Disneyland 1972 Love the old s
Quân Sư Vương Phi

Quân Sư Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326114

Bình chọn: 7.5.00/10/611 lượt.

hấy quân địch lại ‘Chật vật’ lui lại như thế, lau máu của quân địch trên mặt, lớn tiếng cười nói:“Ha ha ha…… Lại muốn diễn trò cũ, lão Triệu ta sẽ không mắc mưu.”

Đang muốn hạ lệnh hồi doanh, một phó tướng bên người lập tức thúc ngựa tiến lên, trên người lấy ra một cái túi gấm nói:“Tướng quân, đây là trước khi xuất chiến, Mạc Quân sư giao cho mạt tướng , Mạc Quân sư nói chỉ cần quân địch rút lui, liền giao cho Triệu tướng quân, kêu Triệu tướng quân y theo đó mà hành sự.”

Triệu Chi Dương vẻ mặt nghi hoặc cầm lấy túi gấm: Người kia lại muốn làm gì?

Mở túi gấm ra, vừa thấy chữ ở bên trong, Triệu Chi Dương liền tức giận đem túi gấm ném mạnh xuống đất, ngửa đầu hướng về phía trên không quát:“Mụ nội nó , có cơ hội giết chết lão Triệu ta cùng năm ngàn huynh đệ này, ngươi cũng không bỏ qua có phải hay không? Hảo, lão Triệu ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.”

Quay đầu liếc mắt một cái những huynh đệ đã theo hắn vào sinh ra tử , bên tai lại vang vọng câu nói của Mạc Quân ‘Quân lệnh của bản quân sư giống như quân lệnh của Vương gia’, cắn răng một cái, hạ lệnh nói:“Truy.”

Bình nguyên rộng lớn nổi lên từng đợt cát vàng, không bao lâu, vừa mới nãy là chiến trường chém giết bây giờ lại tĩnh đến đáng sợ, chỉ thấy những binh lính tử trận một thân đầy huyết nằm trên mặt đất, còn có một túi gấm màu vàng bắt mắt ở giữa hé ra tờ giấy thanh tú trắng noãn trên đó viết một chữ ‘Truy’ nặng như ngàn cân.

Triệu Chi Dương dẫn theo năm ngàn bộ binh ấn theo mệnh lệnh của Ngạo Quân toàn lực truy kích, nhưng bởi vì binh hắn dẫn dắt là bộ binh, cho nên hành trình chậm chạp, khi bọn hắn đuổi tới một khe sâu, đã không thấy bóng dáng quân địch.

Triệu Chi Dương nhìn địa thế chung quanh, quay đầu đối với năm ngàn binh lính hô lớn:“Nơi này địa thế nguy hiểm, quân địch khả năng mai phục tại khe sâu này, các vị huynh đệ cẩn thận.” Nói xong hạ lệnh tiếp tục đi tới.

Lúc này vị phó tướng khi nãy lại lập tức thúc ngựa tiến lên, từ trong lòng lấy ra một túi gấm màu trắng, đưa cho Triệu Chi Dương nói:“Triệu tướng quân, đây là Mạc Quân sư trước khi xuất chiến cùng với túi gấm màu vàng vừa nãy giao cho mạt tướng , Mạc Quân sư dặn dò, quân địch rút lui tức giao cho tướng quân túi gấm màu vàng, quân địch biến mất thì giao túi gấm màu trắng cho tướng quân.”

“Y lại muốn làm gì? Làm cho nhóm ta đi chịu chết còn chưa đủ, còn muốn đùa giỡn chúng ta. Làm nhiều việc như vậy để làm chi?” Triệu Chi Dương vừa nghe Ngạo Quân lại lưu lại túi gấm, tức giận đến một bên thầm oán, một bên thô lỗ mở túi gấm, nhìn xem bên trong rốt cuộc để lại cho hắn cái gì?

“Này……?” Vừa thấy bên trong viết vài chữ, Triệu Chi Dương mê hoặc , không biết Ngạo Quân trong đó đã ghi cái gì, từ lúc cầm quân tới nay, lần đầu tiên hắn không rõ thượng cấp hạ mệnh lệnh rốt cục là có ý tứ gì, nhưng hắn lại không thể không làm theo.

Đã muốn như thế, còn có thể hại hắn như thế nào? Triệu Chi Dương suy nghĩ tương thông, không hề do dự tiến lên phía trước, ra lệnh một tiếng:“Chúng tướng sĩ nghe lệnh, hướng tả lui lại.”

Nhất thời, lại nổi lên từng trận cát bụi, không bao lâu, miệng khe sâu vốn dĩ huyên náo bây giờ lại yên tĩnh không tiếng động.

Quân Thương Liêu mai phục trong khe sâu lâu ngày đợi hồi lâu cũng không thấy binh sĩ Long Hiên quốc vào cốc, Thác Bát Lộc không khỏi nghi hoặc lẩm bẩm:“Như thế nào còn chưa đến, rõ ràng đã thấy Triệu Chi Dương đuổi theo , tại sao lâu như vậy còn chưa thấy người?”

Đang lúc Thác Bát Lộc nghi hoặc khó hiểu , một thám tử Thương Liêu thúc ngựa tới báo lại:“Báo, bẩm tướng quân, quân Long Hiên tới cửa cốc thì đột nhiên quay đầu lui lại.”

“Cái gì? , lão tử đợi lâu như vậy, không thể cho bọn họ bỏ chạy, truy.” Thác Bát Lộc tức giận đến mặt nổi gân xanh , cưỡi ngựa đuổi theo.

“Tướng quân thỉnh cân nhắc a! Binh Long Hiên đã biết chiến lược của ta, biết rõ có trá, còn đuổi theo, nhưng khi đuổi tới cửa cốc thì đột nhiên lui lại, chắc chắn có vấn đề.” Một phó tướng bên cạnh Thác Bát Lộc khuyên nhủ.

“Vấn đề? Có vấn đề gì? Triệu Chi Dương hắn không phải là người mưu lược, về phần Mạc Quân gì đó lại càng không có uy hiếp gì. Huống chi bọn họ chỉ có năm ngàn người, nếu cứ cho bọn họ chạy như vậy , bản tướng quân còn coi vào đâu, bản tướng quân về sau còn có mặt mũi sao? Nhất định bị người cười, lấy năm vạn binh mã cũng không gây thương tổn nổi đối phương chỉ có năm ngàn. Không nói gì nữa, bằng không để bọn họ hồi doanh thì khốn, truy.” Thác Bát Lộc hoàn toàn nghe không lọt tai những lời phó tướng vừa nói, cũng coi như lời nói của Gia Luật Ưng như gió thoảng mây bay. Một bên ra sức thúc ngựa phóng về phía trước, một bên hạ lệnh tướng sĩ đang mai phục đuổi theo.

Thấy chủ tướng thúc ngựa lao ra khe sâu, lại nghe thấy mệnh lệnh, binh lính Thương Liêu mặc dù không rõ phát sinh chuyện gì, nhưng vẫn như cũ đi theo chủ tướng hướng vào khe sâu.

Bởi vì Thác Bát Lộc nóng lòng muốn tiêu diệt Triệu Chi Dương cùng với năm ngàn binh lính, lập hạ công lớn, bởi vậy chỉ lo một mình thúc ngực truy kích, theo sát phía sau là một vạn kỵ binh, mà còn lại bốn vạn bộ binh, bị