
n nhàn, đã là thu hoạch ngoài dự đoán.
"Có
lúc hoàn cảnh ảnh hưởng rất lớn đến con người, mặc dù tổ quốc vĩ đại của chúng ta đất rộng người đông, nhưng những nơi thật sự để cho ta cảm
nhận được sự an nhàn và yên tĩnh thì không nhiều. Cho nên mỗi lần đi
công tác, anh thường tới trấn nhỏ lân cận, ngồi đó cả buổi chiều, hưởng
thụ thời gian đang chậm chạp trôi."
"Ừ, nơi này thật là một nơi
rất tốt!" Ngừng tạm, cô ngước mắt nhìn anh, "Làm sao anh có thể biết đến ngôi thành cổ này? Em cho là anh kết thúc vấn đề hợp tác với Geneva sẽ
chạy thẳng tới núi Alpes rồi chứ!"
Anh ngước mắt, ánh mắt dịu dàng nhìn cô, "Cái chỗ này, có ý nghĩa đặc biệt, đợi lát nữa sẽ dẫn em đi xem xung quanh."
"Ừ, được!" Những ngày này, anh cho cô rất nhiều niềm vui, đây là đoạn thời gian cô hạnh phúc nhất từ khi chào đời cho đến nay.
Năm đó Lam Mộ Duy phản bội, vẫn luôn để lại trong lòng cô một vết thương,
hôm nay những ngày sống phóng túng, cô hoảng hốt cảm thấy, có ít thứ đã
từ từ lắng đọng trong lòng, cuối cùng cũng sẽ yên tĩnh chết đi.
Có lẽ thật giống như Thẩm Bùi Bùi nói, thật không có cái gì khảm sâu là
không qua được, chỉ là mình có nguyện ý để xuống hay không mà thôi.
Dịch Khiêm là một người đàn ông khác mà sau này cô mới biết, anh và cô tưởng như có chút không giống nhau, cô vẫn cho là, người đàn ông tôn quý và
chói mắt này là người không thể cho người khác đến gần, thậm chí không
dám kinh động, lại không nghĩ rằng, anh dịu dàng chăm sóc lại là cây kim chảy vào tận xương tủy.
Nhưng nếu cho cô thời gian, với người đàn ông như thế, cô chắc chắn sẽ yêu.
Nhớ tới những lời anh nói ngày đó, cho cô thời gian suy nghĩ thật kỹ, lúc
anh nói câu này vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, không có chút ý tứ đùa giỡn
nào, cô cũng từng cho rằng những lời này là sự thật.
Có lúc cho mình một con đường lui, cũng có thể đi bên cạnh nhau không có nghĩa là thiên trường địa cữu.
Đứng ở trung tâm thị trấn, Dịch Khiêm đột nhiên lôi kéo cô đi đến bên cạnh
anh, sau đó anh dừng bước chân lại, tươi cười nhìn cô, "Nhắm mắt lại cảm nhận trong không khí có mùi vị gì?"
". . . . . ." Hơi híp mắt
lại, cô khẽ cười nhìn bộ dáng vui vẻ của anh, tức giận liếc anh một cái
"Còn phải nhắm mắt lại sao? Nơi này đầy trời đều mang hương vị cà-phê!"
"È hèm, nếu như nói kỹ một chút, không gọi cà phê nóng, mà là chocolate
nóng. Biết cà phê nóng và chocolate nóng rất khác nhau không?"
Anh lôi kéo cô đến một cửa hàng chocolate Confiserie. Tschirren đi tới, lúc này có không ít dân bản xứ đang đứng ở đây đợi mua chocolate vừa ra lò, sóng người bắt đầu khởi động, có thể thấy được được độ hoan nghênh của
nó.
"Cà phê nóng không phải được làm từ chocolate nóng sao? Em
không có nghiên cứu qua mấy thứ chocolate cà phê này, chỉ thích ăn mà
thôi!"
Cô yêu ngọt như mạng, phàm là cái gì ngọt thì không ai cử
tuyệt, chocolate ăn nhiều cũng dần dần phân biệt ra các loại mùi vị và
thủ công chênh lệnh của người làm.
Dắt tay của cô, anh dẫn cô vào trong tiệm, thận trọng che chở cô, nhẹ giọng giới thiệu: "Cà phê nóng
là từ cây ca-cao mà ra, đường và nhiều hỗn hợp khác tạo thành, bên trong không chứa nhân ca-cao. Còn chocolate nóng thì lại khác, nó là do
chocolate khối chế thành, bao gồm một ít ca-cao, ở trong nước không ít
người ưa cà phê nóng, bởi vì chất béo thấp, còn chocolate nóng thì lượng chất béo cao hơn."
Dừng bước chân lại, anh quay đầu nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, "Khi em ở trong nước em chỉ đa phần uống được cà phê nóng mà thôi, nơi này chocolate nóng là thuần túy nhất, hơn nữa còn được làm đơn gian nhất! Ở mọi cửa hàng đều có những cách làm khác nhau, hơn nữa
từng người còn có những bí quyết riêng, hương vị cũng không giống nhau,
em có thể nhìn thử!"
Những thứ này có thể nói là kiến thức chuyên nghiệp, cô chưa từng nghe ai nói qua, hôm nay nghe được ngược lại có
chút ngoài ý muốn, "Làm thế nào em cũng không ngờ là anh nghiên cứu về
chocolate kỹ đến thế? Cũng không thấy anh thích uống loại này?"
Trong ấn tượng của cô, anh là người không thích đồ ngọt; ngược lại, anh tương đối yêu thích những thức uống có vị đắng.
"Chocolate là món ăn mà con gái rất thích, bởi vì một người bạn của anh là chuyên
gia thưởng thức chocolate, mưa dầm thấm đất, anh học được mấy chiêu,
không hơn."
"Chuyên gia thưởng thức Chocolate? Đây cũng là một
nghề nghiệp sao?!" Cô thật sự chưa từng nghe qua tên ngành nghề này,
chuyên gia dinh dưỡng cô biết, còn chuyên gia thưởng thức ngược lại chưa từng nghe qua!
"Cái gọi là chuyên gia thưởng thức Chocolate chỉ
là một nghề phụ, bình thường cậu ta làm ở một công ty chuyên về
chocolate, mỗi khi công ty chuẩn bị ra mắt một sản phẩm Chocolate mới,
sau khi nghiên cứu điều chế tốt, cũng đưa cho vài chuyên gia và những
người am hiểu ăn thử mấy hộp."
"Thông qua thưởng thức Chocolate
vừa ăn nó, vừa tiến hành ‘xoi mói’ nó. Loại chocolate này có nhiều chất béo hay không? Có cảm giác viên mãn hay không? Vị ngọt và đắng có trung hòa được hay không? Duy trì cảm giác được trong bao lâu. Hương liệu vận dụng có tốt hay không? Có quá nhiều, để