XtGem Forum catalog
Nữ Nhân Hữu Độc

Nữ Nhân Hữu Độc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324135

Bình chọn: 8.5.00/10/413 lượt.

trên bàn vẫn còn một người ngoài.

Diệp Tình nhìn con trai của mình, "Y Hàm là khách, con tại sao có thể chỉ biết ăn của mình, không chiếu cố khách?"

Lộ Ôn Diên ngẩng đầu liếc mắt nhìn mẹ của mình một cái, đối với Tỉnh Y

Hàm cười cười, "Tôi thực sự tiếp đãi không chu đáo, mong Tỉnh tiểu thư

thứ lỗi." Nói xong dùng đũa gắp thức ăn cho Tỉnh Y Hàm.

"Không

có vấn đề gì, em có thể tự mình lấy." Tỉnh Y Hàm cười hào phóng, còn vì

Lộ Chính Hoán và Diệp Tình gắp thức ăn khiến cho hai ngưỡi rất là vừa

lòng.

Lộ Thiểu Hành liếc mắt nhìn Lộ Ôn Diên, xem Lộ Ôn Diên sẽ làm thế nào.

Bữa cơm này ăn rất lâu, hơn phân nửa đều là Lộ Chính Hoán và Diệp Tình

hỏi này hỏi kia Tỉnh Y Hàm, mà Lộ Chính Nhiên cùng Đường An An ở một bên cố gắng khen ngợi.

Mà ba anh em này, cố gắng làm như không có ở đây.

Sau khi ăn xong, Lộ Ôn Thịnh cùng vài người em này ngồi trong đình nghỉ mát, "Loáng một cái trở về, các em đều đã có tiền đồ của mỗi người."

Đều học được bằng mặt không bằng lòng, đều đã đối nghịch.

Hứng thú của Lộ Ôn Diên không cao, "Anh ‘Hoàn Quang' vốn là vị trí của anh, nay anh đã trở lại cũng tốt."

Lộ Ôn Thịnh nhíu mày, "Em biết rất rõ ràng ý của cha mẹ."

Để cho Lộ Ôn Thịnh trở về, đâu phải thật sự tiếp nhận công ty, là cho

Lộ Ôn Diên cảnh cáo, nếu không nghe lời, tùy lúc đều có thể bị tay thế,

khiến cho Lộ Ôn Diên thu tay lại.

Lộ Thiểu Hành lại nhìn bọn họ, "Hai người chuẩn bị cãi nhau? Có cần em tránh ra chỗ khác hay không?"

Lộ Ôn Diên trừng mắt nhìn Lộ Thiểu Hành một cái, "Vẫn là ngẫm lại

chuyện xấu của anh đi, người tiếp theo chính là anh, đừng vui mừng khi

người gặp họa." Nói xong đứng dậy đi ra ngoài, Diệp Tình đứng ở bên kia, phỏng đoán là để cho con trai của mình đưa Tỉnh Y Hàm về nhà. Xem ra

hai người này thực lòng thích người phụ nữ kia, cho rằng là con dâu của

mình mà đối đãi.

Lộ Ôn Thịnh cũng hiểu được không thú vị, "Mới trở về, thật sự ngược múi giờ." Nói xong cũng rời đi.

Lộ Diệc Cảnh nhún vai, cũng muốn đi.

Một tay Lộ Thiểu Hành bắt lấy Lộ Diệc Cảnh, "Em sao lại thế này?"

"Cái gì sao lại thế này?" Lộ Diệc Cảnh cảm thấy không biết tại sao.

"Nghe nói em ba ngày lại chạy tới nước Pháp, đôi cánh của em cũng rất

cứng." Lộ Thiểu Hành trừng mắt nhìn Lộ Diệc Cảnh, trước khi kết hôn làm

cái gì, không ai sẵn lòng hỏi đến, nhưng sau khi kết hôn lại không

giống.

Sắc mặt của Lộ Diệc Cảnh sa sầm, "Chính anh cũng không chính trực, làm sao có thể giáo huấn em cái gì?"

"Ít nhất anh sẽ không tùy ý kết hôn, sau hi kết hôn lại càng không ở

bên ngoài..." Lời này của Lộ Thiểu Hành có chút nặng, làm cho sắc mặt

của Lộ Diệc Cảnh càng thêm khó coi.

Đôi mắt của Lộ Diệc Cảnh

thậm chí có chút đỏ lên, liều mạng cầm lấy ống tay áo của Lộ Thiểu Hành, "Anh hai, anh nói em nên làm cái gì bây giờ, em nên làm cái gì bây

giờ?" Mọi người đều cảm thấy anh vô dụng, là một công tử quần áo lụa là, người khác nghĩ như vậy, người nhà cũng nghĩ như vậy, kể cả anh cũng

nghĩ như vậy, vậy chấp nhận đi nhưng anh lại gặp một người phụ nữ như

vậy, lấy được rất tốt, không bỏ xuống được, phía sau còn một cuộc hôn

nhân nặng nề đặt ở trên vai, "Anh, em nghiêm túc, em thật sự muốn ly

hôn, tiếp tục như vậy em sẽ điên mất."

Lê Họa cùng Tô Nhứ thường xuyên trò chuyện, Lộ Thiểu Hành cũng có thể hiểu biết về Tô Nhứ một chút.

Hơn nữa Lê Họa thường ở trước mặt anh nói, khiến cho anh cũng rõ ràng thái độ của Tô Nhứ.

"Em có biết điều đó không có khả năng, chỉ cần em một ngày mang họ Lộ,

sẽ không thể nói việc này ra miệng." Lộ Thiểu Hành chặn lại, nghĩ cũng

đừng nghĩ xảy ra cái ngoại lệ gì, thành thành thật thật chờ đợi.

"Anh hai, anh nói dựa vào cái gì mà nói, em dựa vào cái gì nên vì gia

đình này ủy khuất chính mình? Giang Tri Ngữ là một đại tiểu thư, em

không phải là người sao? Mọi người có biết cô ta là dạng phụ nữ như thế

nào không? Tính tình táo bạo động một chút là tức giận, ném đồ đạc lung

tung. Nhìn thấy em chính là nói lời lạnh nhạt thêm châm chọc, em là một

người đàn ông bình thường, em cần không phải là một người phụ nữ cả ngày chỉ biết xem em là một nô lệ. Tiếp tục như vậy, em thật sự sẽ điên." Lộ Diệc Cảnh nói một chuỗi dài, há miệng thở gấp.

Lộ Thiểu Hành lại chỉ nâng mi, "Anh chỉ là nhắc nhở em, người phụ nữ em thích kia thật sự tồn tại sao?"

Ánh mắt của Lộ Thiểu Hành quá mức lạnh.

"Anh hai nói giỡn?"

"Tất cả hành động của em đều ở trong khống chế của Giang Tri Ngữ, em

thích một người phụ nữ khác, Giang Tri Ngữ sẽ không biết sao? Cô ta vì

cái gì một chút hành động cũng không có? Em chưa từng nghĩ qua nguyên

nhân sao?"

Lộ Diệc Cảnh dừng lại, "Nghe nói. . . Nghe nói Giang Tri Ngữ có một em gái song sinh, chẳng lẽ. . ." Tất cả là một ván cờ?

Lộ Thiểu Hành nhắm mắt, "Em gái của Giang Tri Ngữ, lúc bảy tuổi đã bị bắt cóc gặp chuyện không may, đã sớm không còn."

Lộ Diệc Cảnh kinh hãi.

"Bây giờ em ngẫm lại, người em gặp được ở nước Pháp là ai?" Lộ Thiểu

Hành nhìn vẻ khiếp sợ của Lộ Diệc Cảnh, có lẽ đối phương phải suy nghĩ

cẩn thận.

Vốn Lộ Thiểu Hành cũng không có hoài nghi, chỉ là Lộ

Ôn Diên từng nhắc