Old school Swatch Watches
Ông Xã Dân Chơi Không Yêu Tôi

Ông Xã Dân Chơi Không Yêu Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322360

Bình chọn: 9.00/10/236 lượt.

a ngắt điện thoại của Hoắc Nhật Ninh, điện thoại lại vang lên, người gọi tới là Lý Văn Tuệ.

“Lăng Nguyên Ái! Cậu biết chúng tớ đợi cậu bao lâu rồi không? Cậu không đến cũng không gọi điện tới, có biết là chúng tớ rất lo cho cậu không?” Bất ngờ tiếng Lãnh Diệp Tĩnh gào thét từ đầu điện thoại bên kia truyền đến.

Lo lắng….Còn có người lo lắng cho cô, oa oa, vẫn có người quan tâm cô!

“Diệp Tĩnh…..” Lăng Nguyên Ái ôm điện thoại, giống như người bị đắm chìm dưới biển tìm được một chiếc phao cứu sinh.

“Lăng Nguyên Ái, mình còn chưa mắng cậu, cậu khóc cái gì?” Mặc dù đang ở phòng ăn cao cấp, Lãnh Diệp Tĩnh không chú ý chút nào bàn luận viển vông, không quan tâm mình trở thành tiêu điểm của mọi người.

Lý Văn Tuệ khẩn trương đoạt lấy điện thoại di động của mình,”Alo, Nguyên Ái, mình là Văn Tuệ, Diệp Tĩnh nói cậu đang khóc, đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Văn Tuệ, ô ô….Văn Tuệ, mình thật là khổ sở……” Lăng Nguyên Ái vừa khóc vừa than vãn, trong mấy người chị em, Lý Văn Tuệ là người dịu dàng nhất và cũng là người có quan hệ tốt nhất với cô.

“Ngoan, Nguyên Ái đừng khóc, cậu rất khổ sở, vì sao khổ sở, hay là có người bắt nạt cậu?” Lý Văn Tuệ an ủi Lăng Nguyên Ái, gần đây không biết thế nào, lần trước là Thượng Quan Luyến Luyến, lần này là Lăng Nguyên Ái, hơn nữa gần đây cảm xúc cửa Diệp Tĩnh cũng không ổn định, dường như tủ lạnh biến thành kho đạn, một chút liền nổi nóng, không giống Lãnh Diệp Tĩnh mà cô biết,

“Ô ô…..Văn Tuệ, mình mập….” Lăng Nguyên Ái nói đứt quãng.

“Mập? Vì chuyện này?” Lần này ngay cả Lý Văn Tuệ cũng trợn tròn mắt, mặc dù có nghe nói tâm tình phụ nữ có thai không ổn định, rất nhạy cảm, dễ dang suy nghĩ lung tung, nhưng lí do như vậy, cũng quá vớ vẩn đi!

“Không chỉ là mập, ô ô…..Là rất rất mập….” Lăng Nguyên Ái nhấn mạnh nói, trong lời nói tăng thêm hai chữ “rất rất”.

Vào lúc này Lý Văn Tuệ không biết khuyên Lăng Nguyên Ái như thế nào, Lãnh Diệp Tĩnh đoạt lại di động, đầu dây bên kia truyền đến tiếng khóc đứt quãng của Lăng Nguyên Ái.

“Cậu thử khóc nữa cho mình xem!” Lãnh Diệp Tĩnh hung dữ nói, nếu không phải trên người cô là trang phục chỉnh tề, nếu không nhất định có người nhầm cô là Nữ Đại Ca xã hội đen!

“Diệp Tĩnh……” Lăng Nguyên Ái đột nhiên bị gào that run run sợ, lập tức quên cả việc khóc thút thít.

“Mình đếm tới ba, cậu nuốt nước mắt về cho mình, nếu không cậu sẽ biết tay!” Lãnh Diệp Tĩnh uy hiếp nói, vừa bẻ mấy ngón tay, khiến tiếng xương vang khanh khách qua điện thoại truyền tới.

“Tốt, tốt, mình không khóc, Diệp Tĩnh cậu đừng giận, mình không khóc.” Lãnh Diệp Tĩnh nổi giận rất kinh khủng, năm đó Lăng Nguyên Ái trở thành bạn của Lãnh Diệp Tĩnh, vào giờ tan học cô bị một nhóm học sinh vây quanh, Lãnh Diệp Tĩnh vừa đúng lúc đi qua, gặp chuyện bất bình nên ra tay giúp cô, cô tận mắt thấy Lãnh Diệp Tĩnh một địch bảy, đem đám học sinh sinh lưu manh kia chảy máu đầu, nằm trên đất khóc lóc kêu cha gọi me.

“Nước mắt đã ngưng chưa?”

“Đã ngưng, đã ngưng.” Lăng Nguyên Ái giống như một học sinh, Lãnh Diệp Tĩnh vừa hỏi, trả lời ngay.

“Hiện tại từ từ nói, mời vừa rồi tại sao khóc? Nói từ đầu tới cuối!” mặc dù lúc các cô nói chuyện phiếm Lãnh Diệp Tĩnh không tham gia bàn tán, thậm chí có lúc còn dội gáo nước lạnh, nhưng đối với các cô vẫn là bạn tốt hiểu rõ nhau. Ví dụ như trong tình huống của Lăng Nguyên Ái, để cho cô khái quát vấn đề trong một hai câu là không thể, mặc dù phiền toái, nhưng là để cho cô ấy nói từ đầu tới cuối là biện pháp duy nhất có thể được.

“Buổi trưa hôm nay mẹ mình tới đây ăn cơm, mẹ làm món cá chua ngọt và gà ướp rượu cho mình ăn, buổi trưa mình không chỉ ăn sạch thức ăn uống cạn canh mà còn ăn hai bát cơm lớn, sau đó cũng mẹ làm việc nhà, cuối cùng mẹ còn giúp mình dọn dẹp phòng.” Lăng Nguyên Ái vừa hồi tưởng, vừa nói đến êm tai, năng lực kể lại giống như học sinh tiểu học.

“Ừ___ sau đó thì sao?” Giọng điệu vô cùng bình thường.

“Sau đó lúc mẹ rời đi đột nhiên hỏi mình có đi khám thai không, hỏi bác sĩ có yêu cầu mình khống chế cân nặng không, mặc dù mẹ không nói gì, nhưng lại dặn dò mình ra ngoài vận động một chút, nhất định là mẹ cảm thấy mình quá mập. Sau đó mình phải đi soi gương, Diệp Tĩnh, mình nói với cậu, gương thật là đáng sợ, mình ở trong gương, cái gì cũng tròn trịa, mình giống như viên phấn, sau đó mình liền khóc.”

“Mang thai sẽ mập lên, mỗi người đều như vậy, có gì phải khóc?” Lãnh Diệp Tĩnh bất đắc dĩ trợn mắt, thật không hiểu tại sao phụ nữ đều phải coi trọng vấn đề cân nặng của mình như vậy.

“Nhưng mà mình rất đau lòng, sau lại…..Sau lại, thời điểm mình đang khóc, Nhật Ninh gọi điện tới, anh ấy hỏi mình có phải đang khóc không, mình không trả lời, còn hỏi mình buổi tối muốn ăn gì, mình nói không muốn ăn, sau đó mình nói ngắt điện thoại, anh ấy thật sự ngắt điện thoại.” Trong hai mắt của Lăng Nguyên Ái lại nổi lên nước mắt.

Quả nhiên, vấn đề còn ở trên người đàn ông.

“Có cái gì không đúng sao? Là cậu không trả lời anh ta có khóc hay không, là cậu nói buổi tối không muốn ăn, là cậu nói muốn ngắt điện thoại anh ta liền ngắt, rất bình thường nha.” Lấy