Phản Bội Hôn Nhân

Phản Bội Hôn Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322371

Bình chọn: 8.00/10/237 lượt.

giờ thay đổi, cho đến lúc cô phát hiện anh vẫn luôn ở một bên chờ đợi cô.

“Một mình em sao có thể đến hồ này được?”

Phạm Ấu Hâm nhìn xuống mũi chân mình: “Xe bus.” Cô giơ máy đo trắc địa lên, hít một hơi thật sâu nói: “Xin mời đứng qua một bên, tôi muốn rời khỏi đây.”

“Anh đưa em đi, em muốn về công ty hay muốn về nhà?”

“Không cần, không cần phiền phức, hơn nữa anh vừa mới đến đây.”

“Anh đến đây tìm em, một mình em ôm máy móc làm sao ngồi xe bus được?”

Cô nhún vai: “Không có việc gì khó khăn cả.” Cô muốn thích ứng với nhiều chuyện vụn vặt trong cuộc sống một lần nữa.

Man Tú nghe đôi vợ chồng này nói chuyện, nội dung thật sự không thú vị để cho người khác muốn ngủ gật, có lẻ cô nên nói ra điểm kích thích một chút.

“Hạng tiên sinh, trưa nay Ấu Hâm có “việc quan trọng” là đi xem mắt, cho nên cô ấy không tiện đi nhờ xe của ngài.”

Phạm Ấu Hâm trừng lớn hai mắt: “Man Tú!”

Hạng Tĩnh Thần nhíu mày lại.

Man Tú châm dầu vào lửa thêm: “Đúng vậy, buổi trưa hôm nay Ấu Hâm muốn đi ăn cơm với dì cả của cô ấy, thật là tốt quá! Nhà chúng ta chưa từng thân thích với nhau như vậy.”

Hạng Tĩnh Thần hiểu rõ dì cả không thể vô duyên vô cớ mà tìm người đi ăn cơm trưa với mình. Bà trời sinh tính cách cần cù tiết kiệm, nếu muốn tìm Tiểu Hâm tâm sự, sẽ tự động có mặt ở nhà họ Phạm thôi, mà không phải đến nhà hàng dùng tiền của mình ăn cơm. Có thể giải thích tình huống này chỉ có một lý do duy nhất.

“Dì cả chỉ mời một mình em thôi sao?” Anh hỏi.

Phạm Ấu Hâm ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt anh, bởi vì trong giọng nói của anh có chút lo lắng. Sau đó cô nhìn vào ngọn lửa sắp bắn ra đôi mắt đen của anh.

Cô mỉm cười đắc ý, bởi vì anh đang để ý đến cô. Nhưng mà đây chỉ là ham muốn chiếm hữu của người đàn ông, nhưng vẻ mặt của anh lại che giấu sự tức giận, làm cho cô cảm thấy vô cùng vui sướng. Có lẽ là từ ngày ly hôn tới nay đây là lúc tâm tình cô tốt nhất.

“Tất nhiên là không có khả năng.” Cô nói.

Hạng Tĩnh Thần tiếp tục hỏi: “Em có biết còn có ai nữa không?”

Phạm Ấu Hâm lắc đầu: “Tôi không biết.”

“Có người thân khác không?”

“Ha ha, làm sao có thể được?”

“Làm quen bạn mới.” Cô nhìn vẻ mặt của anh ngày càng lạnh như băng, cảm thấy rất thú vị.

Hạng Tĩnh Thần ổn định lại chính mình: “Em có biết người bạn kia là ai không? Hoặc là trước đó em đã biết rồi?”

Phạm Ấu Hâm nhún nhún vai: “Tôi không biết anh ta. Anh biết rằng, dì cả luôn cho rằng việc gặp mặt trực tiếp mới là quan trọng nhất, cho nên tôi không biết tên của vị tiên sinh kia, giống như năm đó tôi cũng không biết người tôi muốn gặp mặt lại là anh.”

Đáp án rõ ràng, vẻ mặt Hạng Tĩnh Thần lạnh như băng.

“Em đồng ý đi xem mắt?”

Cô nhìn vào mắt anh, không quan tâm mà cười nói: “Đúng vậy, cũ thì không đi, mới thì không tới. Một đoạn tình cảm mới có thể làm cho rất nhiều chuyện lãng quên đi, hơn nữa, tôi cũng không mất đi niềm tin đối với đàn ông.”

Vẻ mặt Hạng Tĩnh Thần bối rối giống như bị hung hăng đánh một quyền: “Hạng phu nhân, cho phép anh nhắc nhở em, chúng ta vẫn còn là vợ chồng.”

“Đúng a….Cảm ơn anh đã nhắc nhở tôi.” Phạm Ấu Hâm cúi đầu rút một tờ giấy từ trong ví da ra, sau đó đưa cho anh: “Đơn ly hôn này tôi đã điền, cũng ký tên xong rồi, đóng dấu rồi, anh chỉ cần hoàn thành phần của anh, rồi giao cho cô nhân viên tổng đài, việc ly hôn giữa tôi và anh có thể có hiệu lực rồi.”

Hạng Tĩnh Thần thờ ơ: “Suy nghĩ của anh không thay đổi, anh không muốn ly hôn.”

Phạm Ấu Hâm cất đơn ly hôn lại, nở nụ cười châm chọc: “Vậy thì hỏng bét rồi, tôi không có cách nào duy trì cuộc hôn nhân này, sau đó sẽ cùng yêu đương với người đàn ông khác. Đúng rồi, anh chính là cao thủ trong số đó, có thể dạy cho tôi một vài bí quyết không?”

Phạm Ấu Hâm chọc giận thành công con báo nhỏ khát máu kia.

Hạng Tĩnh Thần tức giận gầm nhẹ: “Không có khả năng! Anh không thể cho phép vợ của Hạng Tĩnh Thần anh lại thân mật với người đàn ông khác. Em là bà xã của anh, không phải mà món “hàng hóa” treo giá trong tay dì cả.

Thật là sảng khoái! Phạm Ấu Hâm phải dùng hết khí lực cả người mới có thể khống chế được chính mình bị kích động mà ôm bụng cười lăn cười bò ra.

Cô cố ý nhíu mày: “Tôi không hiểu, có vẻ như anh có hai tầng tiêu chuẩn a…… Tôi thấy anh và tiểu thư Shelly nói chuyện yêu đương cũng không tệ lắm.”

Hạng Tĩnh Thần bực bội lấy tay cào cào tóc: “Anh và cô ấy không có bất kì quan hệ nào.”

Không biết đây là lần thứ mấy anh đã phủ nhận quan hệ giữa anh và Shelly. Chẳng lẽ mắt cô bị mù rồi? Lại hiểu lầm những đoạn đối thoại ám muội kia? Hay là quá ngu ngốc đem cuộc hôn nhân của mình ra đùa giỡn?

“Tùy anh nói thế nào!”

Phạm Ấu Hâm ôm dụng cụ tránh qua anh, có ý định rời khỏi đây, nhưng Hạng Tĩnh Thần người cao tay dài, anh vứt bỏ dụng cụ trong ngực Ấu Hâm, vòng tay qua ôm chặt eo cô, ngăn cản không cho cô rời khỏi đây.

“Anh đưa em đến đó.”

Phạm Ấu Hâm định gỡ bỏ cánh tay đang ôm eo cô ra, nhưng Hạng Tĩnh Thần thay đổi 180 độ làm cô phản ứng không kịp: “Anh? Anh muốn đưa tôi đi xem mắt sao?”

Hạng Tĩnh Thần vén sợi tóc rơi trên má cô: “Xem như làm kiểm tra đi, anh nghĩ căn bản em


Polaroid