Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Như Hoa Kỳ Thật Không Như Hoa

Như Hoa Kỳ Thật Không Như Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323472

Bình chọn: 7.5.00/10/347 lượt.

ơ, tôi và anh không thù không oán, anh rảnh rỗi đi chọc giận cợt tôi, được, tôi không thèm chấp! Nhưng hôm nay anh cố tình hướng mục tiêu về Tự Ngọc!” Lỗ Như Hoa híp mắt, kề sát mặt Văn Sơ, toàn thân phát ra hơi thở nguy hiểm, “Anh là khách hàng của tôi, là Thượng Đế, tôi từng nhắc nhở anh, Thượng Đế cũng có một việc không thể làm, đó là khi – dễ — Lỗ — Tự — Ngọc!”

“Không đúng, lần trước cô nói chuyện Thượng Đế không thể làm là nói xấu Lỗ Tự Ngọc!”

“Như nhau cả thôi!” Lỗ Như Hoa nâng tay túm cổ áo khoác của Văn Sơ, động tác này nếu người thực hiện vóc dáng cao lớn thì rất có hương vị, chỉ là đổi thành Lỗ Như Hoa, so với Văn Sơ cao hơn cô mấy chục phân, cứ như là cô đang bị Văn Sơ vắt lên cổ .

“Ai đó?” một vệt sáng đèn pin hắt thẳng đến, ngay sau đó một thanh âm xa lạ vang lên.

“Tiêu rồi, giám thị kiểm tra!” Lỗ Như Hoa vô thức định núp sau lưng Văn Sơ, chưa kịp cử động, tay phải đã bị Văn Sơ nắm lấy.

“Chạy mau!” Giọng Văn Sơ kiên quyết.

Sự việc tiếp theo rất đơn giản, để không bị bắt, Lỗ Như Hoa và Văn Sơ biểu diễn một màn đẩy xe chạy như điên ngoạn mục vòng quanh công viên. Thật ra mỗi tuần trường S chỉ thực hiện một lần kiểm tra trong khuôn viên trường, hai người này xui xẻo mới bị đụng mặt giám thị, đêm nay quả nhiên không còn hiu quạnh. Lỗ Như Hoa chưa bao giờ nghĩ tới, còn có phương thức này để xua tan tịch mịch, càng không nghĩ được người cùng cô xua nỗi tịch mịch lại là Văn Sơ. Tay bị Văn Sơ nắm chặt, lòng bàn tay rất ấm áp. Cô vừa chạy vừa vụng trộm nhìn người bên cạnh, lúc này đã hơi có chút chật vật, cảm giác chua xót trong lòng rốt cục cũng tan biến, chỉ còn cảm giác … Không biết là gì.

“Lỗ Như Hoa, đi đâu đây?”

“Đi thuê phòng.”

“…… Không về ký túc xá nữ sao?”

“Anh ngốc thật hay giả bộ ngốc vậy, ký túc xá đóng cửa lâu rồi, làm sao tôi vào được?”

“Không được nói chuyện quá đáng, tôi là khách hàng của cô!”

“…… Xin ngài bớt giận……”

Vì thế, đến cuối cùng, Lỗ Như Hoa vẫn là Lỗ Như Hoa, Văn Sơ vẫn là Văn Sơ.

20 phút sau, Văn Sơ đứng ở « nhà » Lỗ Như Hoa.

Nói là nhà, chi bằng nói là kho hàng thì đúng hơn. Văn Sơ đặt cây thông Noel ở một góc, cẩn thận đánh giá căn phòng nhỏ, « bùi ngùi xúc động ». Cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao ba lô vạn năng của Lỗ Như Hoa lại chất nhiều hàng hóa đến vậy, hóa ra sự thần kỳ đều đến từ căn phòng nhỏ này.

“Cái đó…, cô đặt cao như vậy, không sợ rơi ra sập xuống đầu sao ?” Văn Sơ kinh ngạc chỉ « tòa tháp » bên phải, mấy chục hộp giấy xếp chồng lên nhau theo những góc độ kỳ quái, cao gần tới trần, hỏi Lỗ Như Hoa.

Lỗ Như Hoa hổn hển lết vào phòng, đặt đống « hàng hóa » vừa thu mua xuống, nhìn thoáng qua hướng hắn vừa chỉ, trả lời đơn giản: “Tôi tính toán qua rồi, không sập đâu.”

“Tính…… Toán?”

“Tôi học kiến trúc!” Lỗ Như Hoa vỗ ngực, híp mắt bày ra bộ dáng tiểu lưu manh, “Văn đại nhân, nghe nói những người học văn chương và nghệ thuật đều đặc biệt sùng bái các nguyên lý khoa học? Anh có cảm thấy sùng bái tôi không?”

Văn Sơ lấy biểu cảm cương thi (quỷ nhập tràng) và ánh mắt lạnh băng, dùng giọng điệu máy móc trả lời: “Đúng vậy, tôi sùng bái cô.”

Đúng là không biết hài hước! Lỗ Như Hoa cắn răng. Tên Văn Sơ này chắc đến từ sao hỏa.

“Trong cái rương đó là cái gì?” Văn Sơ nhìn một vòng, ánh mắt tập trung một hộp giấy đặt ở góc sáng sủa nhất, mặt trên còn được vẽ hình một cái đầu lâu.

Lỗ Như Hoa bỗng đỏ mặt, lời nói cũng có chút lắp bắp, “Cái đó…… A…… rất nguy hiểm.”

Lòng hiếu kỳ của Văn Sơ nổi lên, “Tôi xem thử.”

Vừa nói vừa đi về phía cái hộp, gian phòng vốn nhỏ, chỉ hai bước đã đến nơi, vừa giơ tay chuẩn bị mở, Lỗ Như Hoa bỗng nhiên lao đến, điệu bộ hùng hổ như gà mẹ dang cánh bảo vệ con, che cái hộp sau lưng.

“Không thể nhìn…… Rất nguy hiểm.”

“Tin cô mới lạ! A….. Chẳng lẽ cô có tiền vốn đầu cơ trục lợi vũ khí quân sự?” Văn Sơ dở khóc dở cười, “Nhìn một cái thôi, đừng nhỏ mọn như vậy.”

“Không được, không được.” Lỗ Như Hoa hơi nóng nảy, trong rương đương nhiên không phải súng ống đạn dược gì hết, chỉ là…… Nhìn bìa ngoài cũng đủ để phát hỏa …… Đĩa AV (*) …… Nguyên một rương!

(*) Cho những ai chưa biết : AV = Adult Video = Phim người lớn +_+

“ Nhìn một cái thôi.”

“Không được.”

“Chỉ nhìn chút xíu thôi.”

“Không được.”

Văn Sơ hướng sang trái, Lỗ Như Hoa chạy sang trái, lách sang phải, cô cũng chuyển người theo. Giằng co qua lại, Văn Sơ càng lúc càng tiến gần cái hộp, cũng không chú ý khoảng cách với cô ngày lúc càng gần, gần đến mức chỉ cần đưa cánh tay ra là có thể ôm choàng lấy cô. Chờ đến lúc Lỗ Như Hoa ý thức được, Văn Sơ và cô cơ hồ đã muốn dính vào nhau.

Đầu Lỗ Như Hoa nhanh chóng « tua lại » đoạn phim điện ảnh Mông Thải Kỳ: Hai người tại nhà Văn Sơ phát sinh sự kiện “ôm hôn”. Cùng lúc Văn Sơ cu