
ẩm đại lão lãnh tình bất động thanh sắc."Hiện tại lại nhiều một cái, Quách Phượng Hề, cháu để ý cái nhìn của cô bé đó, không hy vọng bị nó xem nhẹ, cháu nhất định sẽ ngồi vững vàng vị trí Phó Tổng giám đốc."
"Ông nói Phượng Hề cũng thành điểm yếu của cháu sao?" Hừ hừ!
"Ta tò mò chuyện, lúc nào thì Quách Phượng Hề sẽ thay thế được vị trí của Điệp Y ở trong lòng cháu?"
Người già, đều nhàm chán như vậy sao?
Thẩm Thiếu Dương lười phải tiếp tục phụng bồi."Ông nội, làm phiền ông ít nhất sẽ vất vả thêm tám năm, mười năm nữa, cháu không muốn làm Tổng giám đốc quá sớm!" Há có thể để cho ông quá rảnh rỗi, cả ngày tìm anh phiền toái.
Thẩm đại lão thật có phần bất ngờ.
"Mặt khác, mời ông nhanh xuất viện đi! Điệp Y chịu không được bôn ba mệt nhọc."
Thẩm Thiếu Dương nói xong, trở lại công ty trấn thủ.
Thẩm đại lão thật không nghĩ tới, cháu trai vẫn luôn cùng ông đối chọi gay gắt, lẫn nhau không cho sắc mặt hòa nhã, thế nhưng cũng không hy vọng ông chết sớm! Ông đột nhiên cảm thấy cuộc sống lại có tư vị rồi.
*************************
Thẩm Thiếu Dương mua một chiếc nhẫn kim cương 5 Carat hướng Quách Phượng Hề cầu hôn, tại một đêm, kia Câu Lạc Bộ Gofl Đào Viên, phòng cho 'Tổng thống', bữa tối lãng mạn dưới nến sau cùng món điểm tâm ngọt, sự thanh nhã để trên bàn không phải là bánh ngọt, mà là hộp trang sức nhung gấm màu xanh, một chiếc nhẫn kim cương lớn bày hiện ở trước mắt khiến phụ nữ khó có thể kháng cự.
Phượng Hề biết đại biểu cái gì: hôn lễ trước thời gian cử hành.
Thẩm Thiếu Dương trước lúc đính hôn tự nhiên từng hướng cô cầu hôn, hi vọng sớm một chút lập thành danh phận. Lúc ấy điều kiện của cô là có thể đính hôn, 1 năm sau sẽ cử hành lễ cưới. Anh đã đồng ý, nhưng bây giờ không thể không nuốt lời.
"Chị cùng anh rể nhưng là đính hôn một năm rưỡi sau mới kết hôn." Cô không khỏi do dự. Thẩm đại lão nằm viện năm ngày sau xuất viện, cha mẹ cô ít nhiều cũng hướng cô nói ra một chút áp lực Thẩm Thiếu Dương thân là người đàn ông duy nhất Thẩm gia, ngụ ý là hy vọng cô phải hiểu được và thông cảm cho vị hôn phu.
"Khi đó Điệp Y vẫn còn đang học đại học, tự nhiên phải chờ đến tốt nghiệp mới có thể kết hôn." Thẩm Thiếu Dương dùng ánh mắt nhu tình nhìn thẳng vào đáy lòng cô."Phượng Hề, gả cho anh rất khó khăn sao?"
"Anh cũng không phải là người bình thường a!" Gả đi vào, phiền não không phải là củi gạo dầu muối, mà là tiền bạc danh tiếng.
"Em cũng không phải là cô gái nhỏ đột nhiên gả vào hào môn, cần tâm tình lo sợ đối mặt." Thẩm Thiếu Dương với vẻ mặt đương nhiên, "Làm vợ của anh có lẽ không dễ dàng, nhưng anh tin tưởng em không thành vấn đề."
"Anh nói như vậy, căn bản không để cho em có cơ hội cự tuyệt thôi!"
"Đó là đương nhiên, bị em cự tuyệt, lòng tự tôn của anh bị thương thì tìm ai bồi đây?" Người đàn ông lý trí ngẫu nhiên đùa bỡn chút ít vô lại, ngược lại khiến phụ nữ cảm thấy thật đáng yêu.
"Được rồi! Kết hôn liền kết hôn, chỉ là anh phải đồng ý với em một điều kiện."
"Lại nữa rồi!" Thẩm Thiếu Dương cảm thấy bất đắc dĩ."Phượng Hề, anh vui với làm quân tử giữ chữ tín, bất đắc dĩ anh trên có ông nội, có lúc thật sự cũng không phải do anh làm chủ, cho nên em ngàn vạn đừng nói lên điều kiện anh không cách nào hứa hẹn, anh không muốn về sau nghe được em mắng anh là tên đại lường gạt."
Cô thất thần.
"Chúng ta đều còn trẻ tuổi, tình cảm cũng chưa nói tới thắm thiết, có thể chờ hay không hai năm sau rồi mới thảo luận tới trọng trách đảm đương sinh đứa nhỏ ? Ông nội anh liền loại chuyện này cũng can thiệp sao?"
Sẽ không mới là lạ! Nếu không có vội vã muốn ôm chắt trai, Thẩm đại lão sao cần giả bộ bệnh?
Thẩm Thiếu Dương thật sự rõ ràng, lấy lui làm tiến, cười nhạt nói: "Phượng Hề, thẳng thắn nói cho em biết, ông nội bức anh trước thời gian kết hôn, trong lòng anh thật ra không hề kháng cự."
"Tại sao?"
"Anh khát vọng cùng em trải qua cuộc sống vợ chồng, buổi tối có thể cùng ngủ một chỗ, nhưng anh cũng không khát vọng làm cha!" Cười nhìn bộ dạng đỏ mặt của cô, anh bình tâm tĩnh khí nói tiếp: "Anh đồng ý với em, trừ phi chính em khát vọng muốn làm mẹ, nếu không anh sẽ không cần yêu cầu em mang thai."
Cô gái nhỏ ngốc nghếch, người em phải gả nhưng là Thiếu đổng của "tập đoàn Đế Khánh", bên cạnh em ba cô sáu bà bảy thím chín dì tự nhiên mà vậy sẽ gây áp lực cho em, không ngừng cổ xuý em sớm ngày sinh hạ con trai con gái, tốt cũng cố địa vị.
Thẩm Thiếu Dương vui lòng làm người tốt."Anh sẽ không rất muốn làm cha, cho nên sẽ không ép em mang thai, điểm này anh có thể khẳng định đồng ý với em."
Phượng Hề có loại cảm giác không vui."Anh không khát vọng có đứa nhỏ của chính mình?"
"Anh từ giờ trở đi có thể nghĩ muốn chứ?" Anh một bộ không đành lòng với giọng điệu có chút thất vọng.
"Vì sao anh lại không khát vọng làm cha?" Theo lẽ thường nói, anh thuở nhỏ cha mẹ đều mất, rất muốn sớm ngày kết hôn tạo thành một gia đình bình thường, như thế nào không hy vọng sớm một chút có đứa nhỏ?
Phượng Hề cho là chính mình tất phải hao hết lời lẽ để thuyết phục anh, tình cảm chưa thành thục vợ chồng không nên quá sớm sinh co