Oan Gia Mình Ta Xuyên Không Đủ Rồi

Oan Gia Mình Ta Xuyên Không Đủ Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326705

Bình chọn: 8.5.00/10/670 lượt.

Thiên Hàn rất ngạc nghiên về cuốn sách bởi lẽ y không thể tin được cái thời 500 năm trước nghành giấy lại phát triển hơn cả thời y đang sống ! Bìa sách là một loại bìa cứng được in nổi dòng chữ cùng hình ảnh có màu rất nét, cộng thêm giấy bên trong cuốn sách đó vừa trắng tinh tươm lại khá dày. Đúng là không thể xem thường người xưa được, càng cổ chừng nào càng đáng ngạc nhiên chừng ấy!

Thiên Hàn đặt cuốn sách trên bàn và mở ra đọc. Tất cả mọi người đều bị cuốn hút nên cùng nhau chụm lại để đọc thử nhưng khổ thay chữ viết dùng để ghi trong cuốn sách ấy lại là chữ cổ, những đường nét ngoằn nghèo như chữ tượng hình không một ai có thể dịch được. Thiên Hàn cứ lật hết tờ này sang tờ khác hy vọng tìm thấy một cái gì có thể coi được, cuối cùng không uổng công y hy vọng những trang phía sau đó lại được viết bằng chữ Minh Phiên Quốc.

“ Năm đầu tiên, một cuộc chiến tranh đẫm máu đầy oán hận đã diễn ra giữa con người và ma quỷ kéo dài suốt 500 năm nhưng không thu được kết quả gì. Năm đó, vị thủ lĩnh của ma quỷ đã nhận thấy được rằng đây là một cuộc chiến tranh vô ít chỉ gây nên tốn kém và hy sinh nhiều thần dân ma tộc cho nên đã đưa ra một quyết định đó là cuộc thương lượng giữa người và yêu ma. Trong cuộc thương lượng này, mục đích chính là tìm ra một ranh giới làm phân ranh giữa thế giới con người cùng yêu ma và nơi được chọn chính là Kỳ Sơn. Để đảm bảo hiệp ước này được thực hiện đúng thì những người trong cuộc thương lượng ấy đã đề bạt ra một người đáng tin tưởng để giao phó trọng trách cất giữ hiệp ước và canh giữ ranh giới Kỳ Sơn, người được chọn chính là Tiên Mai một vị tiên gia sống quy ẩn chốn trần gian.

Cách đây 5000 năm loài người vì tham vọng hùng bá bốn phương nên đã xăm lăng vùng đất ranh giới đó, cũng nhờ vị Tiên Mai ấy ra tay ngăn chặn nên mới bảo vệ được ranh giới hiệp ước được giữ vững. Nhưng cuộc chiến năm đó quá ác liệt đã để lại một số hậu quả về sau, ranh giới bị phá thủng nhiều chỗ tạo nên những lỗ hỏng dẫn dường đến ranh giới của yêu ma. Vốn là loài tộc có tâm địa xảo trá, bọn ma quỷ đã lần vào những lỗ hỏng ấy để tìm đường xâm phạm ranh giới của con người, nhưng vì theo hiệp ước trước đó không hề quy định đến điều này cho nên bọn chúng đã không bị cho là vi phạm ngang nhiên len lõi vào con người mà các vị Tiên Mai không thể làm gì được. Tuy không gây hấn hay làm điều gì gây đổ máu nhưng với sự xâm nhập địa tâm xấu của ma quỷ con người ngày càng trở nên xấu xa đi thậm chí đến mức không thể nào kiểm soát được

Và đỉnh điểm chính là cuộc chiến cách đây 500 năm, vì yêu ma quá lộng hành vượt quá sự kiềm hãm của các vị Tiên Mai đã buộc con người tiến đến cuộc chiến với ma quỷ để giành lấy yên bình cho mình. Vào ngày nhập thực của năm ấy, một vị anh hùng mang tên Vũ Thần Anh, người mang dòng máu tiên gia, đã đứng ra chỉ huy trận chiến. Cuộc chiến kéo dài suốt 49 ngày đêm và tiến đến kết cục với phần thắng nghiêng về tay loài người, trong giây phút quyết định khi Vũ Thần Anh phong ấn bọn ma quỷ đẩy chúng về phía bên kia thế giới của chúng thì đã xảy ra biến cố. Chính biến cố đó đã cướp mất đi của loài người một anh tài và lật ngược thế trận giúp bọn ma quỷ chiến thắng, và Kỳ Sơn đã trở thành lãnh địa mới của bọn chúng. Tuy nhiên, với sức mạnh đã giải phóng từ trước của vị anh hùng kia đã tạo ra một rào cản ngăn chặn yêu ma có thể tiến sâu hơn vào lãnh thổ của loài người.

Và bây giờ, khi ngày nhập thực sắp đến gần, mặt trời 1 lần nữa nhuốm màu của bóng tối, sức mạnh năm xưa hoàn toàn bị bóng đêm hấp thụ hết, bức tường thành ngăn cản bị phá vỡ bọn yêu ma sẽ 1 lần nữa hoành hành, trên thế gian không một ai đủ sức ngăn cản được chúng. Bóng tối cứ lan tràn gieo rắc sự đau khổ và chết chốc. Tuy vậy, vẫn còn một cách để vãn hồi đó chính là…”

- Tại sao chỉ có tới đây? Phần sau đâu?_Vĩnh Tắc đang đọc giữa chừng thì bị hết, y bức xúc nói, lại tiếp tục lật lật những trang giấy sau để tìm kiếm nhưng cho đến tờ giấy cuối cùng vẫn là một màu trắng tinh.




CHAP 60: QUAY VỀ KINH ĐÔ

Thiên Hàn nhìn thuộc hạ của mình chỉ biết lắc đầu rồi cốc cho y một cái, mắng nhẹ:

- Đương nhiên là không có rồi, vì mọi chuyện vẫn còn chưa xảy ra kia mà!

- À! Đúng ha!_ Vĩnh Quy gật đầu tán đồng.

- Vậy theo ý của vương gia chúng ta nên tính thế nào bây giờ?_ Phù Thương nói

- Chúng ta cứ về triều trước đi rồi tính tiếp …!

- …Dạ!

Trước khi cùng đoàn binh trở về kinh thành, Thiên Hàn đã đứng lặng rất lâu ở dưới chân núi nhìn len ngọn núi Hoắc Liễn. Có thể không ai nhìn thấy nhưng y thì nhìn thấy rất rõ, ở nơi đó ma quỷ tụ tập rất nhiều và chướng khí cũng rất nặng nề. Thảo nào mà bọn sơn tặc lại đáng sợ đến thế, ngay cả Phù Thương lúc ấy cũng vậy! Xem ra mọi chuyện đang càng lúc càng trầm trọng rồi!



Minh cung các,

- Hoàng đệ, tên Phù Thương đó có thật sự đáng tin không? Đệ đừng quên hắn từng là sơn tặc!

Không ngoài dự đoán, những gì hoàng huynh y nói đều đúng với những gì y đoán trước, vốn đã chuẩn bị lời từ trước Thiên Hàn chậm rãi tuôn từng chữ:

- Hoàng huynh yên tâm! Phù Thương vốn là một người yêu quê nước thương


Teya Salat