Quân Vi Hạ

Quân Vi Hạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327885

Bình chọn: 8.00/10/788 lượt.

thế.

Vượt qua một cây cầu đá là đến thủy tạ, bên dưới thủy tạ là ôn tuyền bốc lên hơi nóng nghi ngút. Bên trong thủy tạ đặt một nhuyễn tháp, một người mặc trường bào màu tím đang nằm trên đó, mỉm cười nhìn về phía bọn họ.

“Mới vừa rồi quản gia đến nói có một con nhạn trúng tên rớt vào trong sân, ta liền đoán được Thái tử ca ca đến xem ta.” Người nằm trên nhuyễn tháp đúng là Tiêu Thừa Cẩm, còn chưa thấy rõ tướng mạo, giọng nói ôn thuận đã xuyên thấu qua lớp sương mù truyền tới.

“Biết thế nào cũng không thể gạt ngươi mà!” Tiêu Thừa Quân kéo tay Thái tử phi bước lại gần, ngồi xuống băng ghế bên nhuyễn tháp.

Trương thị nhận chén trà từ nha hoàn, đưa tới cho ba người, sau đó thủ lễ, tránh vào bên trong thủy tạ.

Hai huynh đệ hoàng gia gặp mặt, lại không hề có bất cứ lễ tiết nào, giống hệt như những huynh đệ trong gia đình bình thường, Lâu Cảnh cực kì ngạc nhiên nhìn Tiêu Thừa Cẩm.

Có lẽ là do nằm trên giường bệnh nhiều năm, Tiêu Thừa Cẩm rất gầy yếu, mặt mày lại có bảy tám phần giống với Tiêu Thừa Quân, chỉ là nhìn qua thì thấy nhu hòa hơn rất nhiều, sắc mặt tái nhợt, gương mặt tinh xảo, đôi mắt đen sâu thẳm, giống như có thể nhìn thấu thế sự nhân gian, mang theo vài phần thê lương.

“Nhìn Tĩnh vương điện hạ thật giống với Thái tử.” Lâu Cảnh cũng nhập gia tùy tục, không có chào liền mở miệng nói chuyện. Chính là đối mặt với một vương gia ốm yếu như vậy, hắn cũng nhịn không được mà nói khẽ hơn rất nhiều, sợ quấy nhiễu hắn.

Nhị hoàng tử có phong hào là “Tĩnh”, có lẽ đó là ý tứ mong đợi hắn tĩnh dưỡng thật tốt thân thể đi.

“Ta với ca ca cùng chung một mẫu phi, tự nhiên là giống nhau rồi!” Tiêu Thừa Cẩm tựa hồ rất vui khi nghe Lâu Cảnh nói vậy, đôi mắt không gợn sóng cũng nhiễm ý cười, “Tẩu tẩu cũng không biết sao?”

Lâu Cảnh cả kinh, quay đầu nhìn về phía Tiêu Thừa Quân, bọn họ đúng là cùng chung một mẫu phi sao? Tại sao trước kia chưa bao giờ được nghe nói qua.

Tiêu Thừa Quân như có nhận thấy ánh mắt của Lâu Cảnh, cũng quay đầu nhìn lại, hơi hơi gật gật đầu.

“Ca ca đến núi Tĩnh Di, chính là trong triều xảy ra biến cố gì sao?” Tiêu Thừa Cẩm ngắm bộ dáng hai người nhìn nhau, không khỏi cười khẽ.

“Thanh Hà bị vỡ đê, có người buộc tội là ta tham ô ngân lượng xây dựng đê điều, liền tới đây để tránh đầu sóng ngọn gió.” Tiêu Thừa Quân đơn giản mà nói một câu như vậy, hiển nhiên là không muốn nói nhiều về việc này, “Thụy nhi đã đầy ba tháng rồi nhỉ?”

“Đi ôm tiểu vương gia lại đây.” Tiêu Thừa Cẩm không có ý định để huynh trưởng chuyển hướng đề tài, đơn giản phân phó cho một nha hoàn đi ôm hài tử, “Hắn vội vàng cho ngươi thành thân như vậy, ngẫm ra chắc là do cái này, dù ngươi có tránh đến chân trời đi nữa, nếu là chuyện phải đến thì vẫn cứ đến…. Khụ khụ…” Lời còn chưa dứt, liền nhẹ ho lên.

Lâu Cảnh nghe hai huynh đệ đối thoại, trong lòng không khỏi âm thầm kinh hãi. Mới vừa rồi Tiêu Thừa Cẩm nói đến chim nhạn, còn tưởng là hắn trêu chọc, nhưng hiện giờ xem ra, vị vương gia này thật sự là thông minh dị thường, đôi câu vài lời là có thể đẩy ra sự tình từ đầu đến cuối .

“Việc trong triều ta sẽ xắp xếp, ngươi đừng suy nghĩ quá nhiều, giữ cho lòng thanh thản, dưỡng bệnh mới tốt.” Tiêu Thừa Quân nhíu mày, kéo chăn đắp kín người Tiêu Thừa Cẩm.

(1) cam tuyền: suối nước ngọt

(2) Hoàng Đế: còn gọi là Hiên Viên Hoàng Đế, là một vị vua huyền thoại và anh hùng văn hoá Trung Quốc, được coi là thuỷ tổ của mọi người Hán. Chữ hoàng 黃 ở đây hàm nghĩa sắc vàng, là màu biểu trưng cho hành thổ. Hiểu nôm na “Hoàng Đế” là “Vua Vàng”, khác với hoàng 皇 trong hoàng đế 皇帝 là danh xưng của các vua Trung Quốc kể từ thời nhà Tần. Trong hàng nghìn năm, người Trung Hoa xem Hoàng Đế là mẫu hình trong tất cả các hoàng đế vĩ đại.

Hoàng Đế được coi là một trong Ngũ Đế, theo huyền sử Trung Quốc thì ông trị vì trong khoảng 2698 TCN đến 2599 TCN và là người sáng lập ra nền văn minh Trung Quốc. Theo truyền thuyết, việc ông rút về phía tây tại trận Trác Lộc (涿鹿) đánh thủ lĩnh Xi Vưu (蚩尤) là cái mốc hình thành người Hán.

Chiến tranh với Xi Vưu:

Cách đây hơn 4000 năm, ở lưu vực Hoàng Hà và Trường Giang có nhiều thị tộc và bộ lạc sinh sống. Hoàng Đế là một trong những thủ lĩnh bộ lạc nổi tiếng nhất trong truyền thuyết.

Bộ lạc Thiểu Điển, do Hoàng Đế làm thủ lĩnh, ban đầu sống ở vùng Cơ Thuỷ thuộc tây bắc Trung Quốc, sau dời tới vùng Trác Lộc bắt đầu định cư, phát triển chăn nuôi và trồng trọt.

Viêm Đế (Thần Nông) là thủ lĩnh một bộ lạc khác đồng thời với Hoàng Đế, cư trú tại vùng Khương Thuỷ ở tây bắc Trung Quốc. Theo truyền thuyết Trung Hoa thì Viêm Đế có họ hàng thân tộc với Hoàng Đế.

Còn Xi Vưu là thủ lĩnh bộ tộc Cửu Lê. Họ chế tạo ra các loại vũ khí như đao, kích, cung, nỏ, thường dẫn bộ lạc đi xâm chiếm, cướp phá các bộ lạc khác. Cái tên Xi Vưu cũng đồng nghĩa với từ “chiến tranh” trong tiếng Hán, những người tôn trọng thì xem ông như là “chiến thần”, còn những người bài xích thì xem ông như là “họa thủ”.

Thời kỳ hậu Viêm đế, các đời sau của Thần Nông trở nên suy yếu, các chư hầu chinh phạt lẫn nhau khiến nhiều người chết. Những người con


Old school Easter eggs.