
– Thu Ly nhíu mày, giận dỗi ra mặt.
Ngọc Anh kéo ra một chiếc laptop to bằng quyển sách, cấp lên mắt ngọc
một gọng kính bạc hai đầu nạm vàng càng làm khuôn mặt nàng thêm thanh
tú… Máy tính chạy lên một dọc những chữ đến hoa mắt, nàng nâng gọng
kính, mắt thăng trầm nghiêm nghị…
_Vương Tử Phong, 29 tuổi, là chủ tịch tập đoàn Đổng Vương thị, dựng
nghiệp từ khi 22 tuổi, trong vòng 7 năm đã đưa tên tuổi Đổng Vương Thị
không những cấp lên hàng nhất nhì cả nước mà còn vang ra nước ngoài. Tập đoàn ban đầu chuyên kinh doanh khai thác đá quý, sau 3 năm phát triển
đã lấn sang lĩnh vực khai thác dầu mỏ, từ đó như diều gặp gió tiến tận
mây xanh… Hắn trông rất thuận mắt a… Miêu tỷ, ngươi xem – Ngọc Anh đưa
nàng 1 tấm hình nam nhân tuấn ngũ xuất chúng ,gương mặt chữ điền, cằm
nhọn môi cong nhếch lên đầy quyến rũ thật khiến người khác nhìn vào sinh ác, muốn mãnh liệt hôn lên, chiếc mũi thẳng cao cao tự tại, đôi nhãn
quang chứa đầy mị lực khiến con mồi lọt vào cam đoan không thể thoát ra
được.
_Oa!!! Thật là mỹ nam – cả bọn Vân Nhi, Mỹ Dung, Phi Uyên òa lên một tiếng cảm thán trầm trồ, mắt mê dại nhìn hắn.
_Bọn ngươi nhìn đủ chưa, ta là còn có việc quan trọng a – Nàng thẳng tay đánh gãy tâm tình đang tốt của cả bọn.
_Miêu tỷ, ngươi thật lạnh a – Vân Nhi cong vành môi nhỏ oán trách nàng.
_Thật là soái ca ngar, người như thế tìm đâu cho thấy chứ – Phi Uyên hí họa thêm.
_Chắc được bọn nữ nhân sủng như thần rồi, trông có vẻ ngạo mạn – Mỹ Dung khoanh tay trước ngực tựa người vào ghế liếc mắt thẩm định.
_Ngươi chuẩn, hắn là thay bồ như thay y phục, nhưng vẫn chưa kết hôn,
từng có lời đồn hắn là gay nữa a, họ kháo nhau hắn thay bồ chỉ để che
mắt thiên hạ – Ngọc Anh lướt qua tài liệu góp vui.
_Thật hay giả vậy? Vừa soái vừa suất lại tiền nhiều đến có thể chôn chết người mà lại là gay, thật sock a – Vân Nhi tròn mắt chớp chớp kinh hô.
…Rầm…
_Bọn các ngươi…. Là ta đã nói có việc quan trọng cần các ngươi hỗ trợ,
vậy mà hiện tại vì một tên cẩu nam nhân mà vứt xó ta – Nàng đập bàn một
chưởng mạnh bạo, thét lớn nộ tức phun trào khiến cả bọn cúi đầu hối lỗi
không dám phát một tiếng động nhỏ.
_Vì cái gì mà Miêu tỷ nóng giận thế?
Lại một tiếng cửa mở, xuất hiện một thiếu nữ giai nhân, thân hình bốc
lửa không ngại ngần bày ra những đường cong gợi cảm,duyên dáng ẩn ẩn
hiện hiện trong bộ đồ da bó sát đen bóng cùng bốt đen cao chừng gối, mái tóc hung đỏ dài ngang lưng kiểu hình đuôi cá cực cá tính nổi bật làn da tuyết, đôi mắt sắc sảo như chim phụng, cánh môi cong lên một đường bán
nguyệt mê hồn… Nàng uyển chuyển khua gót giày trên nền gạch lạnh hướng
ghế sô pha cả bọn đang tụ tập vắt chân ngồi chiễm chệ…
…
Nhân vật cuối cùng trong hội – Tương Mẫn Thanh – Biệt hiệu: Sinz, biệt
tài chế tạo thiết bị điện tử dùng cho các phi vụ, có thể nói, các công
cụ do nàng chế tạo, điệp vũ 008 còn thua xa. Đều là có chỉ số IQ không
thua kém Mỹ Dung 196/200, các nàng có thể xem là đối thủ của nhau trong
ngành điện tử… Hiện tại làm kỹ sư trong ngành thiết bị điện tử lớn nhất
cả nước.
…
_Đã đến đủ?
_Ân
_Ta cần các ngươi hỗ trợ việc lần này.
_Phi vụ mới sao? Sao không nghe Mỹ Dung nói gì? – Mẫn Thanh nheo ngài liễu khúc mắc
_Là việc làm thêm – Mỹ Dung hếch môi hồng cười cợt đáp.
_Làm thêm? Ta chưa từng nghe – Vân Nhi chớp chớp mắt ngọc sững sốt.
_Là phi vụ siêu cấp đặc biệt – Mỹ Dung vẫn giữ nguyên nụ cười tràn ngập phấn khích.
_Là cái gì? Lợi tức cao lắm a? – Mẫn Thanh nhãn quang lóe lên thích thú.
_Ân, là vô giá – Mỹ Dung tỏ vẻ huyền bí.
_Mỹ Dung, ngươi có gì thì mau nó, ta thật tò mò chết được – Phi Uyên nũng nịu phồng đôi gò má hồng hồng khiếu nại.
_Haaaaaaaaa, vẫn là ngươi không có kiên nhẫn – Mỹ Dung bật một tràn cười trong trẻo như tiếng suối chảy vào sơn cốc trêu ghẹo Phi Uyên.
_Ngươi là đang trêu ta, còn không mau nói – Phi Uyên bị chọc vào giận
dỗi phồng mang trợn má như tiểu hài nhi làm cả bọn bật cười nghiêng ngã.
_Uy, được rồi, ta nói, ngươi mau cấp tốc cất cái mặt cá đó vào trong đi – Mỹ Dung cười đến tận mang tai, hận là không bò được nằm dài trên đất mà lăn lộn.
_Tỷ – Phi Uyên bị chọc mặt đỏ tía tai hét lên cầu cứu Thu Ly.
_Uy, đừng đừng, ta nói – Mỹ Dung gạt giọt lệ ngấn khóe mắt bị tích tụ do cười quá nhiều nghiêm giọng vào đề – Là Ngọc Bảo Sứ.
_Ngọc Bảo Sứ? – Cả bọn Ngọc Anh, Vân Nhi, Phi Uyên, Mẫn Thanh ngưng mọi hoạt động, dùng giọng nghiêm trọng đồng loạt hô lên.
_Đã tìm thấy sao? – Vân Nhi nhíu mày, mặt thất sắc hoài nghi.
_Ân – Mỹ Dung nhẹ nhàng khẳng định.
_Là ở Vương Gia Trang? – Ngọc Anh nhạy bén xác định.
_Ân – Mỹ Dung vẫn giữ nguyên thái độ đáp lời.
_Vì vậy ta cần các ngươi hỗ trợ để xâm nhập Vương gia trang mang Ngọc Bảo Sứ về.
_Tỷ tỷ, ngươi muốn xâm nhập Vương gia trang? Điều này là không thể – Ngọc Anh cả kinh lập tức phản bát.
_Sao không? – nàng hoài nghi nhíu mày nhìn Ngọc Anh.
_Vương gia trang được sử dụng các mạng lưới bảo vệ nghiêm ngặc, thiết bị tối tân bậc nhất được đặt cách thiết kế riêng biệt, cả đến một con ruồi cũng không thể xâm nhập – Ngọc Anh lướt lên th