Quy Tắc Bẫy Tập Thể

Quy Tắc Bẫy Tập Thể

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322430

Bình chọn: 7.5.00/10/243 lượt.

ành Đô hay không , thế nên mang theo bọn họ tới tìm cậu, quả nhiên tìm được rồi.”

“Phụt…”

Ta nghe được có rất nhiều người đang nhịn không được nở nụ cười, trong lòng ta mắng một trận , Đường Duy Cầm , cậu không thể nói tốt cho tôi sao.

“Vất vả các cậu rồi , trước hãy ở lại khách sạn này nghỉ ngơi , thuê phòng đi .” An công tử tổng kết cuối cùng , đã vậy còn quá quỷ dị ?

Không chờ bọn họ đáp lời , An công tử đã dùng sức đóng cửa , sau đó khóa trái lại.

Anh ấy từ sau lưng ôm lấy ta, ta cảm nhận được nhiệt độ thân thể của anh ấy , anh ấy đặt cằm trên vai ta , hô hấp ngay bên tai ta . Anh ấy ôm thực chặt , làm cho ta cảm thấy đau hết cả xương thịt , nhưng ta cũng không có kêu to.

“Tô Nhuận, Tô Nhuận, Tô Nhuận, Tô Nhuận…” Anh ấy kêu tên ta, tiếng sau dùng sức hơn tiếng trước.

Anh ấy bắt đầu hôn lên lỗ tai ta , đôi môi ấm áp ngậm lấy vành tai, nụ hôn chậm rãi dừng ở trên cổ của ta , hơi thở của anh ấy thực vội vàng, anh ấy xoay người ta lại , “Nhìn anh .” Trán anh ấy tựa vào trán ta , một đôi mắt sáng rực như sao .

Ta dùng sức hít cái mũi , nước mắt làm cho ta thấy không rõ lắm bộ dáng của anh ấy . Ngón tay anh ấy vuốt ve trên khuôn mặt ta , lau đi nước mắt của ta , nhưng thật tà môn , ta vừa nhìn thấy anh ấy là đã không ngừng được nước mắt , đã không còn giống hệ thống cung cấp nước uống miễn phí mà quả thực trở thành thác nước khe sâu .

An công tử thở dài, ngón tay ấm áp vuốt ve , “Đứa ngốc, lần sau nếu lại rời nhà trốn đi thì nhớ rõ nói với anh , để anh đưa cho em thêm chút tiền mang đi.”

Ta nghẹn ngào hỏi anh ấy, “Anh còn cần em không?”

“Chỉ cần em còn muốn gả cho anh , anh nhất định sẽ lấy em , vĩnh viễn đều thế.”

“An công tử…”

“Làm sao vậy?”

“Anh còn giận em không ?”

Anh ấy ôm ta vào trong ngực, lỗ tai của ta dán trên ngực anh ấy , từng ngón tay của anh luồn sâu vào trong mái tóc của ta, tiếng nói hơi trầm thấp : “Hãy sống cho tốt đi.”

“Phòng của em thật sự sẽ đổi thành toilet nam sao?”

“Nếu em không thích thì sửa thành toilet nữ cũng được .”

“Anh… Sẽ không thể sửa thành một địa điểm cao cấp sao. Ví dụ như quầy thu ngân gì đó .”

“Được , nghe lời em.”

“An công tử…”

“Ừm?”

“Em rất thích anh a.”

“Chỉ là thích thôi sao ?”

“So với thích nhiều hơn rất nhiều.”

Anh ấy đột nhiên cúi đầu hôn lên môi ta , thanh âm mê hoặc, “Nói em yêu anh .”

Ặc … Vì lúc đó anh ấy đang ôm thắt lưng của ta , vì anh ấy thực dùng sức, ta sợ anh ấy không hài lòng một cái làm cho cái thắt lưng của ta vất vả mà sinh bệnh, lại vì anh ấy cắn môi ta , ta sợ anh ấy không thoải mái một cái làm cho ta máu tươi ba thước , trăm ngàn loại vì , cuối cùng ta dán lên bờ môi của anh ấy nói: “Bà đây yêu anh chết mất!”

An công tử xì một tiếng bật cười, ngửa tới ngửa lui.

“Này này này ! Anh cười cái gì mà cười? !” Ta thẹn quá thành giận.

Anh ấy thế nhưng vẫn còn cười, ta híp mắt nhìn, “An Tùy Dụ , em sẽ cho anh hối hận ! Hừ hừ hừ!”

Ta cười gian đầy quỷ dị , anh ấy thu liễm tươi cười, cảnh giác nhìn ta, thuận tiện cũng buông lỏng ra cánh tay ôm lấy ta , “Em muốn làm gì?”

Ta dùng sức đẩy, anh ấy ngã xuống giường , ta nhảy bổ xuống , khóa ngồi trên người anh ấy , kéo áo anh ấy bắt đầu cởi khuy , “Anh đoán xem ! Mau kêu nữ hòang tha mạng!”

An công tử quay đầu sang một bên , “Em mà còn nữ hoàng?”

Ta nắm cằm anh ấy , khiến cho anh ấy đối diện với ta , “Roi da , nến , nước hạt tiêu em đều đã chuẩn bị tốt ! Hừ hừ! Nhanh kêu nữ hoàng , nếu không nói … Hừ hừ!”

“Em định như thế nào?” Trong mắt anh ấy lộ ra thần sắc sợ hãi.

Ta giống như hổ đói vồ mồi , không chút khách khí lột áo anh ấy .

“Dừng tay! Em còn như vậy anh kêu lên đấy !”

“Anh kêu đi, kể cả anh kêu thủng yết hầu cũng sẽ không có người đến để ý đến anh đâu ! Oa Kaka !” Ta suýt nữa cười đau cả bụng , loáng thoáng cảm thấy chính mình có tiềm chất nữ lưu manh .

“Loạt xoạt ” từ ngoài cửa truyền đến thanh âm, có người đang khe khẽ nói nhỏ.

An công tử nhíu mày.

“Có mèo à?” Ta nghi hoặc.

“Tùy Dụ ! Chỉ cần cậu ra lệnh một tiếng, anh đây liền vọt vào cứu cậu !”

Hóa ra là Khổng Từ.

An Tùy Dụ vỗ vỗ ta , ta ngoan ngoãn từ trên người anh ấy đi xuống, ta thực hận không thể cho mình hai phát vả, thuộc tính nô lệ a, khi nào thì có thể từ bỏ?

Anh ấy vào phòng vệ sinh mở nửa chậu nước , sau đó ra mở cửa , rầm một cái , hắt lên người Khổng Từ , sau đó mỉm cười nói: “Một chậu nước còn không làm cậu đi sao ? Gần đây số liệu của công ty cậu được bảo vệ khá tốt nhỉ ?”

Khổng Từ thẹn quá thành giận, “An Tùy Dụ cậu đây là phạm pháp nha ! Cậu buông tha cho ngân hàng số liệu của tôi đi!”

Hasse kịp thời xuất hiện đem Khổng Từ tha đi , An công tử lại một lần nữa đóng cửa lại, khóa trái .

“Anh muốn làm gì?” Ta rụt lui về phía sau .

“Trò chơi chấm dứt, anh hơi đói .” Anh ấy mỉm cười.

Ta vỗ vỗ ngực, “Vậy chúng ta đi ăn cơm thôi.”

“Ừ, nên ăn.” Anh ấy cười không có ý tốt .

Ngay sau đó, anh ấy vồ đến , nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, tạo hình cực kỳ chướng tai gai mắt, ngã gục? Anh ấy là chó , ta đây… Không đúng! Mãnh hổ xuống núi? Anh ấy không đáng giá làm hổ . Tóm lại kết quả cuối cùng chí


pacman, rainbows, and roller s