XtGem Forum catalog
Quân Sư Vương Phi

Quân Sư Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210702

Bình chọn: 9.00/10/1070 lượt.

iên phát giác hắn ý nghĩ đầu tiên

đúng là muốn biết phản ứng của Thánh Quân, hồi tưởng lại trích tiên xuất trần thoát tục kia, tâm như mặt nước tĩnh lặng cuối cùng cũng sẽ sung

sướng như vậy, rất muốn tùy thời đều nhìn đến hắn, cùng hắn đàm luận

thiên hạ, diệt Thất Sát lâu tuy rằng hung hiểm nhưng là từ sau khi Quân

rời hắn, chỉ vui vẻ một đêm, cùng hắn một chỗ tâm luôn có thể yên tĩnh,

tìm được nơi thuộc về mình. Không, không nên như vậy, loại cảm giác này

chỉ có cùng Quân cùng một chỗ mới có, vì cái gì Thánh Quân có thể làm

cho hắn có cảm giác như vậy đâu? Tâm mê mang đi….

“đi rồi.” Y Thiên còn chưa trả lời, Ngụy

Tử Tề đã đi tới, thản nhiên nói, ngữ khí có che dấu không được mất mát.

Thánh Quân đi rồi cũng liền đại biểu người nào đó cũng đi rồi.

“Đi rồi?” Vẫn đưa lưng về phía họ Cẩn Hiên đột nhiên xoay người lại, không tự giác đề cao âm lượng nói. Trong lòng một trận mất mát….

“Ách?…. vừa mới rời đi, không kinh động

bất luận kẻ nào, Đoạn minh chủ cũng không biết.” Ngụy Tử Tề bị phản ứng

của Cẩn Hiên làm hoảng sợ, kinh ngạc một chút mới chậm rãi nói. Vương

gia phản ứng như thế nào so với hắn còn muốn kích động hơn, Hoàng Anh đi rồi hắn từng đợt mất mát, kia vương gia lại là vì ai đâu? Thánh Quân

sao? Ai, Thánh Quaan mặc dù cùng Quân cảm giác rất giống nhưng hắn dù

sao không phải nàng? Vương gia có lẽ đã xem Thánh Quân trở thành bóng

dáng Quân, nhưng bóng dáng dù sao cũng là bóng dáng.

“ĐI.” Cẩn Hiên không cần nghĩ ngợi, trầm

giọng nói, xoay người rời đi, hắn không nghĩ đi tìm tòi nghiên cứu hắn

vì cái gì muốn đuổi theo Thánh Quân, hắn thầm nghĩ dựa vào cảm giác, cảm giác nói cho hắn biết nếu lần này không truy đi, hắn sẽ hối hận cả đời.

“Vương gia….” Y Thiên, Ngụy Tử Tề đều

nhanh thanh hô, bất đắc dĩ nhìn Cẩn Hiên đã đi xa, bất đắc dĩ hít một

tiếng, hai cái người chính yếu đều đi không từ giã, không biết Đoạn minh chủ cùng bát đại chưởng môn sắc mặt sẽ khó coi như thế nào, Đoạn minh

chủ nói bát đại chưởng môn trừ bỏ Trí Linh phương trượng cùng Huyền

Thanh chân nhân đều là người lòng dạ hẹp hòi, sợ là lại hội phát sinh

nhiều chuyện.

Ngụy Tử Tề hướng Y Thiên ý bảo một chút,

phi thân đuổi theo Cẩn Hiên, kỳ thật hắn nội tâm cũng là rất muốn đuổi

theo, dù sao nàng cũng ở kia.

Y Thiên bất đắc dĩ thở dài một tiếng, được chỉ có hắn là người rảnh rỗi nhất, Đoạn minh chủ bên kia vẫn là từ hắn

đi cáo từ đi! Dù sao cũng là bằng hữu của vương gia, tổng không nói một

tiếng rời đi cũng là không tốt.

Trong sương phòng tửu lâu, thân bạch,

Tranh, Hoàng, Lục,Thanh, Tử sáu người hình dạng ngồi khác nhau, bọn họ

đúng là bọn người Thánh Tiên Môn đi không từ giã đang muốn quay lại

Thánh Tiên Môn, lúc này dừng chân tại tửu lâu nghỉ ngơi, bởi vì bọn họ

thật sự thu hút sự chú ý của người khác, liền thuê vài gian sương phòng

theo cửa sổ nhìn xuống, có thể nhìn chung quanh phố là cái vị trí tuyệt

hảo. Kỳ thật gian tửu lâu này cũng là sản nghiệp Thánh Tiên Môn, lão bản phía sau đó là gian thương Thánh Thanh, lão bản tái phía sau chính là

Thánh Quân.

Thánh Quân áo trắng ngồi trên cửa sổ, đôi

mắt lạnh nhạt nhìn phía chân trời xa, nhìn mây chậm rãi cuộn vào nhau

trên bầu trời, hai sợi tóc bạc theo gió nhẹ quơ quơ càng tăng thêm một

loại cảm giác hư ảo, giống như đã thoát khỏi hồng trần, tùy thời hội

theo mây mà bay đi.

Hoàng Anh cúi đầu giống như đang nghĩ cái

gì nhưng luôn vụng trộm nâng lên đôi mắt nhìn về phía Thánh Quân ngồi

phía trước: Oa, thật sự là một trích tiên hoàn mỹ! Đó là môn chủ thần bí a? hảo kích động! Nàng rốt cục nhìn thấy hắn, còn cùng hắn ngồi ở cùng

cái phòng, thật sự là rất hạnh phúc, hắn vừa mới còn nói, thanh âm hảo

dễ nghe nhưng tổng vẫn cảm thấy nghe qua ở nơi nào, có thể hay không!

Nàng chưa từng gặp qua môn chủ, người hấp dẫn ánh mắt người khác như

vậy, trừ bỏ Mạc Quân trong thiên hạ không tìm thấy người thứ hai, chính

là Mạc Quân cũng là hồng nhan bạc mệnh! Một người trí cái thiên hạ như

vậy, phong thần tuấn dật như vậy lại bị Thành Vũ Doanh tâm địa ác độc

nên bị thiên đao vạn quả kia hại chết, thật thật giận, hừ, nếu có một

ngày Thành Vũ Doanh rơi vào tay nàng, nàng tuyệt đối sẽ làm nàng sống

không bằng chết, nàng luyện tân dược còn thiếu người thí nghiệm đây, sẽ

để lại cho Thành Vũ Doanh, hừ hừ….

“Tiểu Anh Anh, biểu tình của ngươi thật

khủng bố! Ai đắc tội ngươi? Sẽ không là tiểu Ngụy Ngụy đi?” Thánh Tranh

mắt hoa đào lòe lòe ái muội tới gần Hoàng Anh, cười cười nói.

Tiểu Anh Anh biểu tình cũng thật khủng bố

da! Đừng tưởng rằng nàng là thần y chỉ biết cứu người, người chưa bị

nàng chỉnh qua không biết tư vị trong đó, nếu vừa vặn vượt qua thời điểm nàng luyện dược, vốn chỉ là chút vết thương nhỏ qua tay nàng nhất định

hội sống không bằng chết, vết thương nhỏ biến trọng thương, cùng Thánh

Tử độc nữ kia không sai biệt lắm.

“Tiểu Ngụy Ngụy? Hừ, hắn…. Hắn mới không

dám đắc tội ta đâu!” Hoàng Anh đầu tiên là sửng sốt, ngây ngốc nghi vấn

một tiếng, vừa thấy đến Thánh Tranh cười đến run rẩy cả người, nháy mắt

hiểu được, bá một chút mặt đỏ thấy m