
Tôi nhặt được.”
“Nhặt?” Hắn kinh ngạc nói:” Nguyên lai là như vậy a……”
San San một trận kinh ngạc, hắn ta biết chủ nhân của chiếc cúc này sao?
Hắn vẻ mặt thất vọng:”Vậy thì nhất định là hắn ta không cẩn thận làm rớt…… Còn tưởng rằng hắn vòng vo, bắt đầu đối nữ nhân có hứng thú, nguyên lai không phải ……”
Cô giật mình ngẩng đầu:” Anh ta…… Là ai?”
” Ai?” Hắn sửng sốt một chút:” Cô nói chủ nhân của chiếc cúc này?”
Cô gật gật đầu, khẩn trương nhìn hắn.
” Nga, hắn a……”
Lúc này cửa phòng bệnh mở ra, đi vào một người.
Nham nhân tóc đỏ xoay người hướng người nọ chào hỏi:” Nga, anh tới rồi à, vậy nơi này giao cho anh, trăm ngàn đừng nói cho lão già kia biết tôi gặp chuyện này!”
San San ngây dại, nhìn vào người kia, đúng là Luật Hạo Thiên.
Thoạt nhìn bọn họ giống như đã quen biết…… Đây là có chuyện gì?
Luật Hạo Thiên nhìn cô một cái, quay đầu lại nói với nam nhân kia:” Đại thiếu gia, nơi này giao cho tôi xử lý, cậu cứ đi gặp lão gia, tốt nhất nên đổi quần áo, sẽ nhuộm tóc trở lại rồi về.”
“Anh dựa vài cái gì mà quản tôi?” Cái tên bị là Đại thiếu gia lập tức nổi trận lôi đình:”Chuyện của anh à, chẳng lẽ ngay cả tôi mặc quần áo gì , làm kiểu tóc gì anh cũng quản sao?”
” Đại thiếu gia, lão gia thân thể không tốt, cậu vẫn nên nghe lời ông ấy.” Luật Hạo Thiên không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
“Hừ!” Lâm đại thiếu gia hung hăng trừng mắt nhìn anh, đem cúc áo đặt ở trên tay hắn:” Đây là của anh? Anh nhận lấy!”
Tiết San San cả người chấn động, ngơ ngác nhìn Luật Hạo Thiên khuôn mặt vẫn bình tĩnh.
Lâm đại thiếu gia đã rời đi, trong phòng bệnh chỉ còn lại có hai người bọn họ.
Cô theo bản năng thân thể co lại, nhưng một chân bị treo lên, không thể động đậy.
Anh cúi đầu nhìn cúc áo trong tay, Cô hoảng sợ nhìn anh.
Trong phòng yên tĩnh lạ thường……
Thật lâu sau, tiếng bước chân của anh vang lên, từng bước một, tới gần giường bệnh.
” Đứng…… Đứng lại……” Cô run run kêu lên:” Không cần lại đây, không cần……”
Nắm lên cái gối hướng anh ném đến, lại bị anh chụp lại được, thản nhiên nói:” Tôi tìm thật lâu, nguyên lai ở cô nơi này.”
Những lời này, làm cho lòng của cô hoàn toàn chìm vào đáy cốc.
” Thật là anh?”
” Thật là anh?”
Tiết San San nhìn người nam nhân trước mặt, cô cảm giác được thanh âm chính mình đang run nhè nhẹ.
Anh cũng lẳng lặng đứng trước cô, sau một lúc lâu, buồn bã nói:” Là tôi, hay là người khác, chuyện đó rất quan trọng sao? Có người tiêu tiền mua cô, mà cô cũng đồng ý, trước sau cũng thanh toán tiền. Cô còn truy cứu người nam nhân kia là ai, có tác dụng sao?”
Cô ngơ ngác nhìn anh, cảm giác được một cỗ tuyệt vọng tràn ngập.
Đúng vậy, có tác dụng sao?
” Tôi không nên hận anh…… Chỉ đổ thừa tôi chính mình rất vô dụng!” Nước mắt của cô bỗng nhiên chảy ra:” Vì sao…… Tôi rõ ràng là thành thành thật thật làm công kiếm tiền, tuy rằng của nghề của tôi sẽ bị nhiều người hiểu lầm, nhưng là tôi tin tưởng chỉ cần chính mình làm đúng, sẽ không sợ người khác nói. Tôi tin tưởng vô luận vị trí hoàn cảnh cỡ nào ác liệt, tôi tuyệt đối sẽ không đánh mất chính mình, tuyệt không đắm mình!”
” Nhưng cô vẫn làm!”
” Tôi không có!” Cô quát:” Tôi cho tới bây giờ đều không có nghĩ tới làm chuyện như vậy , là thủ hạ của anh không phân tốt xấu liền đem tôi trói lại, anh lại không nghe tôi giải thích, tôi từ đầu tới giờ đều không có đáp ứng quá, là anh bắt buộc tôi!”
Cô càng nói càng giận:” Anh là đồ biến thái! Ai có thể tưởng tượng được, đường đường phó tổng tài Lâm thị, trước mặt người ở bên ngoài là dáng vẻ ung dung, tao nhã, nhưng bên trong cũng là dơ bẩn không chịu nổi!”
Anh nheo lại ánh mắt, hàn quang phụt ra:” Cô nói cái gì?”
Lúc này Tiết San San căn bản quên cái gì là sợ hãi, phẫn nộ cùng khiếp sợ làm cho anh chết lặng.
Cô ngước lên, không chút nào lùi bước nhìn anh, gằn từng tiếng nói:” Như thế nào? Tôi nói sai rồi sao? Luật tiên sinh, nhìn thủ hạ của anh thành thạo giao dịch như vậy, tôi nghĩ anh hẳn là không phải lần đầu tiên đi? Nếu anh không phải sợ bị người khác biết, vì sao muốn tìm con gái qua đêm. (để từ con gái để biết là người còn trinh) Anh là đồ ngụy quân tử! Tôi muốn làm cho toàn thế giới đều biết đến hành vi biến thái của anh.”
” Biến thái?” Anh cười lạnh một tiếng:” Cô hiện tại có thể đứng ở cửa sổ đối với bên ngoài kêu, nói tôi là biến thái, xem mọi người tin tưởng cô, hay là tin tưởng tôi?”
” Kêu liền kêu, ai sợ ai!”
Cô nói xong liền xuống giường, lại phát hiện chính mình một chân còn băng bó. Vì thế cố sức, muốn cởi bỏ sợi dây ra đang cột chân ra.
Anh bỗng nhiên thân thủ đè lại:” Đừng làm loại chuyện vô vị này, chờ vết thương của cô tốt rồi, tôi sẽ an bài cho cô ở đài truyền hình, cho cô tận tình tuyên dương, gièm pha tôi.”
” Anh thật sự ngốc như vậy, cho tôi đi đài truyền hình nói?” Cô không dám tin nhìn anh.
” Chờ cho vết thương của cô tốt rồi, nếu như cô muốn đi, tôi sẽ không ngăn cản cô.”
Ánh mắt của anh thật giống đại dương sâu thẳm, vọng không thấy đáy, vọng không đến biên, nơi đó kinh đào hãi lãng, nơi đó trầm tĩnh vô ba.
Cô xem không hiểu anh, cho đến giờ phút này, cô bi