Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta

Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324174

Bình chọn: 8.00/10/417 lượt.

hân thể của cô chưa hồi phục như cũ, dùng một chút lực liền đau, cô sợ vết thương càng nặng, có thể cả đời đều chữa không được. Đối với cô mà nói, không có gì so với còn sống quan trọng hơn.

Chỉ có thể ăn nói khép nép cầu anh :” Van cầu anh, buông tha tôi được không? Tôi thật vất vả mới thoát khỏi bóng ma của anh, tôi chỉ còn bàn tay trắng, tôi chỉ muốn thay cha rửa sạch tội danh, sau đó người một nhà sống tốt, vì sao anh không chịu buông tha tôi? Van cầu anh, hãy làm việc tốt đi……”

Cô nhất định là điên rồi, bằng không vì sao muốn khẩn cầu một ác ma thiện tâm ( lương thiện, để vậy hay hơn)?

Quả nhiên, chữ thiện tâm này ở trên ngườiác ma là không tồn tại, anh mặt căng cứng, không chút do dự động thân mà vào.

Cô cảm giác cả người bị xé ra, xé rách đau đớn.

Nước mắt mơ hồ tràn tầm mắt, cô vẫn dùng ánh mắt oán độc nhìn anh.

Anh nhíu nhíu mày, đưa tay che mắt của côt……

Thật lâu sau, cô bỗng nhiên nghe được bên ngoài có tiếng nói chuyện, không khỏi thân mình khẽ run lên, anh không phải nói này phòng này cách âm sao?

” Anh nói cái gì, em sẽ tin sao, em suy nghĩ nông cạn như vậy, còn muốn vì cha lật lại bản án?”

Anh ở bên tai cô thấp giọng nói, dưới thân hơi dùng một chút lực, cô cơ hồ sẽ rên rỉ ra tiếng, lại mạnh mẽ nhịn xuống. Trong lòng càng hận, anh quá vô sỉ, rất hèn hạ……

Cô há miệng thở dốc, muốn kêu cứu, nhưng mà anh lại thấp giọng nói:” Kêu đi, gọi vào cho mọi người đều nghe thấy, đến lúc đó tất cả mọi người biết, nữ nhân của Giang Trục Thủy cùng nam nhân khác yêu đương vụng trộm.”

” Là anh bắt buộc tôi!” Cô phẫn nộ nói.

” Anh bắt buộc em? Có ai thấy đâu? Em không ngại thử xem xem, mọi người tin tưởng anh bắt buộc em, hay là em câu dẫn tôi?”

“Anh…… Khốn khiếp!”

Giờ này khắc này, khuất nhục nước mắt hóa thành dòng suối nhỏ, ở trên khuôn mặt tinh xảo của cô chảy xuống.

Anh vươn tay thay cô lau nước mắt, cô nghiêng đầu đi.

Bỗng nhiên nghĩ đến, anh nói này phòng này cách âm là giả, vậy anh nói ở bên ngoài nhìn không tới bên trong cũng là giả sao? Nghĩ đến đây cô lại cả người run run, anh tựa hồ cảm giác được cô sợ hãi, cố ý ôm lấy than thể cô, làm cho cô đối mặt với tấm kính thủy tinh kia.

Chỉ một thoáng cô hận không thể tìm cái lỗ chui xuống, ngoài cửa sổ, cô tinh tường nhìn đến ba tiểu thư cách phòng thủy tinh này không xa.

Cô trong lòng cầu nguyện, không cần lại đây, trăm ngàn không nên nhìn bên này……

Nhưng cầu nguyện vẫn là vô dụng, một tiểu thư trong đó bỗng nhiên quay đầu nhìn bên này.

Cô cảm giác được thế giới đang hủy diệt, thế giới của cô, bị anh hủy hoại……

Một lát sau, cô phát hiện tiểu thư kia rõ ràng đang nhìn nhà kính bên này, nhưng không có phản ứng gì, chẳng lẽ cô ấy thật sự nhìn không thấy bên trong?

Thoáng yên tâm một ít, nhưng cô hiện tại bộ dáng thật sự xấu hổ. Dù sao phương diện này là có thể nhìn đến bên ngoài, điều này làm cho cô cảm giác giống như rất nhiều người nhìn bọn họ làm, rất xấu hổ……

Cô nghiêng đầu sang chỗ khác, lại bỗng nhiên nghe được vài tiểu thư nhắc đến Luật Hạo Thiên

Cô hơi ngẩn ra, lắng tai nghe.

Chỉ nghe một tiểu thư nói:” Ai, hôm nay yến hội thật sự làm cho tôi rất đau lòng a, Luật thiếu gia bị chỉ hôn, về sau chúng ta hết hi vọng rồi……”

Thân thể của cô căng thẳng, anh bị chỉ hôn? Có ý tứ gì?

Không nghĩ tới chỉ một thoáng khiếp sợ làm cho cô nhưng lại lại bị động tác của anh làm cho cảm giác, khoái cảm ập đến, cô một trận run run, lâm vào tuyệt mệnh cao trào.

Trong đầu một mảnh trắng xóa, cô duy nhất có thể làm chính là gắt gao ngậm chặt miệng, không cho chính mình phát ra một chút thanh âm.

Tiểu thư kia còn đang tức giận bất bình:” Thực đáng giận, cái người Nghiêm Thanh Du có cái gì tốt, lại chất phác lại không hiểu chuyện, Luật thiếu gia vì sao muốn cùng co ấy đính hôn ! Cho dù là con nuoi Lâm gia cũng không thể cái gì đều nghe bọn Lâm gia được!”

” Luật thiếu gia cũng quá hiền lành rồi!” Một tiểu thư khác tức giận bất bình nói.

San San từ trong hoảng hốt phục hồi tinh thần lại, nghe thế, lại khiếp sợ.

Nghiêm Thanh Du cùng Luật Hạo Thiên đính hôn?

Chuyện khi nào? Chẳng lẽ ngay lúc cô một mình ngồi ở hoa viên, lại xảy ra chuyện lớn như vậy?

Xoay quá , nhìn đến khuôn mặt tuấn mỹ kia làm cho người ta hít thở không thông, mồ hôi tích lại trên long mi kia, làm cho kia đôi mắt thâm thúy tối đen càng thêm khó bề phân biệt, thâm thúy như tối đêm đen.

Không biết vì sao, cô cảm thấy không hận anh thấu xương như vậy, anh tựa hồ so với cô càng đáng thương hơn, ngay cả kết hôn cũng không do mình làm chủ.

Đọc chương này thấy mắc cười quá đi mất.

Cô bỗng nhiên cảm thấy anh tựa hồ so với chính mình càng đáng thương hơn, ngay cả kết hôn cũng không do mình làm chủ.

Anh giống như nhìn thấy trong mắt cô chợt lóe ánh mắt đồng tình, mặt lạnh lùng, lại càng giận hơn, phảng phất như cùng ai đấu khí ( tức giận). Cô có chút ăn không tiêu, trong lòng oán hận, sẽ không nên đồng tình với anh!

Bên ngoài kia vài tiểu thư còn đang tiếp tục nói chuyện, một vị tiểu thư bỗng nhiên mở miệng nói:” Quên đi, kỳ thật căn bản không có gì đáng tiếc, các người đừng nữa


XtGem Forum catalog