốc của Trường Ấp, thông minh quả quyết, có các tính
chất đặc biệt mà người quản lí nên có, so với Kha Bá Ấp đa tình lại lông bông,
anh ta càng giống người nối nghiệp Trường Ấp hơn.
Lãnh Quan hoài nghi anh ta là người có tài như vậy sao có thể tình nguyện
thay Kha gia làm trâu làm ngựa? Nếu không có nguyên nhân hoặc kế hoạch đặc
biệt, Khang Chính Thời không thể là người thỏa mãn với chức tổng giám đốc.
Người thứ ba... Lãnh Quan còn chưa tìm ra, có lẽ là những người phụ nữ từng
cùng Kha Bá Ấp tới lui, bị hắn bội tình bạc nghĩa, sau đó nổi sát khí, đây cũng
không phải không có khả năng, lòng dạ phụ nữ khó nắm lấy nhất, khi trả thù so
với đàn ông còn ngoan độc hơn, cô cũng không loại trừ khả năng này. Chỉ là
người tình của Kha Bá Ấp nhiều quá, khiến người ta không thể nào tìm ra hết, có
lẽ ngay cả bản nhân hắn cũng nghĩ không ra sẽ có người phụ nữ nào muốn giết
hắn, Lãnh Quan đối với việc từ miệng hắn tìm hiểu mọi chuyện không ôm hy vọng
quá lớn.
Bỗng dưng, cô nghĩ đến Đạt Đạt. Người liều mạng muốn giết Kha Bá Ấp kia, có
thể là mẹ Đạt Đạt hay không? Vì yêu sinh hận, vì thế muốn giết người?
Điểm đáng ngờ này cô sẽ tìm cơ hội hỏi Đạt Đạt một chút, đứa bé kia tựa hồ
che giấu rất nhiều chuyện, từ đêm nó đi vào câu lạc bộ linh lực, cô liền cảm
thấy nó không phải đứa trẻ bình thường.
“Mười giờ tôi muốn tới công ty một chuyến.”
Giọng Kha Bá Ấp chủ động báo cáo hành trình từ trên lầu truyền đến, cắt
ngang suy nghĩ của Lãnh Quan, cô ngước mắt nhìn nhìn trên lầu, nhíu mi, đối với
việc Kha Bá Ấp thay đổi thái độ không thể thích ứng.
Từ sau khi hai người bọn họ hôn qua, không biết thần kinh của hắn có bị rối
loạn hay không, từ vẻ bài xích cùng chán ghét lúc đầu biến thành hứng thú nồng
hậu, ánh mắt thường xuyên nghỉ chân trên mặt cô, cũng không biết đang tìm tòi
nghiên cứu cái gì, dùng ánh mắt đặc biệt của đàn ông nhìn phụ nữ, khóe môi
nhếch lên cười bí hiểm, khiến Lãnh Quan âm thầm tức giận.
Lãnh Quan ít nhiều cũng đoán được trong đầu óc nhồi đầy phấn hồng của hắn
suy nghĩ cái gì, ngoại trừ du dỗ phụ nữ hắn không có bản lĩnh gì khác, đêm hôm
đó vì cứu hắn mà không thể không cùng hắn ôm nhau nói không chừng ở trong lòng
hắn đã biến thành cái hình ảnh không chịu nổi gì đó, mà cô lại chính là nữ nhân
vật chính hắn trong lúc miên man suy nghĩ đâu!
Kha Bá Ấp vội vàng chạy xuống lầu, một bộ âu phục sẫm màu đem hắn cao ngất
dáng người sấn tương đương xuất sắc, anh tinh thần sáng láng đi đến bên cạnh cô
nói với cô: “Lát nữa ở công ty họp xong, cô cùng tôi đến một chỗ.”
“Đi nơi nào?” Cô mặc áo khoác trắng vào, đi theo phía sau anh.
“Đi thì biết.” Anh không nói rõ, chỉ thần bí mỉm cười.
“Anh có manh mối?” Lên xe, cô quay đầu hỏi anh.
“Manh mối? Manh mối gì?” Anh nhướng mày rậm, vẻ mặt nghi hoặc.
“Không phải anh muốn tìm ra người muốn giết anh sao?” Cô lạnh lùng hỏi.
“Uhm, tôi nghĩ nửa ngày không nghĩ ra, liền lười suy nghĩ tiếp.” Anh lắc
đầu, dáng vẻ vô tư.
“Chẳng lẽ anh đối với chuyện mình bốc cháy không khẩn trương tò mò?” Cô đối
với việc hắn chẳng thấy gì là quan trọng cảm thấy vô lực, chuyện lớn liên quan
đến sinh mạng mà hắn lại tuyệt không để ý?
“Dù sao tôi đã mướn một thám tử tư giúp tôi tra xét, trước khi tra ra manh
mối tôi cũng không thể làm được gì.” Anh thảnh thơi lái xe, thoải mái cười
cười.
Lãnh Quan nhịn không được ngửa ra sau, dựa vào lưng ghế thở dài một hơi, cô
thật không hiểu tính tình Kha Bá Ấp là ngây thơ hay bình tĩnh, người bình
thường nếu gặp được việc thế này, liền sợ tới mức tránh ở trong nhà không dám
ra cửa, mà hắn chẳng những không bị ảnh hưởng, còn nơi nơi chạy loạn, giống như
mọi chuyện chưa từng xảy ra, vẫn sống phóng túng như thường.
Hắn cũng thật là thiên tài!
“Tôi nói cho anh biết, nhiệm vụ của tôi chỉ bảo vệ cho anh an toàn ba lần,