
cho ông cảm thấy thật quá mất mặt rồi.
Tô Cẩm Niên nhìn Doãn Lạc Phong , "Lạc Phong! Không nên tạo thêm phiền phức!"
Doãn Lạc Phong "hừ" một tiếng, nói với Tô Khả mà nói: "Em không làm thì cũng không sợ, hơn nữa, Vương Phú Quý kia chết là tốt nhất, cái loại cặn bã mà! Đúng rồi, không phải anh động chạm ở trên tanhg xe của anh sao, ở bãi đậu xe bên kia nhất định là sẽ có màn hình giám sát, nếu là bị anh che đi, vậy anh sẽ đi xác định dấu vân tay!"
"Người chết rồi, không có dùng được gì đâu." Tô Khả nhìn Doãn Lạc Phong .
"Anh chết cũng không có việc gì, vấn đề là, Vương Phú Quý còn có thể kéo theo những thứ khác! Anh không chết trong phòng giam, anh còn chưa hết giận!"
"Doãn Lạc Phong, cậu càng nói càng không đúng!" Giọng Tô Cẩm Niên mang một tia nghiêm nghị, "Pháp luật quốc gia sao lại để cho cậu coi như trò đùa!"
Lời vừa nói ra, trong nháy mắt cục trưởng Hà chịu một áp lực lớn, nhìn lại hai hậu duệ hơn người như nhau này một chút, nghĩ tới trước mắt hai người này tuy có khác nhau ý kiến nhưng đều có điểm giống nhau: nỗ lực bảo vệ Tô Khả. (hậu duệ: thế hệ sau)
Vì vậy, cục trưởng Hà đau đầu nhức óc, quả nhiên, chuyện này tệ thật không kém gì việc soi gương với lợn cả, trong ngoài đều không được lòng người. Ông nghĩ tới lúc nãy nghe điện thoại, người ở bên kia nói cho ông biết, Tô Khả này, nhất định có tội. Nhưng ông mới vừa đặt câu hỏi thì trong miệng cô gái nhỏ này đã nói chắc canh không nói dối.
Về phần cái người Vương Phú Quý ngày, trước đây anh đang trong vòng điều tra, cũng biết là một con nhà giàu không hơn không kém, mọi thứ ăn chơi đầy đủ hết. Thường ra vào khách sạn năm sao nhà mình, thậm chí sau đó còn thường cùng một đám con gái chơi trò ‘một vua’. Nếu quả thật là bị cô bé này lỡ tay ngộ sát cũng là có thể, thế nhưng cũng chỉ là phòng vệ chính đáng, không xử được tội lớn!
Trách thì trách ở đây Vương Phú Quý cùng nhân dân bình thường không giống nhau, anh chính là con cưng duy nhất của Vương Đại Chí và Liễu Thần. Cha mẹ anh nói với anh là rất cưng chiều, cũng làm cho tính tình của anh biến thành không sợ trời không sợ đất. Hiện tại anh chết rồi, cha mẹ anh có thể không điên lên sao? Coi như cô là tự vệ vô tội, cũng có thể đem cô đẩy vào nhà giam ăn cơm tù vài chục năm như thường.
Tuy rằng người ta hiểu một chút lô – gích, cũng biết là có chuyện gì xảy ra. Nhưng có đôi khi, một mặt tối luôn làm cho người ta không biết phải làm sao..
Haizzz, cái loại bùn đất lẫn lộn này, lại có thể chuyển đến người ông.
Tô Khả cảm nhận được không khí ở đây có chút ngưng trệ, sau đó nghĩ đến mình ‘chính thân ngay không sợ bóng tà’, dù sao cô cũng không có giết người, ngược lại Vương Phú Quý đó, còn làm hại cô, cho nên vào đồn cảnh sát thì thế nào! Coi như trước khi tốt nghiệp mình được thêm kiến thức cũng tốt lắm. (thân ngay không sợ bóng tà: chính trực không sợ gian tà = ngay thẳng thì không sợ)
Nghĩ thông suốt, Tô Khả nói với cục trưởng Hà: "Được, tôi hiểu rồi."
Cục trưởng Hà nhìn Tô Khả, cười cười với Tô Khả, "Cô gái nhỏ yên tâm đi, cũng không có gì đâu. Chỉ cần cô là vô tội, nhất định luật pháp sẽ công bằng.” Nói xong, nhìn Tô Cẩm Niên, “ Tôi liền phân công một chiến sĩ ở đâu chờ cô gái này.”
Tô Cẩm Niên nhìn cục trưởng Hà, “ Tất cả mọi thứ cứ theo quy trình pháp luật.”
Cục trưởng Hà có chút ngượng ngùng, sau đó rời đi.
*
Thành phố b bùng nổ, báo chí đăng con trai độc nhất Vương gia bị giết tjai khách sạn của mình, lồng ngực người chết bị đập một gậy mạnh, hai chân trúng mấy gậy, nhiều chỗ xuất hiện gãy xương, cuối cùng nghi ngờ bị người khác làm nghẹt thở chết, có thể thấy hung thủ ra tay rất hung ác.
Dư luận bắt đầu suy đoán vô số, trên mạng càng phẫn nộ không thôi, tới tấp tuyên ba, muốn đem hung thủ ra công lý, vân vân. Chuyện phát triển đến đây, tự nhiên có người biết chuyện tiết lộ ra, người hung thủ này, thật ra chính là nữ sinh đại học, vân vân. Lại có người khác tiết lộ thông tin, Vương Phú Quý này là cán bộ nhà nước cộng thêm giàu có nhất nhì, trước khi chết thì quần áo của người chết còn xốc xếch, vân vân.
Đủ loại câu từ khả nghi, có thể miêu tả đỉnh điểm.
Vì vậy, có thanh niên bắt đầu công kích giáo dục Trung Quốc, ví dụ như bây giờ tư cách nữ sinh đại học thật kém, lấy sắc đẹp kiếm thêm tiền còn chưa tính, còn làm kỹ nữ một con để được lập đền thờ, giả bộ thanh cao không cho ngươi ta lên, thậm chí còn lỡ tay giết người, hai loại người này, một bị chết đáng đời, một ‘lao để toạ xuyên’ là tốt nhất. ( lao để toạ xuyên: ngồi tù mọt gông ấy)
Dư luận ào ào vô tận, không có một chút đáng tin.
Bên ngoài cãi nhau, Tô Khả ở phòng miễn phí trong đồn cảnh sát nên hoàn toàn không biết. Lúc này cô đang ngồi ở một phòng bịt kín, đọc một quyển sách.
Đây là ngày hôm qua khi cô vào đây, cục trưởng Hà đưa cho cô đọc. Khi đó, lần đầu tiên cô vào đây, trong lòng rất hồi hộp, cục trưởng Hà cũng nhìn thấy cô đang quẫn bách, liền hỏi cô có muốn đọc sách thả lỏng một chút hay không, tất nhiên cô gật đầu. ( quẫn bách: túng thiếu, khó khăn, khốn cùng)
Nơi này cũng là nơi các loại thông tin cũng đổ sập, t