
nếm thử vị đau, tôi khuyên cô tốt nhất nên
nghe lời tôi.” Ánh mắt Niếp Tích lóe như sao, điều khiển chiếc xe mà hắn thích, máu toàn thân hắn giống như trào ra.
“Anh nói cái gì?” Tu Nguyệt chỉ có thể nhìn thấy cái miệng của hắn cử động, bên tai chỉ nghe thấy tiếng “Vù vù” lạnh thấu xương .
“Ở Las Vegas này, tôi còn không đến mức cần người khác chiếu cố. Hơn
nữa, để người xa lạ bên người, cô cảm thấy thoải mái sao?” Niếp Tích nói to, ở trong đầu tựa hồ suy tư chút gì đó.
Hắn một cước đạp mạnh phanh, đem xe đứng ở ven đường, nếu không phải
có dây an toàn, hai người nhất định sẽ bay ra không chỉ một trăm thước.
“Anh lại muốn làm gì?” Tu Nguyệt không kiên nhẫn trừng mắt Niếp Tích, lúc này, cô cũng lười sửa sang lại sau “Mưa rền gió dữ”, cái mớ hỗn
độn, bởi vì chỉ cần còn ở trên chiếc xe này, làm gì đi nữa cũng chỉ phí
công .
Đồi con người trong mắt Niếp Tích chuyển một vòng, tiếp theo dù có
hưng trí nhìn về phương xa, nhưng rõ ràng có thể nhìn ra hắn cân nhắc
một chuyện gì đó thật thú vị.
“Chúng ta đi gặp một lão bằng hữu trước.” Trên mặt hắn mặt hiện ra đến
một tia tà mà phá hư tươi cười, loại tươi cười lúc này mới khiến cho Tu
Nguyệt của ngày xưa điên cuồng tâm động(say mê điên cuồng), mà về sau
mỗi lần nhìn thấy kiểu tươi cười này, Tu Nguyệt có chút run sợ. “Anh ở Las Vegas này còn có bằng hữu?” Tu Nguyệt đứng lên nói, trong lòng cô biết, 80% bạn bè của Niếp Tích, đều là nữ tính.
Niếp Tích có chút khó hiểu nhìn Tu Nguyệt:“Sao vậy? Cô không biết tôi ở đây hơn năm năm sao?”
Tu Nguyệt lắc đầu:“Anh cho tới bây giờ chưa nói qua, tôi sao mà biết.”
Niếp Tích gãi gãi đầu, trên mặt có chút xấu hổ:“Ôi chao? Không phải nói với cô rồi sao? Không xong, nhớ lộn rồi.”
Tu Nguyệt phẫn nộ híp lại hai mắt, nhìn thẳng Niếp Tích đang xấu hổ,
biểu tình khiếp người nhưng lại rất mê người, chỉ thấy cô lấy điện thoại của Niếp Tích , nổi giận đùng đùng mở ra xem .
Niếp Tích muốn cướp trở về, nhưng lại bị cô ấn đầu đẩy trở lại.
“ Sao lấy điện thoại của tôi, cô muốn làm gì?” Niếp Tích lúc này có chút tức giận.
Tu Nguyệt cười xấu xa đắc ý, cầm điện thoại quơ quơ trước mặt Niếp
Tích: “ Bây giờ tôi muốn ở nơi này, tìm xem ở Las Vegs này có ai biết
anh, phát hiện có người chỉ cần là nữ tính lập tức xử quyết.” (dễ thương quá đi)
Niếp Tích bất đắc dĩ lắc đầu, cười nhạo một tiếng:“Được rồi, vậy cô
cứ chậm chậm mà tìm đi nhưng tôi nói cho cô biết một điều, cho tới bây
giờ đều là người khác liên lạc với tôi, tôi sẽ không nhám chán mà lưu số vào trong điện thoại.”
Nói xong, hắn lại khởi động xe, đi nhanh về phía trước, xe đi tới giữa đường.
Mà lúc này hắn vừa muốn tăng tốc độ, thì chỉ nghe “Oành” một tiếng,
một chiếc xe khác chạm vào giống như lôi điện, chiếc xe bên cạnh vụt đi, chỉ để lại tiếng gào thét lớn, cùng cuồng ngạo vĩ khí.( cuồng ngạo to
lớn)
Niếp Tích ngẩn ra, đôi mắt kinh ngạc nhìn đuôi đèn của chiếc xe phía trước, trên trán gân xanh dần dần nổi lên.
Cho tới bây giờ xe của hắn đều không giống những siêu xe khác, cho
tới bây giờ chỉ có mình hắn sắm vai tia chớp hiệp, nhưng hôm nay hắn lại nếm được hương vị này, càng làm cho hắn phẫn nộ không thôi là chiếc xe
kia, cùng phẩm bài giống mình, cùng kiểu dáng, cùng nhan sắc.
Tu Nguyệt bất đắc dĩ trên trán phủ một lớp mồ hôi mỏng, phản ứng của
cô không phải đầu tiên nhìn Niếp Tích, mà là nhanh chóng một tay nắm
thật chặt dây an toàn trên người mình, một tay gắt gao nắm lấy cửa xe,
cô rất hiểu Niếp Tích , cho nên cô biết sắp có tai họa sắp ập đến.
Niếp Tích gắt gao nhấn mạnh chân ga, xe “Bườm” một tiếng rồi phóng ra ngoài, bây giờ là đêm xe giống như một viên đang bay, tại ngã tư trên
đường hoạt hướng phương xa.
Tốc độ như cuồng phong, bên tai Tu Nguyệt nghe không rõ thanh âm ,
tất cả âm thanh đã hỗn hợp lại, hợp thành một loại thứ tiếng gầm thét.
Không bao nhiều lâu, đã thấy được chiếc xe mà Niếp Tích đang đuổi theo.
Niếp Tích lại tăng tốc độ, một đường cong hoàn mỹ, theo chiếc xe gặp
người bên kia , vọt tới phía trước nó lực làm rung rung xe, không tốn
sức chiếc xe của Niếp Tích đã gây uy hiếp cho bên kia.
Niếp Tích liếc mắt nhìn kính phụ tà mị đắc ý đứng lên, sau đó thả chân ga, tốc độ xe hoãn lại một chút.
Đây là Niếp Tích cố ý, trêu đùa xong, xe hắn vừa lúc ở phía trên xe
kia, mà hắn tính dùng kỹ xảo ,để đuôi xe của mình trước mặt đầu xe của
người bên kia, hai chiếc xe có tốc độ tử thần giống nhau, trong mắt
người đi đường hai chiếc xe này như gắn vào làm một, nhưng kỳ thật thì
không phải, bất quá hai chiếc xe này ở trong lúc đó có khoảng cách là
hai ngón tay.
Đây, chính là hành vi khiêu khích.
“A? Ngươi không biết hậu quả của việc khiêu khích này sao?”
Người đàn ông kia ở đằng sau đã để ý đến sự khiêu khích này, hơn nữa rất để ý.
Hắn để tốc độ chậm lại một chút chuyển động mạnh tay lái, dưới chân
khởi động chân ga, đem xe chạy đến bên cạnh Niếp Tích, hai chiếc xe song song ở trên đường.
Nam tử bên này thăm dò, nhìn chằm chằm xe Niếp Tích, trên mặt lộ vẻ tà mị tươi cười.
Thứ nhất, Niếp Tích thật chán ghét khi nhìn thấy có ng