XtGem Forum catalog
Phúc Yêu

Phúc Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323262

Bình chọn: 7.5.00/10/326 lượt.

ai chân trong lúc đó.

“Kim

Phúc đã hiện ra nguyên hình, cần gì lại thi dùng hỏa chước?”Thiết

Mộc Ưng lạnh giọng nói ra, khuôn mặt không chút biểu tình nhìn xem dân chúng. “Huống hồ nàng

không phải hung thủ, hung thủ một người khác hoàn toàn.”

“Không

có khả năng!” Quần chúng phẫn nộ rống to chấn động hình đài.

Kim Phúc kinh hoàng nhìn Thiết Mộc Ưng, sợ các cư dân xông lên trước đem

nàng cột lên cột đốt cháy.

“Hung

thủ khi Kim Phúc bị giam tại trong lao trong vòng mười ngày, vẫn phạm án bốn

lần.” Thiết Mộc Ưng gật đầu làm cho Lý Hổ báo cáo tình hình

gần đây.

“Yêu

nghiệt y nguyên ẩn hiện hại người, chỉ là không hề tùy ý vứt bỏ thi hài. Những

thi hài mất tích này đều được tim thấy gần Nguyệt Trì thành.” Lý Hổ nói ra.

Hồng Tuyết Anh hé mắt nhìn qua hai bên hỏa diễm, cố

giữ vững trấn định nói: “Có

lẽ là Kim Phúc làm cho cai ngục hôn mê, đi ra ngoài phạm án.”

Nói hưu nói vượn! Hôm nay miệng không thể nói, Kim Phúc đành hướng phía Hồng Tuyết Anh nhe răng trợn

mắt, hận không thể có thể nhào tới cắn nàng mấy cái.

Thiết Mộc Ưng vỗ vỗ đầu Kim Phúc, muốn nàng bình tĩnh

chớ nóng.

“Cai

ngục hôn mê, đi ra ngoài phạm án giết người là ngươi. . . . . . Hồng Tuyết

Anh!” Thiết Mộc Ưng lãnh con mắt trừng hướng Hồng Tuyết Anh,

phất tay làm cho hai binh lính Thiết gia quân đứng ở bên người của nàng.

Quần chúng môn lên tiếng kinh hô, toàn bộ dùng ánh mắt

không thể tin được nhìn Hồng Tuyết Anh.

“Không.

. . . . .” Hồng Tuyết Anh tròng mắt ngăn trở hỏa quang, đối với

dân chúng thê lương bi ai khóc

lên. “Thành chủ có thể nào vì bảo vệ nữ tử mình yêu thương, mà

hại ta. . . . . .”

Thiết Mộc Ưng cắt đứt lời của nàng, dùng loại âm lượng

sét đánh đối quần chúng môn nói ra: “Hồng Tuyết Anh trước dùng yêu

pháp mê hoặc Hùng doanh trưởng, làm cho hắn bắn tên thiêu chuồng, nghĩ muốn đưa

ta vào chỗ chết. Quỷ kế sau khi thất bại, lại dung kế mê hoặc binh lính trông

coi mình, thừa dịp trong đêm đi ra ngoài săn bắn lấy máu người. Nhưng ngươi

không biết ngoại trừ binh lính theo cạnh, còn có người bên ngoài bí mật theo

sát ngươi.” Thiết Mộc Ưng lạnh lùng

nhìn về phía Hồng Tuyết Anh.

“Oan

uổng a. . . . . .” Hồng Tuyết Anh cả người nằm ngã xuống đất, nước mắt

thủy chung không ngừng chảy.

Kim Phúc đến được trợn mắt há hốc mồm, không biết nàng

làm sao có thể khóc ủy khuất thê lương như vậy.

“Ta

nếu thật là hồ yêu, sao lại có thể không biết có người âm thầm theo dõi ta, còn

phạm tội giết người?” Hồng Tuyết Anh nói ra.

“Bởi

vì ta nghe theo ý kiến cao nhân, làm bùa cho binh sĩ theo dõi ngươi, cũng dùng

cỏ che giấu tung tích hắn, ngươi đương nhiên không thể nhận ra.” Thiết Mộc Ưng đôi mắt sắc, làm cho bọn lính nâng lên

Hồng Tuyết Anh.

Hồng Tuyết Anh cả kinh, đang muốn giãy dụa, đã thấy

hỏa diễm bốn phương tám hướng hướng thẳng nàng, nàng mở mắt không ra, cả người

liền bị kiềm kéo đến hành hình trên cột gỗ.

“Thành

chủ, ngài không thể dùng quân pháp bức cung mà không có ý kiến của dân......

Ngài đây là vu oan giá hoạ! Tiểu nữ cho dù không phải yêu nghiệt, cũng sẽ bị

hỏa thiêu chết a!” Hồng Tuyết Anh mắt mang lệ nhìn về phía thành dân,

muốn cho nhân dân bức Thiết Mộc Ưng dập đi những đám hỏa này. “Cư dân Thiết thành,

thỉnh thay ta giải oan...... Hắn bị hồ yêu mê hoặc a......”

Dân chúng trừng mắt Thiết Mộc Ưng cùng Kim Phúc ,

trong mắt toát ra sợ hãi cùng oán hận.

“Đốt

Kim Phúc ! Thả hồng Tuyết Anh!” Quần

chúng có người hô to, âm lãng liên tiếp hướng đài cao tới gần.

Thiết Mộc Ưng lại vuốt đầu Kim Phúc, muốn nàng đừng lo

lắng, tiện đà trong tay đưa tới dây da buộc Kim

Phúc giao cho Lý Hổ.

“Ta

Thiết Mộc Ưng không bao giờ để người oan uổng.” Thiết

Mộc Ưng cởi trên người cẩm bào, đang mặc Bố Y màu đen, eo buộc trường

kiếm đi nhanh đến cột gỗ bên người. “Người tới, trói chặt ta.”

Thiết gia quân theo lệnh chấp hành, đem Thiết Mộc Ưng

cột tại trên cột gỗ.

Không! Nào có việc này! Bị Kim Vượng cho một đống

Phượng Hoàng quả cùng tiên thảo, công lực Kim Phúc miễn cưỡng khôi phục một ít , lo lắng nghĩ đánh về

phía Thiết Mộc Ưng.

Hết lần này tới lần khác cổ của nàng bị ghìm chặt, như

thế nào cũng đến không được bên người hắn.

Bọn họ không phải nói, chỉ cần đem Hồng Tuyết Anh trói

đến cột gỗ đốt, sẽ hiện ra nguyên hình, hết thảy sẽ chân tướng rõ ràng sao? Như

thế nào hắn cũng lên cột gỗ?

Thiết Mộc Ưng nhìn về phía Kim Phúc , giương môi cười.

Kim Phúc từ đôi mắt Thiết Mộc Ưng, biết rõ hắn thứ

nhất là không muốn khiến cho dân kêu ca, cho nên lấy thân thử nghiệm, nhưng hắn

trong nội tâm lớn nhất tâm nguyện ──Hắn

dùng tánh mạng của mình hướng tất cả mọi người chứng minh hắn đối Kim Phúc rất

tin tưởng!

Kim Phúc liều mạng xông

về phía trước, bất chấp trên cổ dây da đã căng đến in dấu vào da.

Thiết Mộc Ưng trấn định tâm thần không hề nhìn nàng,

quay đầu cùng Lý Hổ trao đổi liếc.

“Thiết

Mộc Ưng tuyệt không bao giờ vì bản thân, trời có thể minh giám!” Thiết Mộc Ưng hét lớn một tiếng, đối binh lính nói ra: “Châm

lửa!”

“Thành

chủ, tuyệt đối không thể!” những Đô hộ đều

quỳ xuống đất kêu to