Nụ Hôn Ngọt Ngào

Nụ Hôn Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322581

Bình chọn: 8.5.00/10/258 lượt.

bên cạnh anh, nhanh chóng nói kết quả cho Chân Điềm Mật biết.

Cái miệng nhỏ nhắn của Chân Điềm Mật hơi hạ xuống, tâm tình của cô cũng không hề vui vẻ giống như Vu Phạm.

"Cười một cái đi, cùng ở một chỗ với anh chẳng lẽ không tốt sao?" Bàn tay to lớn của Vu Phạm vân vê mấy sợi tóc của cô.

Mái tóc quăn của cô đã đổi thành tóc thẳng, màu tóc cũng đã thay đổi, càng thêm quyến rũ nữ tính hơn. Hơn nữa sau khi trải qua hai ngày thân mật, cô càng tăng thêm vài phần cảm giác thành thục mê người, giống như một quả đào mật vừa ngọt vừa mềm khiến cho người ta thèm thuồng——

Trong đầu Vu Phạm tràn ngập mộng tưởng, bỗng nhiên bụng dưới lại căng thẳng lần nữa.

Trời ơi, anh lại muốn ôm ấp cô nữa rồi.

Không biết nếu Chân Điềm Mật biết được nhu cầu của anh lại lớn mạnh và cấp bách như vậy, liệu có khi nào cô sẽ muốn chạy trốn hay không?

Hai ngày nay toàn bộ thân thể xương cốt mềm mại nhỏ nhắn của cô đã bị anh giày vò rất nhiều lần. Anh nghĩ cô muốn nhanh chóng xuống núi như vậy, có lẽ là muốn chạy trốn chăng? !

"Em rất lo lắng chuyện trong tiệm, không biết Điềm Lệ có trông chừng tiệm cẩn thận hay không. . . . . ." Sắc mặt cô lộ vẻ lo lắng, rõ ràng là không hề chú ý tới việc toàn bộ tâm tư của Vu Phạm đều đang rơi hết vào trên người mình.

"Ừ. . . . . . Về việc này sao! Quả thật đúng là làm cho người ta lo lắng." Vu Phạm miễn cưỡng dời tâm tư của mình sang vấn đề khác, cánh tay vòng qua đặt trên hông của cô, kéo cô cùng đi ra khỏi phòng, trong đầu hiện lên bộ dáng lần đầu tiên gặp mặt Chân Điềm Lệ giống hệt như hoa khổng tước, cách ăn mặc khiến cho người ta phải hoa mắt chóng mặt.

Nghe thấy anh nói như vậy, Chân Điềm Mật phì cười một tiếng.

Cô biết ấn tượng của Điềm Lệ ở trong đầu Vu Phạm rất khoa trương, nhưng mà anh cũng không hiểu rõ Điềm Lệ. Thật ra thì mặc dù Điềm Lệ cực kỳ yêu thích thời trang thịnh hành, nhưng mà con bé lại rất có bản lĩnh đó! Tài năng thiết kế của con bé ở nước ngoài đã dần dần được bộc lộ, không tới hai năm tuyệt đối có thể vang danh khắp nơi.

"Em cười như vậy tức là cũng tán thành lời nói của anh đúng không?" Bước ra khỏi phòng, không khí mát mẻ lành lạnh tràn vào mũi và phổi, khiến cho Vu Phạm cảm thấy thân thể của mình không còn nảy sinh khát vọng và khẩn trương căng thẳng vì sự đơn thuần của cô nữa.

"Ừ. . . . . . Phải nói như thế nào đây?" Muốn cô nói xấu Điềm Lệ, cô không làm được."Mặc dù kỹ thuật pha cà phê của Điềm Lệ không tốt chút nào cả, nhưng mà làm việc lại rất chăm chỉ cũng rất có trách nhiệm. Nếu con bé đã đồng ý giúp em một tay, có lẽ sẽ không để xảy ra sai lầm gì đâu."

"Nếu đã như vậy, em còn lo lắng cái gì?" Anh không nhịn được bật cười, từ thái độ bảo vệ em gái của cô, cũng nhìn ra được tình cảm của hai chị em quả thật là rất tốt."Đi thôi, anh dẫn em đi dạo xung quanh."

"Được được." Cô vui vẻ phụ họa theo, thân thể vô cùng thân thiết kề sát anh.

Vu Phạm vui vẻ cười một tiếng, bàn tay to lớn nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô, vóc người cao lớn phụ họa cho dáng người nhỏ nhắn duyên dáng của cô, đi về phía con đường nhỏ trong rừng bên dưới bóng cây xanh râm mát.

Cả ngày hôm đó, Vu Phạm dẫn cô đi thăm phòng trưng bày tượng gỗ mà hai ngày trước cô vô duyên chưa kịp bước vào. Đây là lần đầu Chân Điềm Mật được nhìn thấy tác phẩm điêu khắc từ gỗ, trong dáng vẻ thô kệch mang theo đường cong nhẵn nhụi, khiến cho người ta phải trầm trồ khen ngợi, mặt khác cô cũng khá kinh ngạc trước năng lực của anh!

Anh nhìn giống như là công nhân làm những công việc nặng nhọc, bề ngoài phóng khoáng thẳng thắn không hề chải chuốt, thế nhưng lại nắm trong tay cả một đỉnh núi rộng lớn, có một phòng trưng bày tượng gỗ đạt tiêu chuẩn cấp quốc tế, hơn nữa bên trong quán còn thuê nhân viên tới làm công ước chừng cũng phải hơn bốn mươi người, cũng coi như là có thể tạo thành một công ty nhỏ rồi.

"Tất cả chỗ này đều là của anh sao?"

Chân Điềm Mật khó nén kinh ngạc đối với khả năng của anh.

"Nhìn vẻ mặt của em giống như là không tin tưởng mấy." Anh chỉ cười cười, dẫn cô đi về phía phòng làm việc của Liễu Chức Nhân.

"Đúng là không tin tưởng mấy." Cô thành thật thừa nhận, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên thần sắc hết sức kinh ngạc, khiến cho người ta vừa nhìn liền choáng váng say mê.

Vu Phạm cũng không cố sức thuyết phục cô, càng không nói thêm mình là bậc thầy danh tiếng trong giới điêu khắc tượng gỗ trên quốc tế, nếu như thật sự nói hết với cô, có lẽ sẽ hù cô sợ tới mức mềm chân.

Đi tới phòng làm việc của Liễu Chức Nhân, anh đẩy cửa bước vào.

Chân Điềm Mật đi theo phía sau anh bước vào, một khuôn mặt xinh xắn tò mò ló ra từ phía sau tấm lưng rộng rãi của anh, chỉ thấy một cô gái xinh đẹp mang phong cách cổ điển đeo mắt kính, đang ngồi sau một chiếc bàn làm việc bằng gỗ thô có hình dáng kỳ lạ, tầm mắt chăm chú nhìn thẳng vào màn hình máy vi tính.

"Liễu, còn đang bận việc sao?" Sự xuất hiện của Vu Phạm và Chân Điềm Mật, rõ ràng không hề quấy rầy việc Liễu Chức Nhân đang chuyên tâm làm việc.

"Ừ, em đang xem chi tiết lợi nhuận đầu tư cổ phiếu tháng này của anh." Liễu Chức Nhân từ trong đống gi


pacman, rainbows, and roller s