
thư. Người như vậy, không cần giảng đạo lý chi hết, chỉ là một kẻ không có khí
tiết!”
“Tiện nhân!” Tia lý trí cuối cùng của Mộ Dung Tâm Liên,
bởi Tô Mi cùng Tố Nguyệt kẻ xướng người họa, mà biến mất toàn bộ. Nàng
vọt tới trước mặt Phỉ Thúy, đạp một cước lên người đối phương, thân mình Phỉ Thúy thoáng chốc liền như diều đứt dây, bay lên, nặng nề đập vào
tường.
“Nhị tiểu thư—” Một búng máu phun ra từ miệng của Phỉ
Thúy, nàng nhìn Mộ Dung Tâm Liên bằng vẻ mặt khó tin, theo vị Nhị tiểu
thư này năm năm, Phỉ Thúy không ngờ sự trung thành cùng tận tâm của mình lại được đổi bởi kết quả như thế.
“Nhị muội, ngươi làm cái gì vậy ?”
Ngay lúc này, thanh âm của Mộ Dung Tuấn truyền tới, sau đó hắn đến bên người Phỉ Thúy:” Phỉ Thúy, Phỉ Thúy nàng thế nào?”
“Đại, đại thiếu gia?” Sự xuất hiện của người trước mắt khiến Phỉ Thúy
dị thường kinh ngạc, đại thiếu gia sao lại ở chỗ này, vì cớ gì lại bày
ra bộ dáng đặc biệt quan tâm tới nàng như vậy?
Không đợi Phỉ
Thúy hiểu rõ cái gì, Mộ Dung Tuấn đã đứng lên, nổi giận đùng đùng nhìn
Mộ Dung Tâm Liên:” Mộ Dung Tâm Liên, ngươi thật độc ác! Ta đã đáp ứng
Phỉ Thúy, sẽ thu nàng ta làm thiếp, nhưng ngươi cư nhiên dám đả thương
nàng!”
“Cái gì?!” Không chỉ Phỉ Thúy, mà Mộ Dung Tâm Liên ngay lúc này cũng ngây dại.
Mộ Dung Tuấn vì sao lại để ý tới Phỉ Thúy? Vì sao lại muốn thu nàng ta
làm thiếp? Chẳng lẽ đúng như Mộ Dung Thất Thất đã nói, là Phỉ Thúy bán
đứng nàng, cho nên Mộ Dung Thất Thất cùng Mộ Dung Tuấn mới tránh được
một kiếp? Đúng, chắc chắn là như vậy.
A– Mộ Dung Thất Thất cúi
thấp đầu, ý cười trong mắt lan ra thật rộng, không nghĩ vị ca ca này lại là người thức thời đến thế, cũng đâu có hồ đồ như người ngoài nói đâu.
” Ngươi cho là việc ngươi làm không ai biết hết sao? Mộ Dung Tâm Liên,
ngươi quá độc ác! Đợi phụ thân đến đây, ta sẽ nhờ người đứng ra phân
xử!” Mộ Dung Tuấn lấy khăn tay ra, nhẹ nhàng lau vết máu ở miệng Phỉ
Thúy:”Phỉ Thúy, ủy khuất nàng! Nếu không nhờ nàng, ta giờ này đã….”
“Tóm lại, nàng yên tâm đi Phỉ Thúy, chuyện ta đã đáp ứng nàng, ta nhất định sẽ làm được!”
“Không, không—” Phỉ Thúy chưa bao giờ sợ hãi như hôm nay, Đại thiếu gia khi nào thì nhập bọn cùng Tam tiểu thư? Bọn họ làm như vậy, không phải
muốn hại chết nàng sao! Phỉ Thúy lập tức giãy khỏi vòng tay của Mộ Dung
Tuấn, thối lui sang nơi khác:”Tiểu thư, ta, ta không có, ta thật—-”
Nhìn thấy càng chạy càng gần về phía Mộ Dung Tâm Liên với vẻ mặt âm
trầm, trong mắt Phỉ Thúy là nỗi sợ hãi lúc trước chưa từng xuất hiện. Ba người thành hổ, Mộ Dung Tâm Liên nhất định đã tin lời nói của Mộ Dung
Thất Thất cùng Mộ Dung Tuấn!
“Tiện tỳ!”
Mộ Dung Tâm
Liên căn bản không hề thèm nghe lời biện bạch của Phỉ Thúy, lại xuất một cước, đá vào lồng ngực của Phỉ Thúy, lần này, Phỉ Thúy không kịp kêu
một tiếng, trực tiếp nằm một chỗ.
“Ngươi, ngươi giết nàng!” Mộ
Dung Tuấn đặt ngón tay ở mũi Phỉ Thúy mà dò xét, nhận thấy không có hơi
thở, Mộ Dung Tuấn sợ tới mức ngồi trên mặt đất, chỉ về hướng Mộ Dung Tâm Liên, ngón tay cũng run run theo:”Ngươi giết nàng!”
“Bất quá
chỉ là cái tiện tỳ, có giết cũng chả sao! Đại ca nếu thật sự thích nàng, vậy tặng thi thể này cho ngươi cũng tốt lắm!” Mộ Dung Tâm Liên hung tợn liếc nhìn Mộ Dung Tuấn, khiến hắn sợ tới mức run cả người, vội vàng
tránh khỏi chỗ Phỉ Thúy.
“Ai—” Mộ Dung Thất Thất tựa hồ không
nỡ nhìn thấy kết cục này của Phỉ Thúy, chậm rãi đi tới trước mặt Mộ Dung Tâm Liên :”Nhị tỷ, tốt xấu gì ta với nàng cũng từng là chủ tớ một hồi,
để ta an táng cho nàng đi!”
Hôm nay vốn định đến tìm Mộ Dung
Thất Thất để tính sổ, không nghĩ tới cuối cùng người bị nhục nhã chính
là mình, Mộ Dung Tâm Liên rất muốn tiến tới phía trước mà tặng cho Mộ
Dung Thất Thất giống như đối với Phỉ Thúy, nhưng mà Mộ Dung Tuấn vẫn còn ở chỗ này, cộng thêm việc bên người Mộ Dung Thất Thất còn có cao thủ,
nên Mộ Dung Tâm Liên chỉ có thể bắt chính mình nhẫn nhịn, ngày sau báo
thù cũng không muộn.
“Ngươi muốn, vậy tặng cho ngươi.” Mộ Dung Tâm Liên hừ lạnh một tiếng :”Tam muội thế mà lại thật nặng tình nặng nghĩa.”
“So với Nhị tỷ, ta còn kém xa lắm!” Mộ Dung Thất Thất khiên tốn nói,
trên mặt lại khôi phục vẻ nhún nhường cùng kính cẩn nghe lời.
“Giả tạo! Ngươi lại tiếp tục giả tạo!”
Mộ Dung Tâm Liên còn chưa nói hết, chợt nghe một tiếng:” Thánh chỉ
đến—” Ở cửa Thúy Trúc viên xuất hiện ba bóng người, cầm đầu chính là
Tĩnh vương Long Trạch Cảnh Thiên.
“Vương gia—” Mộ Dung Tâm Liên vừa thấy người đến là Long Trạch Cảnh Thiên, vẻ mặt nhớt nhác vặn vẹo
lúc nãy lập tức biến thành vẻ ôn nhu đa tình, mới vừa rồi còn nói Mộ
Dung Thất Thất giả tạo, lúc này lại nhanh như chong chóng, khoác lên cái vẻ kiều nữ, đến thượng đến cũng phải khâm phục nàng ta.
Đi theo phía sau Long Trạch Cảnh Thiên chính là Mộ Dung Thái cùng một vị công công.
“Mộ Dung Thất Thất tiếp chỉ!” Long Trạch Cảnh Thiên bình tĩnh, quét mắt lạnh về phía Mộ Dung Thất Thất, hiển nhiên chưa thể nào quên đi chuyện
ban sáng, rất không tình nguyện khi phải làm chuyện này.
“Quỳ
xuống,