Duck hunt
Ông Xã Thực Tập

Ông Xã Thực Tập

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325302

Bình chọn: 9.00/10/530 lượt.

khách khí nói ra lời uy hiếp.

“Làm người rừng cũng được, thịt người nướng, tôi thích ăn.” Quan Uyển U cũng đi theo sau lưng Hoả Viêm bỏ xuống một câu như vậy mới vừa lòng rời đi.

Lần này Viêm Liệt hoàn toàn bất đắc dĩ, anh biết bạn tốt của Bắc Đường Yên ít nhiều gì cũng có ý kiến với mình, nhưng mà bây giờ xem ra ý kiến không phải là chút ít, mà là rất nhiều, muốn đem anh làm thành thịt người nướng, có thể không nhiều không!

“Liệt, các cô ấy nói với anh cái gì vậy?” Rốt cuộc Bắc Đường Yên cũng chạy tới, có chút nghi ngờ hỏi thăm Viêm Liệt, ánh mắt nhìn về một đám bạn tốt đang nhìn cô cười gian, có chút bất đắc dĩ.

“Các cô ấy nói chúc chúng ta sớm ngày lập gia đình, ân ân ái ái.” Viêm Liệt không có nói thật, lời của những cô gái kia toàn là nửa thật nửa giả, anh phải suy nghĩ thêm mới được.

“… .” Bắc Đường Yên biết rõ Viêm Liệt không nói thật nhưng cũng không vạch trần, chẳng qua là tặng cho những cô gái kia vài ánh mắt cảnh cáo, không phải là cô trọng sắc khinh bạn, mà là cô quá hiểu cá tính của mấy người kia, Viêm Liệt ở trong tay các cô ấy nhất định không tốt đẹp gì!

“Yên, thật ra thì các cô ấy nói với anh là, anh phải đối xử với em cho thật tốt, sợ em bị uỷ khuất.”

Viêm Liệt thay đổi thành giải thích, giống như nghiêm túc cũng giống như đùa giỡn.

Bắc Đường Yên thu hồi ánh mắt đang nhìn bạn tốt, buồn cười nhìn Viêm Liệt.

“Lời này với lời anh mới nói vừa rồi, đâu là thật đâu là giả.” Bắc Đường Yên trừng anh, những người bạn kia khi nào thì trở nên tốt bụng như vậy, còn lo lắng cô bị uỷ khuất.

“Vậy nếu như anh nói mấy cô ấy khi dễ anh thì sao.” Vẻ mặt Viêm Liệt thay đổi, trở thành uỷ khuất.

“Ha ha, cái này thì còn có thể, em đã sớm nói cho anh biết, những cô gái kia chỉ sợ thiên hạ không loạn mà thôi, anh cách các cô ấy xa một chút thì tốt hơn.” Bắc Đường Yên nở nụ cười, cười run rẩy hết cả người, sáng ngời chói mắt, hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người, Viêm Liệt nghiêng người, che Bắc Đường Yên lại.

“Anh cảm thấy như em cùng một phe với các cô ấy, cười vui vẻ như vậy.” Viêm Liệt ôm Bắc Đường Yên vào trong ngực, che lại ánh mắt của mọi người.

“Thế nào, em khi dễ anh sao?” Bắc Đường Yên đem ly rượu trong tay đưa đến khoé miệng Viêm Liệt, mập mờ nhìn anh.

“Muốn anh nói thật không?” Viêm Liệt uống ly rượu trong tay Bắc Đường Yên, sắc mặt khẽ biến thành màu hồng, anh thật sự không có thói quen thân mật ở trước mặt mọi người như vậy.

“Được, anh nói đi.” Bắc Đường Yên nhẹ nhàng nâng đầu, bốn mắt nhìn nhau, tình ý vô hạn.

“Anh nói, anh. . . . .muốn hôn em. . . .” Viêm Liệt cúi đầu, lời còn chưa dứt, hai người đã hôn nhau.

“Khụ khụ, ở trước mặt mọi người, còn ra thể thống gì nữa!” Giọng nói dễ nghe vang lên bên cạnh hai người, Viêm Liệt có ý muốn tách ra, nhưng Bắc Đường Yên lại không thả, ngược lại hôn sâu hơn.

“Ha ha. . . . .” Hoả Viêm ở bên cạnh cười to, bên người còn có mấy cô gái phong tình khác nhau, hội độc thân có hại cũng tới.

“Thế nào, hâm mộ hay ghen tỵ?” Rốt cuộc Bắc Đường Yên cũng buông Viêm Liệt ra, khiêu khích nhìn những cô gái xung quanh.

“Hừ, cậu cho rằng chỉ một mình cậu có sao, có muốn mở mang kiến thức nhà tớ không, nhất định nghe lời hơn người của cậu.”

Hoả Viêm khinh thường cười, lúc nói đến mấy chữ “nhà tớ” còn lộ ra nhu tình hiếm thấy.

“Đúng vậy, cậu toàn dùng bạo lực để giải quyết tất cả vấn đề, đâu có ai dám không nghe lời.” Bắc Đường Yên cũng không kiêng nể, trả lời một cách mỉa mai, cái người tên Hoả Viêm này chỉ biết dùng bạo lực, hết lần này đến lần khác chưa có người nào đánh lại cô, làm cho cô càng phách lối không ai quản được.

“Hừ!” Hoả Viêm hừ nhẹ.

Mọi người cười lớn, không kh càng thêm náo nhiệt.

Mọi người rảnh rỗi nói chuyện một lát, nhân viên phục vụ đi đến nói với Bắc Đường Yên, “Bắc Đường tiểu thư, nghi thức sắp bắt đầu, mời ngài và Viêm tiên sinh tới gặp người điều khiển chương trình.”

“Ừm, đi thôi, Liệt, còn các cậu nữa, đừng phá hoại chúng tớ thân mật.”

Bắc Đường Yên kéo Viêm Liệt đi, bỏ lại một đám bạn tốt.

Buổi tiệc đính hôn diễn ra rất thuận lợi, tuấn nam mỹ nữ, tài tử giai nhân, người thân bạn tốt, tiếng hoan hô chúc mừng vang lên khắp nơi.

Ngày thứ hai, tất cả tờ báo lớn nhỏ đều phát hành tin tức về buổi lễ đính hôn này, nội dung cặn kẽ, đời tư của Viêm Liệt lại bị tiết lộ ra một lần nữa, độc giả nghị luận ầm ĩ, mọi cách nói đều có.

Buổi lễ đính hôn kết thúc, người lớn hai nhà lại ngồi với nhau, sau khi trò chuyện khách sáo vài câu mới chia tay rời đi, đưa hai người phụ nữ của mình về nhà, sau đó Bắc Đường Yên và Viêm Liệt mệt mỏi trở lại nhà mình.

“Yên, em mệt không, đi tắm sớm một chút rồi nghỉ ngơi đi.” Viêm Liệt đau lòng nhìn Bắc Đường Yên đang mệt mỏi.

Bắc Đường Yên nắm tay Viêm Liệt, mỉm cười, giải tán một thân lạnh lùng bén nhọn.

“Vị hôn phu tiên sinh, ngày tốt cảnh đẹp, đêm xuân đáng giá nghìn vàng, anh không cảm thấy chúng ta nên làm cái gì đó sao?”

“Vị hôn thê tiểu thư, em nói chúng ta nên làm cái gì?” Trong lòng Viêm Liệt liền xuất hiện dục vọng.

“Vị hôn phu tiên sinh, anh biết mà còn hỏi. . . . .”

“Vị hôn thê tiểu thư…