
i có chút ảo não, muốn cuối người hành lễ, liền bị Long
Ngự cản lại, "Hoàng đệ, gần đây mọi chuyện không được chuyên tâm. Tất cả đều đặt trên người nữ nhân?"
Trên mặt Long Ngạo Thiên đều là vẻ
cô đơn, "Hoàng huynh, chuyện của Lac Tuyết..." "Chúng ta vào bên trong
bàn bạc đi." Long Ngự nói, nắm chặt áo choàng trên người, đi vào trong
điện. Long Ngự Thiên ngẩn người một chút, rồi cất bước đuổi theo.
"Đây là sáng sớm hôm nay đưa tới." Long Ngự cầm lên mấy quyển tấu chương màu vàng, đưa về phía Long Ngạo Thiên. Long Ngạo Thiên chần chờ một chút
rồi đưa tay nhận lấy, "Nam Chiếu đưa tơi?" hắn vội vã nhìn một chút rồi
ngẩng đầu lên nói: "Ý Hoàng huynh thế nào?" Một khi dính dáng đến quốc
sự, tinh thần Long Ngạo Thiên liền tập trung, trên gương mặt bình tĩnh
lóe lên sự cơ trí và sự bén nhọn.
"Nếu bọn họ không muốn tiếp tục truy cứu chuyện sứ giả bị giết, chúng ta sao lại không biết thời thế!
Theo ý của Hoàng đệ, đối với Nam Chiếu nên mở rộng chính sách cho phép
buôn bán quay lại, lại thêm một chút ân huệ nữa. Như vậy đối với Đại Kim của ta có thể thêm mấy năm bình an, mà mấy năm này chúng ta sẽ tìm cách thu hồi được binh quyền từ tay của Thượng Quan gia, như vậy mới có thể
chuẩn bị đối chọi với Nam Chiếu." Con ngươi Long Ngự híp lại, dùng giọng nói đầy chân thật.
"Hoàng huynh, quốc vương của Nam Chiếu không
có gì để phòng ngừa, nhưng mà thái tử của bọn họ. Thần đệ vẫn cảm thấy
người này không đơn giản, dã tâm to lớn, sợ rằng không tới hai năm, ngay cả quốc vương của Nam Chiếu cũng không thể khống chế được." Long Ngạo
Thiên có chút lo lắng nói.
"A, Nếu như vậy, Hoàng đệ nhất định
phải phái người giám thị động tĩnh ở cả hai bên, để tránh bọn họ cấu kết qua lại với nhau!" Long Ngự đấm một đấm lên mấy quyển tấu chương, lạnh
giọng nói.
"Vâng, thần đệ hiểu." Long Ngạo Thiên cũng có vẻ mặt như vậy, hai huynh đệ nhìn nhau cười.
Sau khi bàn luận xong chính sự, Long Ngự càng buồn bực, cười nói: "Hoàng đệ, Trắc phi của đệ thế nào rồi? Có tin tức gì chưa?"
Nói đến Lạc Tuyết, Long Ngạo Thiên mặt tối lại, lắc đầu: "Không có, đã phái đi rất nhiều người, ngay cả một chút tin tức cũng không có, sống không
thấy người, chết…. không thấy xác"
"Trẫm vẫn không có hỏi đệ,
Trẫm nghe được lời đồn đãi, nói trắc phi kia không giữ phụ đạo, còn bị
đệ bắt tại giường?" Long Ngự cực kỳ tò mò, nếu là thật, thì nên trực
tiếp giết chết nàng ta mới đúng? Như thế nào mà còn náo loạn ra như thế?
"Hoàng huynh, về chuyện này thần đệ tin tưởng Lạc Tuyết trong sạch, chẳng qua
là cần chứng cớ." Long Ngạo Thiên kiên định nói, đôi mắt híp lại lộ ra
vẻ lạnh lùng. "Mười hai Ưng" của hắn đã tra ra một chút đầu mối, nếu như là Thượng Quan Vũ Điệp gây nên, bổn vương sẽ cho ngươi trả cái giá gấp
mười lần so với hiện tại.
Long Ngự cau mày, gật đầu nói: "Nếu đã
như vậy, Trẫm toàn lực ủng hộ đệ. Nếu có cần gì, binh mã Trẫm đang nắm
trong tay mặc cho đệ điều khiển."
"Thần đệ, đa tạ Hoàng huynh!" Long Ngạo Thiên hành lễ rồi lui ra.
Long Ngạo Thiên vừa mới bước vào Trang vương phủ, Lí Tắc liền bước lại gần,
gật đầu báo hiệu cho hắn. Long Ngạo Thiên lập tức đi đến thư phòng.
"Vương gia, thuộc hạ theo sự phân phó của người, đã đi tìm tên thủ vệ giữ
ngựa, nhưng mà tối qua tên này đã uống thuốc tự vận!" Lí Tắc không dám
nhìn Long Ngạo Thiên, chỉ dám cuối đầu trả lời: "Cái gì? Tra rõ nguyên
nhân chưa!" Long Ngạo Thiên quả nhiên nổi giận, Lí Tắc lắc đầu một cái,
"Trước đó nô tài có đi tìm hắn hai lần, hắn luôn nói y như cũ, đáng tiếc không có người khác đứng đó, không cách nào đối chất, sáng nay nô tài
đi tìm hắn, phát hiện hắn đã chết trong phòng, thi thể không tìm được
vết thương nào?"
"À. Hắn ta tại sao lại muốn tự sát, hơn nữa tại
sao lại vào đúng lúc này? Mọi chuyện có phải quá trùng hợp không?" Long
Ngạo Thiên suy tư nói, "Vâng, chúng ta phải tìm cách khác. Ngoài ra
"Mười hai Ưng" đã truyền tin tức về, đêm thọ thần hôm đó, bên Vương phi
có một cô gái bị đưa ra ngoài bãi tha ma, nhưng mà sau đó lại tìm không
thấy, có thể được người khác cứu đi."
"Thật sao? Nữ tử đó có phải Lạc Tuyết không? Nàng còn sống?" Long Ngạo Thiên đầy kích động nắm lấy
tay phải của Lí Tắc hỏi. Lí Tắc liền trả lời: "Bẩm Vương gia, bây giờ
vẫn chưa xác định. "Mười hai Ưng" vẫn đang điều tra, nhưng mà có thể
khẳng định, nha hoàn A Lục bên cạnh Vương phi đêm hôm đó có người nhìn
thấy nàng ta đi ra khỏi thành, cho nên, các nàng nhất định có liên
quan."
"Ừ, tiếp tục tra, nếu tra được là các nàng làm, vậy cũng
đừng trác bổn vương đây vô tình!" Long Ngạo Thiên đầy tức giận nắm chặt
tay. "Lí Tắc, tung tin ra ngoài, nói đã tìm được Trắc vương phi, hiện
đang ở biệt viện bên ngoài thành của bổn vương, Trắc vương phi hiện đang có thai, thân thể rất yếu, không thể ra gió, bây giờ bổn vương, phải đi biệt viện thăm Trắc vương phi; ngươi là quản gia, cử mười nha đầu đi
theo hầu hạ, về phần bảo vệ Trắc vương phi thế nào, ngươi tự an bài đi!"
"Vương gia, người muốn dẫn xà xuất động? Như vậy rất nguy hiểm, nô tài..." Lí
Tắc lo lắng, lời còn chưa nói hết,