Disneyland 1972 Love the old s
Nữ Cầm Đồ Của Ác Hoàng Tử

Nữ Cầm Đồ Của Ác Hoàng Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322404

Bình chọn: 8.5.00/10/240 lượt.

i gì cùng cái gì a, nàng mới đến, đã đắc tội ai chứ? Khiến cho một phố nữ nhân dường như đều cùng nàng có cừu oán? Đương nhiên không cần hỏi, đầu sỏ gây nên chính là nam nhân chết tiệt bên cạnh tên “Nguyên nhân” này!

“Ngươi muốn uống chút trà lạnh hay không? Còn có, nơi này mứt táo ăn ngon lắm có muốn nếm thử xem?” Đi được một đoạn, Nguyên Dắng ở một chỗ cửa hàng trà lạnh dừng chân lại, ngưỡng cổ “Ùng ục ùng ục” Uống vài bát nước trà, lại bưng một chén đến đút cho nàng, trong tay còn cầm một miếng điểm tâm nóng hổi.

“Tránh ra!” Mới vừa rồi tuy rằng không bị cô chủ khách sạn xem trọng, nhưng tốt xấu gì cũng đã ở nơi đó ăn cơm xong uống qua trà miễn phí, cho nên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyễn Chân Chân ngoảnh sang một bên, hoàn toàn không tiếp nhận hảo ý của hắn.

“Nếm thử thôi, nếu không sẽ hối hận a!” Hắn không chết tâm, buông bát, đưa một bàn tay nắm cằm của nàng.

“Buông ta ra!” Nàng bị động tác của hắn phát hoảng, nghiến răng nghiến lợi cả giận nói: “Nếu ngươi không muốn gặp Diêm Vương thì nhanh chóng buông ta ra!”

“A? Dám uy hiếp ta? Hắc hắc, lá gan rất lớn nhỉ!” Dáng vẻ ngạo nghễ vô lại, làm ra vẻ không tin tưởng , đồng thời còn giống như khiêu khích tiến đến nàng bên tai nói nhỏ: “Nói cho ngươi biết, công tử ta cố tình không muốn gặp Diêm Vương gia, cũng cố tình không muốn buông ra ngươi.”

“Ngươi!” Nàng tức giận đến mức huôn mặt nhỏ nhắn xanh mét, đáy lòng một lần rồi lại một lần phát ra lời thề, đợi khi được giải khai huyệt đạo, thì là ngày tên nam tử khinh bạc này đi tìm chết!

“Tức giận sao? Bộ dáng tức giận thật là đẹp mắt, mặt đỏ ửng giống như một quả táo.” Hắn vui mừng quá đỗi lấy hai tay nhéo mặt nàng, còn vặn vẹo mân mê ra đủ loại hình dạng, đùa vui vẻ đến quên trời đất.

Người đi đường đầy đường, lam cho tất cả bọn họ đều nhìn đến choáng váng cả mắt, đại thẩm bán lạnh trà mở lớn miệng, trong tay mang theo ấm trà, không hề ý thức được mình đã rót trà đến chảy thành sông luôn rồi.

“Heo@#$%^&...... Ta *&^%$@@!” Nguyễn Chân Chân mắng, quả thực không thể tin được hắn sẽ ở trên đường cái khinh bạc mình như vậy, bất đắc dĩ huyệt vị bị điểm, nàng không thể dùng sức đá văng tên tiểu tử khốn kiếp này ra, chỉ có thể giận dữ mắng ra câu khiến cho người nào đó cười sặc sụa.

“Đang nói cái gì thế, để cho ta đoán xem, đoán xem nào......” Hắn cẩn thận đoán, nghiêng đầu, phi thường nghiêm túc suy tư, lại như chợt hiểu: “Dừng tay...... Tên khốn kiếp này?” Không sai, ngươi chính là tên khốn kiếp! Nguyễn Chân Chân trợn mắt nhìn hắn.

“Oa!” Hắn như là phát hiện ra một chuyện thú vị gì, lại là một trận vô cùng phấn khởi, “Cũng biết mắng chửi người sao? Giọng mắng chửi nghe thật hay, tiếp tục tiếp tục, mắng thêm vài câu nữa đi, ta còn muốn nghe!”

Hai bàn tay to bận rộn không ngừng càng lúc càng không có quy tắc, buông gò má của nàng ra, một lát càng không ngừng vỗ vai của nàng, vuốt dọc theo sống lưng của nàng, lại theo đường cong linh lung hướng mông xinh đi vòng quanh......

“Ngươi là tên biến thái vô sỉ hạ lưu xấu xa đáng giận đến cực điểm......” Nguyễn Chân Chân thiếu chút ngất xỉu, tên háo sắc bại hoại này!

Xấu hổ và giận dữ đan xen tiếng mắng, không hề dừng lại từ từ đi xa,dáng vẻ thân mật nóng bỏng ái muội có thừa của hai người, trong mắt người qua đường bên cạnh, không hề nghi ngờ lại đưa tới một trận đau lòng muốn chết, tiếng hút không khí cũng những lời bàn luận sôi nổi.

Suốt theo đường đi, Nguyên Dắng giở trò ăn nộn đậu hủ, nghe tiếng mắng trong miệng giai nhân , đi thẳng đến phố Đông, một chỗ có một bảng hiệu thật to trước cổng “Cầm đồ” , mới cảm thấy mỹ mãn thu tay.

Nghỉ chân, khẽ ho khan một tiếng, rèm cửa rủ xuống lập tức vừa vén lên, phía sau tiếp trước chạy ra hai lão nhân, lão thái thái cộng lại chừng một trăm hơn tuổi, vừa thấy hắn liền mặt mày hớn hở.

“Công tử, hôm nay về thật sớm! Chơi vui không?” Nói chuyện là lão đầu râu bạc, vẻ mặt nếp nhăn nở rộ giống như đóa hoa cúc.

“Công tử, ăn cơm chưa? Ai nha, chỉ sợ ngài không ăn ngon, ngẫm lại tên Khúc phòng thu chi kia nghèo chỉ còn cái mạng, có thể có gì để chiêu đãi ngài chứ, chùng tôi đang định mang chút điểm tâm đến cho ngài đây!” Mở miệng là lão thái thái mập mạp, cũng đang cười như đóa hoa cúc nở rộ.

“Công tử, quả phụ nhà Liễu thợ rèn ở trấn phía nam hôm nay lại tới nữa, nói là muốn chuộc tượng Quan Âm của vong phu nàng ba tháng trước cầm ở trong này, ngài nói xem mấy món đó đâu giá trị bao nhiêu, sao nàng ta lại vẫn không hết hy vọng nhỉ?” Đại cúc hoa nói không dứt.

“Công tử, hôm nay ta làm nhiều nước ô mai, rồi đem ướp lạnh, xem hôm nay thời tiết thật là nóng, ngài mau uống vào một ít xua tan nóng bức đi.” Một đóa đại cúc hoa khác cũng tiếp tục líu ríu không ngừng.

Sau đó, căn bản không cho chủ nhân nhà mình mở miệng, hai ánh mắt nhất trí chuyển sang hướng Nguyễn Chân Chân mặt mày lãnh đạm trăm miệng một lời hỏi: “Công tử, vị này là......” Nguyên Dắng còn chưa kịp trả lời, cổ tay trắng noãn luôn luôn bị hắn nắm ở trong tay đột nhiên tránh thoát, trong khoảnh khắc lấy được tự do, lại lấy tư thế chỉ mành treo chuông, không chút kh