Old school Swatch Watches
Phu Quân, Xin Chào!

Phu Quân, Xin Chào!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323942

Bình chọn: 9.00/10/394 lượt.

thứ nhớ thật kĩ đi.”

Lý Tử Du có trí nhớ siêu cường cũng là nguyên nhân khiến sư phụ nàng vui sướng không thôi, nghĩ đem những gì mình biết dạy cho Lý Tử Du.

Nàng thế nào lại nghĩ đến sư phụ rồi? Lý Tử Du lắc đầu, sư phụ đã muốn nói, nàng ấy lần trở về này cũng chính là vĩnh biệt, cả đời không thể gặp lại nhau.

Điều quan trọng nhất bây giờ là lấp đầy bụng đói, sư phụ không thể gặp được nữa nhưng chính mình còn phải sống sót. Lý Tử Du đi sâu vào trong núi, nàng nhớ rõ khu vực này có rất nhiều dã sơn khuẩn, sư phụ còn nói hương vị rất ngon. So với mùi vị của thứ vị tinh gì đó còn tốt hơn. Lý Tử Du không biết cái gì là vị tinh, nhưng là nghe sư phụ nói nàng cũng thật cao hứng. Hôm nay sư phụ đi rồi, nàng lại nghĩ tới hương vị này, chờ về nhà rồi chính mình sẽ làm cho Lý mẫu, thỏa cơn thèm cũng tốt lắm.

(dã sơn khuẩn: hình như cũng là một loại thực vật, thứ lỗi cho mình không biết >”< ; vị tinh: bột ngọt)

Trong rừng tiếng hót của chim chóc đặc biệt dễ nghe, Lý Tử Du có thể nghe thấy rõ ràng tiếng bước chân của nàng trong khu rừng yên tĩnh này. Sư phụ nói những thứ trong rừng này đều là nguyên tư nguyên vị*, là lục sắc rau dưa* gì đó, chính là những thứ không bị ô nhiêm.

(*: ý là còn nguyên mùi vị, nguyên chất, sạch sẽ)

Đáng tiếc ở đây những thứ này đều không đáng tiền, nơi sư phụ ở thì coi như bảo bối còn ở đây thì lại chẳng ai hiếm lạ. Lý Tử Du hái dã sơn cô được một lúc thì cảm thấy có chút khát liền quyết định đến dòng suối cách đó không xa uống nước. Trong rừng thường có một hai con thỏ hoang nhảy ra nhưng nhanh như chớp lại chẳng thấy bóng dáng tăm hơi.

Hoàn cảnh như thế làm cho tâm tình Lý Tử Du lại tốt lên, xem ra chuyện sư phụ rời đi cũng chỉ làm nàng thương tâm một khoảng thời gian mà thôi.

Chỉ là tâm tình tốt như vậy cũng chẳng duy trì được bao lâu bởi con suối mà nàng hướng đến kia lại không có vẻ sạch sẽ như thường ngày, đầu sỏ gây nên chính là người nằm úp sấp không nhúc nhích trong nước kia. Lý Tử Du đáng thương khát mà lại chẳng có cách nào giải quyết.

Người đó không phải đã chết rồi chứ? Lý Tử Du nhìn người đang nằm úp sấp trong nước kia, người này không phải là bị người ta đuổi giết sau đó bỏ ở nơi này chứ. Trong khoảng thời gian ngắn, Lý Tử Du nhớ tới sư phụ từng giảng qua rất nhiều chuyện võ hiệp xưa, chẳng lẽ là bị đánh xuống sườn núi? Lý Tử Du ngẩng đầu, núi này không tính là cao cho lắm, không có khả năng xảy ra chuyện này được.

Bất quá người này mặc một thân hắc y, khẳng định cũng không phải làm việc gì đúng đắn. Ở thời khắc này, Lý Tử Du lại không phải lập tức nghĩ đến đi xem người này còn sống hay chết, có thể cứu hay không mà là nghĩ đến những chuyện loạn thất bát tao* có thể đã xảy ra.

(*: chuyện linh tinh)

Nàng chính là bị sư phụ ảnh hưởng sâu sắc, từng nghe sư phụ kể qua chuyện xưa rắn cùng người nông phu, nếu thật sự là cứu nhầm một con rắn chẳng phải nàng sẽ gặp phải nguy hiểm sao?

Nhưng cuối cùng không biết là do tò mò hay thực sự mềm lòng, Lý Tử Du tiến lại thử kiểm tra hơi thở của người kia một chút. Thật tốt, hắn còn sống. Chính là phía sau lưng người kia lại thấm đẫm máu, xem ra là bị thương ở đây rồi.

Được rồi, nhìn huynh bộ dạng cũng đẹp mắt liền cứu huynh đi. Đây là Lý Tử Du sau khi lật xem người này, thấy khuôn mặt hắn liền nảy ra ý nghĩ cứu người. Người này bộ dạng đẹp mắt, về một số phương diện cũng coi như là nàng chiếm tiện nghi đi. Nếu người này lớn lên với hình dạng hung ác hoặc là thực xấu xí, Lý Tử Du chẳng cần lo lắng quyết định có nên cứu hay không hơn nửa ngày như thế .

Trước kia nàng có chữa trị cho động vật, hiện tại lại là một người sống, thôi thì xem như thử kĩ năng của chính mình cũng không sai.

Lý Tử Du lấy ra một số thứ nàng cùng sư phụ vụng trộm cất giấu. Người này phía sau lưng vết thương rất sâu nên máu vẫn không ngừng chảy ra. Nếu chỉ là băng bó đơn giản chỉ sợ là không có tác dụng, tốt nhất là phải khâu miệng vết thương lại.

“Cũng may là huynh hôn mê, không biết đau”

——————— ta là phân cách tuyến hiểu biết Lý phủ——————————–

Nội dung phụ: Quan hệ nhân vật trong Lý phủ

*Thái phu nhân Trấn Viễn hầu : Kim thị (sinh ba nam, một nữ)

*Đại phòng:

– Trấn Viễn hầu Lý Định Hải (con vợ cả) (Đại gia Lý Nhạc, nhị gia Lý Sầm, đại cô nương Lý Tử Trân, tam cô nương Lý Tử Kỳ)

– Chính thê: Tiết thị ( là con gái của Tề quốc công, sinh ra đại gia Lý Nhạc và tam cô nương Lý Tử Kỳ)

– Đại gia Lý Nhạc có vợ Đại thiếu phu nhân tiểu Tiết thị ( cháu gái của đại phu nhân), đứa nhỏ Mẫn Ca nhi

– Thị thiếp: Vương di nương, Hồ di nương ( trước mắt không có con)

Trình di nương ( nha hoàn hồi môn của Tiết thị, sinh ra đại cô nương Lý Tử Trân)

Đông di nương ( nha đầu thông phòng của Lý Định Sơn, sinh ra nhị gia Lý Sầm.

– Nhị gia Lý Sầm, nhị thiếu phu nhân: Vương thị (con gái của thông phán đại nhân), đứa nhỏ Dung tỷ nhi, Mân Nhi; thị thiếp Vương di nương (đứa nhỏ Lam tỷ muội)

*Chi thứ hai:

Nhị lão gia Lý Định Hà ( con vợ hai) (tam gia Lý Thường, Tứ gia Lý Tiếu, Nhị cô nương Lý Tử Châu, Ngũ cô nương Lý Tử Lung, Lục cô nương Lý Tử Cầm)

Chính thê: Tr