The Soda Pop
Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324170

Bình chọn: 9.00/10/417 lượt.

hiến đi uống trà sao, bọn họ đâu ?”

“Em xem chừng là bị tắc đường rồi, giao thông thành phố XX đúng là tắc đến mức giết người mà.”

Sắc mặt Mạc linh linh biến đổi liên tục.

“Em mang bụng bự như vậy ngày mai còn đi làm dâu phụ cho người ta à ?” Lòng của quân nhân dù kiên cường cũng không chịu được để cô bị hành hạ như

vậy.

“Em coi là chị em, dâu phụ không nói thì thôi, còn phải tự mình trả tiền váy dâu phụ, trung tá, họ biến em thành cường hào.”

“Không phải em cũng đã biến nó thành thói quen rồi sao.”

“Mới không cần thói quen đâu.” Diệp Vũ kiêu ngạo hiếm thấy.

“Phát hiện ra em nũng nịu, cảm giác thật không tệ.”

Diệp Vũ thưởng tiếp cho anh một đạp ở chân, kéo tay anh, giới thiệu cho

tưởng suất văn ở một bên, ”Đàn anh, đây là chồng em Tiêu Triệt.”

“Chào anh.” Tưởng suất văn có chút gượng gạo chào hỏi.

“Xin chào, Diệp Vũ đã gây phiền phức cho hai người rồi.” Tiêu Triệt lúc bắt

tay đối phương cố ý tăng thêm sức, hừ, dám đánh vợ anh, chán sống rồi.

“Diệp Vũ… ah, đàn anh !”

Bạch Tinh Oánh cuối cùng cũng thoát thân ra ngoài từ trong đại quân kẹt xe,

chạy tới, sau đó chợt phát hiện tình huống hiện trường rất thú vị.

“Thiếu tá cũng ở đây.”

“Ngốc à, bây giờ là trung tá.”

“Đừng tưởng rằng cậu là người nhà giải phóng quân thì có thể tùy tiện hống

hách. Bọn tớ cũng giống như nhà mẹ đẻ của cậu, anh ấy chỉ có thể hối lộ

mới không bị trả thù.”

Diệp Vũ cắt lời, “Tớ hống hách vẫn còn có anh ấy.”

Vương Thiến vội vàng đá đá Diệp Vũ đang cãi nhau với Bạch Tinh Oánh, “Chúng

ta trước hết nên đến nơi khác đi, đừng quấy rầy đàn anh với đàn chị nói

chuyện.”

“Bên này.” Trình làm cách đó mấy bước ngoắc ngoắc tay.

Xem như tưởng suất văn và mạc linh linh không tồn tại, di chuyển sang một bàn khác.

“Ha ha, Diệp Vũ, tình huống là sao vậy, sao giống như bi kịch gia đình cổ

xưa vậy ?” từ đầu đến cuối Vương Thiến đều rất có tinh thần bát quái.

“Thiên lôi cẩu huyết, thấy cậu chọn một nơi tồi tàn như vậy, đến uống trà cũng bị biến thành tiểu Tam, đúng là rất buồn cười mà.”

“Nghệ thuật là khởi nguồn cho cuộc sống, nghệ thuật cẩu huyết nhiều không kể

xiết, đó là bởi vì trong sinh hoạt có tình huống cẩu huyết nhiều không

kể xiết.”

“Đừng làm ra vẻ như mình là một nữ thanh niên văn nghệ. Buồn nôn.”

Tiêu Triệt yên lặng ngồi bên cạnh bà xã mình, nghe mấy người bạn của cô lảm nhảm.

“Đồng chí trung tá, ngày mai có tham gia hôn lễ không ?” Vương Thiến đột nhiên đổi chủ đề đến anh.

“Anh đưa Diệp Vũ đi.”

“Đúng là một người đàn ông tốt.” Bạch Tinh Oánh cảm thán.

“Đồng chí trung tá, anh còn thiếu Diệp Vũ nhà em một hôn lễ, bao giờ thì bổ

sung ? Cô ấy nhớ mãi không quên bao lì xì của em đấy.” Trình lam nhạo

báng.

Tiêu Triệt bảo đảm, “Làm, có thời gian nhất định làm.”

“Nhưng không cho phép hứa suông, tốt xấu gì cũng phải nhân dịp Diệp Vũ nhà bọn em đang là đóa hoa đầu cành nở rộ mà phóng khoáng với cô ấy, nếu không

chờ đến khi hoa tàn bại liễu, cũng không thể tái hiện vẻ tươi trẻ đã

mất.”

“Biến, có cậu hoa tàn bại liễu, chị dù có sinh con cũng là một người mẹ cay nghiệt nhất.”

“Đồng chí mẹ cay nghiệt, xét thấy đồng chí trung tá nghỉ phép cũng không dễ,

tư cách tụ họp trà chiều của cậu coi như bị tước đoạt, nhanh về nhà đi.”

“Không cần các cậu phải làm như vậy, tiệc độc thân buổi tối tớ đã không có

phần rồi, tụ họp trà chiều mà còn bị tước đoạt, còn như vậy tớ sẽ dùng

vũ trang bạo động đấy.”

“Trung tá nhanh chóng trấn áp đi thôi.”

“Cái này không được, đây là vợ anh.”

“Trung tá, anh bị vợ quản rồi.”

“Yêu thương lão bà là truyền thống tốt đẹp nhất của quân nhân.”

“Trở về với trung tá đi thôi, đã lâu rồi không gặp, chúng ta còn có rất nhiều cơ hội để nói.”

“Trở về đi, ngày mai nhất định phải dẫn theo trung tá tới tham gia hôn lễ, nhất định phải có mặt đó.”

“Chị là người hư vinh hay sao ?”

“Cậu không phải thì còn ai vào đây nữa ?”

Cuối cùng Diệp Vũ cũng bị bạn bè đánh đuổi.

Vừa lên xe Tiêu Triệt đã hôn lên mặt Diệp Vũ một cái, vừa khởi động xe vừa

nói: ”Hôm nay anh coi như đã thấy chủ nhân nạy góc tường* của anh.”

(*nạy góc tường = hồng hạnh vượt tường = ngoại tình).

“Cảm giác như thế nào ?”

“Rất có áp lực, người anh em này đúng là một nhân tài, còn là một tinh anh.”

“Thế nào ?”

“Không phải đó là mẫu hình cuốn hút các cô gái trẻ tuổi hiện giờ sao ?”

“Giờ em cũng sắp trở thành mẹ rồi, cô gái trẻ liên quan gì đến em.”

“Chúng ta đi về nhà.”

“Không về đại viện sao ?”

“Có anh ở đây, ông ngoại yên tâm lắm.”

“Sao anh không gọi điện trước cho em ?”

“Muốn tạo bất ngờ cho em, chẳng qua bà xã em còn tặng một bất ngờ lớn cho anh.”

“Nói nữa, anh còn giấu giấm chua như vậy, em sẽ xuống xe.”

Tiêu Triệt thở dài, “Bà xã, anh thật sự rất tức giận. Bà xã của ông mà hắn

cũng dám nghĩ đến. Nếu lúc đó không phải anh đang mặc quân trang, anh đã gọt đầu hắn rồi.”

“Duy trì tốt dáng vẻ quân nhân của anh, gọt người thì để cho em.” Cô cũng muốn chém gọt.

“Bà xã, cái đó, anh thu hồi lời nói trước kia.”

“Cái gì ?” Diệp Vũ rất mờ mịt.

“Coi như em gặp được người trong lòng, anh cũng sẽ không buông tay.”

Diệp Vũ trực t