Duck hunt
Ôm Ấp Yêu Thương

Ôm Ấp Yêu Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324932

Bình chọn: 9.5.00/10/493 lượt.

tẩu thật là xấu! Ha ha!"

Cuối cùng đã tới lúc ăn cơm tối, một khay

sủi cảo bàn bưng lên cái bàn, sủi cảo hình dáng khó coi xen lẫn trong

sủi cảo châu tròn ngọc sáng. Chủ nhân Lý Niệm bị người bạn già phương xa mời đi giải sầu, ông không ở nhà, quy củ cũng ít đi. Thạch Nam gắp một

viên sủi cảo lên, cằn nhằn: "Ai bao sủi cảo này vậy, xấu như vậy sao

ăn?"

Tiểu Anh cúi đầu nhỏ hận không thể thấp vào trong bát, vẻ

mặt Hạ Thiệu Nhiên đạm, gắp một viên xấu nhất trong mâm thả vào trong

miệng. Thu Phi Phi quát lớn Thạch Nam, "Sư huynh con cũng ăn, con không

ăn xuống ngay."

Tiểu Anh nghiêng đầu nhỏ nhìn Hạ Thiệu Nhiên lại đem một viên bánh sủi cảo xấu nhất bỏ vào trong miệng, tỉ mỉ thưởng thức.

"Ăn ngon không? Nhiên." Thu Phi Phi hỏi.

"Ăn ngon." Hạ Thiệu Nhiên nói.

Tiểu Anh cũng tăng thêm một viên thả vào trong miệng, tinh tế nhóp nhép (nhai), bánh sủi cảo ba nhân ăn ra vị ngọt.

"Chà chà!" Thạch Nam lắc đầu, cũng gắp viên xấu xí.

. . . . . .

Tiểu Anh cảm thấy cảm tình của Hạ Thiệu Nhiên đối với bản thân có biến hóa,

sau bữa ăn tối, chủ động gõ ra cửa phòng anh. Hạ Thiệu Nhiên mở cửa liền nhìn thấy cô, rất là ngoài ý muốn.

"Anh không mời em đi vào sao?" Tiểu Anh cõng tay nhỏ bé hỏi.

Hạ Thiệu Nhiên lui về phía sau một bước, để cho cô đi vào. Tiểu Anh như ý

nguyện vui thích đạp bước đi vào thế giới của anh, gian phòng đen nhánh

cường tráng tràn đầy hơi thở phái nam.

Nếu không phải là đèn

sáng, gian phòng này chính là một thế giới tối tăm. Tiểu Anh chắp tay

sau lưng, quét nhìn gian phòng một vòng, mở miệng nói: "Biết gian phòng

anh như cái gì không? Giống như động dơi."

"Ha ha!" Hạ Thiệu Nhiên cười ra tiếng, trong hộp thuốc lá lấy ra một điếu thuốc, đốt thuốc, đứng ở bên bàn đọc sách hút.

Tiểu Anh tới gần phía trước, khuôn mặt nhỏ ngước nhìn anh, "Em có nói chưa,

tư thế anh hút thuốc lá rất mê người, thời điểm ở Phi Thuyền Nguyệt Thần em liền bị tư thế hút thuốc lá của anh mê hoặc."

Hạ Thiệu Nhiên hít sâu một cái, khói mù phun ở trên mặt cô. Tiểu Anh xua khói mù, ngượng ngùng nói: "Thật là xấu!"

Cô gái nói người đàn ông hư, không phải si mê anh chính là yêu anh.

Hạ Thiệu Nhiên nghe được trong lòng vui mừng, lại đem một làn khói phun

lên trên mặt cô, lúc này Tiểu Anh không nói gì, đứng ở bên cạnh anh,

nghẹo cổ nhìn anh.

Hạ Thiệu Nhiên ngồi xuống ghế dựa, hút thuốc, nhìn cô.

Tiểu Anh nghiêng đầu, nhìn thấy khăn vuông quấn vào bình thủy tinh có một

cành hoa anh đào bên máy tính, khóe miệng cong lên. Đó là khăn vuông của cô, khăn vuông ở Thanh Mai cầm máu cho anh bị ném đi.

Cô không

có phát ra kinh ngạc khiển trách, mà làm bộ như bình tĩnh xoay mặt, cúi

đầu, không nhịn được mím môi cười khúc khích. Hạ Thiệu Nhiên hút xong

một điếu thuốc, tàn thuốc đè lại trong cái gạt tàn thuốc, từ trên bình

hoa anh đào cởi khăn vuông xuống, đứng ở trước mặt cô.

Ở ánh mắt nhìn soi mói, êm ái thay cô vây lên, thành nơ con bướm xinh xắn.

Hình như không khí chung quanh cũng biến thành màu hồng, đáy lòng Tiểu Anh

ngọt ngào, nụ cười cũng ngọt ngào, dịu dàng nói: "Cám ơn."

Giả thiết nói, bên cạnh anh có người thân thiết vì trợ giúp người không

liên quan sắp mà gặp phải nguy hiểm trí mạng, có phải anh nên động thân

ngăn cản hay không! Dù sao Thạch Nam mất hết mặt mũi ngăn cản Hạ Thiệu

Nhiên bảo vệ Tiểu Anh, như vậy Lý Khuynh Tâm tuyệt đối là thí sinh tốt

nhất diễn vai xấu xa.

Lý Khuynh Tâm không mang bất kỳ hành lý

long đong mệt mỏi từ T thị chạy vào cửa liền nước miếng cũng không uống

trực tiếp thẳng hướng lầu ba phòng của Tiểu Anh. Tiểu Anh đang loay hoay máy chụp hình nhìn thấy cô sửng sốt nửa ngày, khi phản ứng lại, tâm

tình trong nháy mắt nhiều mây.

Cô không thích Lý Khuynh Tâm, tựa

như Lý Khuynh Tâm không thích cô vậy. Hơn nữa ở nơi này tùy thời cũng sẽ rơi đầu, muốn nhờ Lý gia che chở, Hạ Thiệu Nhiên bảo vệ, tá túc ở chỗ

này, ở điểm này Tiểu Anh tự nhận thấp hơn một đoạn so với Lý Khuynh Tâm.

Tiểu Anh để máy chụp hình xuống, dịu dàng chào hỏi: "Hi, cô trở lại."

Lý Khuynh Tâm mặt kéo căng, ra lệnh: "Lập tức mang theo đồ của cô đi theo tôi."

"Đi đâu?" Tiểu Anh mơ hồ có loại cảm giác xấu.

"Đưa cô đến nơi an toàn."

"Nhiên nói, nơi này an toàn nhất."

"Nhiên?" Lý Khuynh Tâm bĩu môi, "Xem ra tôi không có ở đây mấy ngày, quan hệ của hai người lại thân mật không ít."

"Thế nào, cô ghen tỵ?" Tiểu Anh cho là Lý Khuynh Tâm thích Hạ Thiệu Nhiên nên mới có thể có thái độ như vậy đối với cô.

Lý Khuynh Tâm đưa mắt trừng người, cô lại gần Tiểu Anh, quan sát cô, ánh

mắt dễ dàng làm cho người ta mê hoặc, nhìn Tiểu Anh không dám động,

không dám hé răng.

Lý Khuynh Tâm nắm cằm nhỏ của cô nói: "Cô biết cô đắc tội đến tột cùng là người nào không? Đông nghị viên Kim Cách Tư

cùng với tập đoàn Xã Hội Đen sau lưng hắn. Cái tập đoàn đó một mực tìm

nhược điểm của sư huynh, muốn uy hiếp anh ấy đi làm chuyện anh ấy không

muốn làm, cô ở lại bên cạnh anh ấy chỉ biết trở thành gánh nặng của anh

ấy, trở thành cứng ngạnh tổn thương anh ấy, tôi không thể để giả thiết

này trở thành có thể. Cho nên tôi muốn