Old school Swatch Watches
Quần Áo Xốc Xếch

Quần Áo Xốc Xếch

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321071

Bình chọn: 7.00/10/107 lượt.

ị giác ngày càng không rõ ràng, nếu vừa rồi anh không đeo kính đen, triệu chứng của anh nhất định không lừa gạt được.Trải qua cuộc nói chuyện vừa rồi, anh đã hoàn toàn đắc tội với Từ Na rồi, tiếp theo cô nhất định sẽ đem chuyện sao chép lan truyền ra ngoài, muốn tiếp tục con đường trước mắt phải giải quyết chuyện của cô trước đã.

Anh liên lạc với trợ lý Trần tìm địa chỉ của vị kiến trúc sư ‘bị sao chép’ kia, sau đó tự mình tới cửa.

Chờ mãi đến tận khuya mới thấy anh từ trong nhà của vị kiến trúc sư kia ra ngoài, trợ lý Trần đã chờ ngoài cửa từ sớm với vẻ mặt lo lắng: “Tổng giám đốcMộ, anhtắt máy ạ?”

“Tôi tắt máy?”

Trợ lý Trần nói rất nhanh: “Cả chiều nay anh Tiêu Thần gọi điện cho anh, không gọi được liền tìm tôi, nghe nói ở nông thôn xảy ra chuyện.”

Lão Mộ bước một bước dài về phía trước, vẻ mặt khẩn trương muốn nghe rõ ràng một chút, đáng tiếc bước hụt một bước, ngã xuống từ bậc cầu thang.Quần áo tây trang dính một lớp bụi bẩn, mắt kính rơi ra ngoài, bởi vì võng mạc bị tróc ra mà nửa ngày không tìm được mắt kính.

Trợ lý Trần hốt hoảng đỡ anh đứng lên, lúc đưa mắt kính cho anh, vẻ mặt nghi ngờ: “Tổng giám đốc Mộ....”

Lão Mộ khoát khoát tay: “Đừng nói gì cả.Bảo tài xế đến đây, cô đến nông thôn một chuyến, thôi, để tôi đi.” Anh quên cả phủi bụi trên người liền bước chân đi.Giờ phút này anh căng thẳng không lời nào tả được.

Tiêu Thần đã trở lại nông thôn, nghe thím hai nói rằng buổi trưa có một cô gái đến tìm Niệm An, hai người đi ra ngoài sau đó đến giờ vẫn chưa trở về, cho nên bà bảo mấy thanh niên trong làng ra ngoài tìm một vòng, lại tìm thấy cô gái kia bên bờ ruộng, đầu của cô bị xây xước, khóc lóc kể rằng Niệm An bị một nhóm người xấu đưa đi.

Cô gái nằm trong phòng chính là Mộ Vân, Tiêu Thần ở trong phòng nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc: “Cô cẩn thận kể lại tình huống lúc đó cho tôi, một chút cũng không được bỏ sót.”

Mộ Vân ôm đầu bị quấn đầy băng gạc, vẻ mặt khổ sở nói: “Đầu của tôi thật sự đang rất choáng....”

Thấy dáng vẻ không phối hợp của cô, Tiêu Thần nổi giận, bắt lấy bả vai của cô bắt đầu lay lay: “Cô nhìn vào mắt tôi mà nói, lúc này không phải là lúc để ngất biết không? Niệm An chưa tìm thấy, hiện tại không rõ tung tích, cũng không biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì!”

Mộ Vân giống như bị giật mình, càng nói không ra lời, môi cô run run rẩy rẩy thật lâu: “Anh thích cô ấy?”

Thấy cô vào lúc này lại lảng sang chuyện khác, Tiêu Thần quả thật muốn điên: “Đúng vậy, tôi yêu cô ấy, cho nên tôi sẽ không thể để cho ấy chịu bất kỳ thương tổn nào, càng không cho phép bất kể ai tổn thương cô ấy.Nếu như bây giờ cô không nói, có tin cả đời này tôi sẽ không để cô nói một lời nào nữa không?”

“Đủ rồi!” Lão Mộ cũng từ ngoài bước vào, anh tháo kính mắt xuống thích ứng với ánh sáng lờ mờ trong nhà.Rất nhanh tầm mắt của anh dừng lại trên người Mộ Vân, đè nén nghi vấn như sông cuộn biển gầm trong lòng, anh ân cần nói: “Xe ở bên ngoài, bảo tài xế đưa em đến bệnh viện, yên tâm nghỉ ngơi.”

Tiêu Thần nóng nảy: “Mộ Hữu Thành, anh điên rồi sao? Cô ấy là người duy nhất chứng kiến, còn chưa nói xong đã để cô ấy đi, sao có thể tìm thấy Niệm An?”

Lão Mộ bắt lấy tay anh: “Bình tĩnh một chút đi, chúng ta trước hết đi tìm khu vực xung quanh đây, nếu như trong vòng 24 giờ không tìm thấy thì báo cảnh sát.”

A Trạch, Lão Bàng, Đường Ca cùng một đám anh em đều đang chờ bên ngoài, chồng của thím hai cũng tìm đàn ông trong thôn tới, đoàn người chia làm bốn đội, mỗi đội đều có người trong làng quen thuộc địa hình, bọn họ đi dọc theo bốn hướng Đông Tây Nam Bắc để tìm.Chỉ cần trong thôn còn người nhất định sẽ tìm ra được.

Trước khi lên xe, Mộ Vân bảo tài xế chờ ở bên ngoài chốc lát, cô xoay người vào trong phòng, thấy Tiêu Thần đấm một cái vào mặt Lão Mộ, cô xông tới chắn trước người Lão Mộ, mắng Tiêu Thần: “Anh bị bệnh thần kinh à?”

Lão Mộ đẩy cô ra, khóe miệng anh đã sưng đỏ, có tia máu lộ ra: “Mộ Vân, em tránh ra, chỗ này không có chuyện của em.”

Nghe thế, Mộ Vân khóc: “Sao lại không có chuyện của em?Anh là anh em, anh lại bị thương, sao em có thể không quan tâm?”

Không khí chợt lạnh xuống, Tiêu Thần không có hứng thú với chuyện hai anh em bọn họ, càng không muốn quan tâm.Nhưng Lão Mộ cong khóe miệng nói: “Nếu như em có quan hệ ruột thịt với anh, giờ phút này cho dù phải thắt cổ em anh cũng nhất định bắt em phải kể lại ngọn ngành rõ ràng, nhưng đáng tiếc em không phải, sao anh có thể ép buộc?”

Đáng tiếc em không phải, đáng tiếc em không phải....Mộ Vân chống cửa, thiếu chút nữa không đứng vững.Cô có cảm giác kể từ ngày hôm nay Mộ Vân cô và Mộ Hữu Thành sẽ không có quan hệ gì nữa.Cô kính trọng anh nhiều năm như vậy, cũng từng thầm mến anh nhưng bây giờ lại bị anh tự tay đẩy cô ra.

Cô nhớ lại từ lúc Từ Na về nhà tìm cô, Từ Na nói cho cô biết chuyện của anh trai cô cùng Thẩm Niệm An, Từ Na ám chỉ Thẩm Niệm An tới giành anh trai của cô.Cô bán tín bán nghi, nhưng vẫn vội vàng chạy tới.Cô thấy anh trai cô thương yêu Thẩm Niệm An, mà cô không hề biết rằng, Thẩm Niệm An đang mang thai.Tin này khiến cho cô khiếp sợ.Ngày trước Mộ Tình