Snack's 1967
Nocturne - Một Ký Ức Đẹp

Nocturne - Một Ký Ức Đẹp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322482

Bình chọn: 9.5.00/10/248 lượt.

a lo cho bà lắm.

- Ly đóng hết các cửa nhà chưa.

- Ly đóng hết rồi.

- Vậy được rồi, nghe D nói này. Bây giờ Ly ngừng khóc, bình tĩnh lại được không.

- Uh, hix hix.

- Bà ly ốm, D biết Ly rất lo cho bà, nhưng khóc không giải quyết được chuyện gì cả, mình lo cho bà, thương bà thì để trong lòng là bà biết mà.

- Nhưng Ly sợ lắm, Ly không thường xuyên được về thăm ông bà, lỡ mà không được gặp bà lần cuối thì.

- Đừng nói gở thế nữa. Bà ly sẽ khỏe lại thôi. Ông bà già rồi nên những lúc ở bên ông bà thì cố gắng báo hiếu cho ông bà, làm ông bà vui, không kẻo sau này lớn lên rồi sẽ hối hận lắm. Bây giờ cứ mong bà sẽ khỏe lại rồi khi nào có dịp gần nhất thì về thăm bà, như thế là biết thương bà rồi.

- Ly hiểu rồi, cảm ơn D.

- Uh, không có gì, ta là bạn mà.

- Xin lỗi vì gọi điện cho D lúc này, thật sự Ly không còn biết gọi cho ai nữa.

- Uh, không sao, D hiểu tâm trạng của Ly lúc này mà.

- Cảm ơn D nhiều.

Tắt điện thoại, tôi khẽ mỉm cười......

Hôm sau đi học, hóa ra trong lớp có dịch lây lan nặng hơn tôi nghĩ, hơn nửa lớp phải nghỉ vì phát ban, thành ra lớp trống vắng hẳn, thầy cô đến cũng chỉ cho ôn lại bài chứ không dạy bài mới vì sợ những đứa nghỉ không được học. Còn 1 số tiết thì được ngồi chơi.

- Hôm qua con bạn mày sang hỏi thăm mày đấy. Thằng này sướng thế, nghỉ ốm cái là bao nhiêu em hỏi. Thằng Đ nói.

- Bạn nào.

- Con bạn thân mày ấy.

- À thế à, uhm, tao biết rồi. Hôm qua lớp nghỉ nhiều không mày,

- Hôm nay nghỉ thêm 5, 6 đứa, chúng nó lây nhau cả.

- Sao mày không bị lây?

- Tao bị từ hồi nhỏ rồi, bị rồi thì không bị lại nữa.

- Tao cũng từng bị phát ban rồi mà vẫn lây đấy.

- Đó là vì mày yếu như con sên, chứ khoẻ như tao thì sao bị được, hehe.

Buổi học trôi qua nhanh chóng, tôi đạp xe về nhà, mặc dù trong người vẫn thấy hơi mệt vì ốm liệt mấy ngày nhưng cũng lướt được về đến nhà, sáng quên điện thoại nên không hỏi được con T, vào phòng lục điện thoại thì thấy 1 tin nhắn, từ 1 số lạ, sặc mùi nặc danh và.... đe doa

" Nếu mày muốn yên ổn thì tốt nhất tránh xa em M ra"

Thực sự lúc đọc được tin nhắn ấy cảm xúc đầu tiên của tôi là rất tức giận, thằng điên nào dám nhắn cái kiểu đó vậy. Nó lấy tư cách gì mà nói như vậy. Chắc lúc ày mà thấy nó chắc tôi nhảy vào cho nó mấy đấm vào giữa mặt rồi. Vài phút sau, bình tĩnh lại, tôi bắt đầu suy nghĩ cẩn trọng hơn. Tình địch chăng? Có lẽ thằng đó cũng thích baby, nó đã dám nhắn như thế thì chắc cũng không phải hạng tầm thường. Tôi bình tĩnh nhắn lại.

- Mày là thằng nào đấy hả, tao thích như thế đấy, nếu mày dám thì ra mặt với tao coi mày làm gì được tao.

Không thấy tin nhắn hồi đáp, hắn tắt máy rồi, đúng là đồ hèn. Thật sự chuyện này chẳng đáng tôi bạn tâm nhưng nó thật sự làm tôi khó chịu, nhất là 1 kẻ dám thách thức tình yên của tôi như vậy. Được rồi, mình sẽ điều tra chuyện này cho rõ ràng, còn baby thì có lẽ không nên nói với em. Chuyện này em biết thì không hay lắm, cho dù thằng đó có là ai. Tôi đã có được tình yêu của em rồi thì còn sợ cái gì nữa. Chuyện này tôi sẽ tự giải quyết như 1 thằng đàn ông.

Lại 1 đêm trằn trọc khó nhắm được mắt........

- Sáng đến lớp, thằng lớp trưởng chạy vào thông báo đã có điểm thi HSG tỉnh, cả lớp đứa nào cũng có giải, từ khuyến khích đến giải nhất, mấy thằng đội tuyển QG thì chẳng phải bàn nữa, đằng này nhiều đứa tằng tằng cũng nhất, tôi chỉ được có cái nhì, thôi thế cũng được, nhưng mà..... vẫn tức . Thôi kệ, có ai nhớ cái giải này làm gì đâu, à, may ra cộng vài điểm thi tốt nghiệp.

- "Có kết quả rồi, anh được giải nhì, hehe." Tôi nhắn cho baby

- Khao đi, khao đi ngay và luôn anh nhá, hì hì.

- Ờ chiều nhá, rủ cả H đi nữa nha, anh khao cả hai đứa luôn.

- Yeah, nhớ đấy. Chiều học xong chờ em ở cổng trường.

Tôi đi chơi vơi baby và kẹo mút nhiều rồi, đi ăn uống có, đi dạo có, nhưng đây là lần đầu tiên đi với cả 2 đứa cùng lúc, nên cũng có phần... bối rối.

Chiều, học xong ca toán, chạy ra cổng ngay, hôm nay thầy cho ra hơi muộn tí. Ra thấy 2 đứa đứng đó rồi. Kẹo mút thì mặc 1 chiếc áo khoác màu da cam, nhìn khá xì teen, còn baby thì mặc 1 chiếc áo có mũ sau, phía trước có hình con gấu khá ngộ. 1 ý nghĩ hài hước thoáng qua trong đầu, giả sự phải chọn 1 trong 2 đứa, hoặc đứa này hoặc đứa kia, tôi sẽ chọn ai đây? Nghĩ thế thôi, chứ làm gì có chuyện đó, 2 đứa, đứa nào cũng quan trong với mình, tất nhiên là baby quan trọng hơn 1 tí xíu. Chợt nghĩ, năm sau mình không còn được gặp 2 đứa thường xuyên nữa mà thấy chạnh lòng.

Kẹo mút: -" Anh muộn thế, làm bọn em chờ mãi". Kẹo mút mở lời trước.

Tôi: - Hôm nay bị giam không ra được, anh định lên xin thầy ra vì có hẹn với hai em, nhưng mà thế thì thầy không về mất. Được đi chơi với 2 hot girl thế này thì thầy cũng phải ghen ấy chứ.

Baby: - Ạnh chỉ được cái dẻo miệng là giỏi, nói dối như cuội ấy.

Tôi : - Nói thật mà tin, he he, thế bây giờ đi đâu, anh phải chở ai

Kẹo mút: - Em!

Baby : - Không được, anh phải chở em.

Kẹo mút: - Không chở em là em giận!

Tôi: - Hả?

Baby : - Anh chở nó em nghỉ chơi với anh luôn

Tôi : - Gì cơ, thế thì anh biết chở ai đây, đừng làm khó