Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324124

Bình chọn: 9.00/10/412 lượt.

rg. Còn anh?”.

Đang xấu hổ vì theo đuổi Thái đại mỹ nữ bị xem nhẹ vội phục hồi lại tinh thần, Tề Minh mỉm cười cũng tự giới thiệu ngắn gọn về bản thân:” Tề Minh, người Bắc Kinh”.

……………..

Hai người anh tới tôi đi từ từ làm rõ ràng, Tề Minh cũng là học sinh du học đại học Hamburg, học trường kinh doanh chính sách chủ yếu là nghiên cứu học buôn bán bên ngoài châu Âu.

Sau cùng, Tề Minh và Lâm Nhã Khiết trao đổi cách thức liên lạc, rời khỏi siêu thị. Mà Thái Tuyền lúc này bởi vì mới đến, ngay cả điện thoại đều không có, công việc cũng không. Vì vậy đương nhiên không có khả năng trao đổi số điện thoại.

“Nhiều người Trung Quốc như vậy, gặp phải ở đâu cũng không phải điều kì lạ, nhưng mà đẹp trai như vậy vẫn là lần đầu tiên nha, hôm nay quá may mắn~~”. Lâm Nhã Khiết giơ cao túi lớn túi nhỏ kích động nói to, mà Thái Tuyền ở bên kia trợn trừng mắt, tiếp tục đi vào cõi thần tiên.

Đi đến bãi đỗ xe, nhìn thầy Tề Gia Minh mở cửa lái chiếc xe thể thao Porscher gầm rít mà đi. Trong mắt Lâm Nhã Khiết coi chừng đã trở về bản chất.

“Xe lạ lắm sao? Đoạn đường này tớ nhìn thấy xe nổi tiếng cũng không ít, chỉ có chiếc xe rởm của cậu làm ảnh hưởng đến bộ mặt thành phố. Nhìn bãi đỗ xe xem, có mấy chiếc xe so với cậu rởm hơn hả?”. Thái Gia Tuyền tàn nhẫn châm biếm, Lâm Nhã Khiết bên cạnh vẫn trong tình trạng đờ đẫn:” Mau lái xe đi, mấy thứ này nặng chết mất!”.

“Biết rồi, mặc dù xe của tớ rởm, nhưng cũng là tự tớ cực khổ làm ra. Ngày mai tớ định sang Ba Lan đổ dầu”.

“……Ách….Cậu nói cái gì? Muốn đi Ba Lan đổ dầu”.

“Cậu không hiểu đâu~ tớ điều tra giá dầu Nước Pháp thấp nhất, tiếp theo Ba Lan, mấy ngày nay nước Đức rất đắt”. Lâm Nhã Khiết đắc ý nói:”Dù sao ngay mai vừa đúng lịch tớ đi diễn. Đúng rồi, nói cho cậu nha, ngày mai là tiệc sinh nhật của một doanh nhân nổi tiếng, có rất nhiều ông trùm nha, đây chính là cơ hội tốt để mở mang tầm mắt, có muốn đi cùng tớ hay không hả?’.

Thái Gia Tuyền sớm đã trợn mắt há hốc mồm ánh mắt sùng bái nhìn cô nói:” Ngày mai tớ phải đến trường báo danh, để lần sau đi”.

“Ừ, cũng tốt, lần sau tớ dẫn cậu đi Paris”.

“Nhưng tớ không có tiền”……… Đm đầu tin nơi đt khch qu ngời ny Thi Gia Tuyn mt ngủ, m hộp m nhạc bng pha l, nghe đi nghe lại ca khúc “Memory” truyn ra từ chiếc hộp nhạc đy. Hộp nhạc bnh thờng, ai nghe cũng thy vui, nhng c th khc, lần ny nghe c lại khc, ký ức lại quay trở v năm đầu đại học…

Năm y Thi Gia Tuyn thi đỗ đại học y H trong nước với thành tích cao, quyết tâm trở thành một tên giết người. . . . . . Ách, không đúng, là bác sĩ ngoại khoa mổ mà không chớp mắt. Cô có một vẻ đẹp thanh thuần nên vừa vào học liền đã được các bạn nam bầu chọn là hoa khôi của trường.

Vĩnh viễn cũng không thể quên được ngày đấy, cô đang chọn giáo trình học kỳ này ở cửa hàng sách của trường, giơ tay lên định lấy quyển “Giải phẫu học con người” trên giá sách, đúng lúc ấy, trước khu sách “Giải phẫu học con người”, một cánh tay khác cũng đưa về phía này, cứ như vậy tay hai người chợt chạm vào nhau. Thái Gia Tuyền giật mình rút tay về, sửng sốt một chút lại giơ tay lên lấy một quyển “Giải phẫu học con người” khác bên cạnh, đem quyển kia tặng lại cho chủ nhân của cánh tay vừa chạm vào mình.

‘Ha ha!’ Tiếng cười khẽ của bạn nam kia, rất có từ tính. Thái Gia Tuyền ngẩng đầu lên, chỉ liếc mắt một cái, liền bị bạn nam cao lớn, đẹp trai trước mặt hấp dẫn. Mà không lâu sau, Lâm Phong cũng nói, mình cũng chính bởi vì cái nhìn kia mới thích Thái Gia Tuyền, hai người đồng thời đã trải qua “vừa gặp đã yêu” trong truyền thuyết.

“Học muội học năm mấy?” Lâm Phong trêu ghẹo hỏi.

“Sao anh có thể khẳng định em là học muội?” Thấy ánh mắt tự tin của Lâm Phong, Thái Gia Tuyền bất đắc dĩ bổ sung: “Năm một.” Aiz, cả đại học cũng không tìm đâu ra năm nào thấp hơn năm một được rồi, nhận thua! . . . . . .

“Anh cũng là năm một.” Đúng vậy, nhất định là cùng năm cùng khóa mới có thể muốn mua loại sách giống nhau, Thái Gia Tuyền đang đắc ý nghĩ làm thế nào để chế giễu anh ta rằng mình cũng là năm một, còn gọi người khác là học muội, Lâm Phong lại lên tiếng: “Nhưng là nghiên cứu sinh năm một.”

. . . . . .

Nhìn Thái Gia Tuyền nội tâm kinh ngạc, nhưng trên mặt lại bình tĩnh, không gợn sóng, Lâm Phong buồn cười hỏi: “Các em bắt đầu học môn này khi nào? Anh đang muốn đi nghe giảng lâu rồi, năm một chỉ lo chơi bời, không chăm chú học, hiện tại đi làm thực tế, phải cố gắng học bù lại một chút.”

"Chờ em tìm một chút." Thái Gia Tuyền cúi đầu kéo khóa ba lô kiểu học sinh của mình ra, tìm thời khóa biểu mới chép từ khoa xuống, trong lúc lơ đãng làm rơi thẻ học sinh xuống đất, Lâm Phong giúp cô nhặt lên nhưng cũng không trả cho cô, ngược lại tự nhiên xem rồi nói: “Thái Gia Tuyền, tên không tệ, anh có thể gọi em là tiểu Tuyền." Giọng nói là câu khẳng định mà không phải nghi vấn, Thái Gia Tuyền ném cho anh ta một cái xem thường, trong lòng trực tiếp gọi anh ta là tự đại cuồng, ngoài miệng cũng không phát biểu ý kiến phản đối gì.

Sau khi hai người kiểm tra đối chiếu thời gian học “Giải phẫu học con người” xong, cũng không trao đổi phương


80s toys - Atari. I still have