
ng đi, hắn chỉ sợ phải càng chuẩn bị nhiều hơn!
Từ lúc bị đánh, Hạ Tuyết đột nhiên trở nên bề bộn nhiều việc, vội vàng liên tục, thời gian nàng cùng Kim Vũ chào hỏi không có ,chỉ lướt qua nhau. Nhìn thấy Hạ Tuyết như vậy, trong lòng Kim Vũ có chút buồn bực, thừa dịp tâm tình Già Lam tốt, Kim Vũ chủ động cùng Gìa Lam tới chuyện của Di Sa cùng Hạ Tuyết chuyện tình.
Lần trước sau khi cùng Di Sa phát sinh xung đột, số lần Già Lam với Di Sa gặp mặt lại càng ít, Di Sa càng không muốn gặp hắn. Hai người dù cho ở chung dưới một mái hiên, Di Sa cũng không muốn chạm mặt Già Lam, bình thường đều ở trong phòng, lúc Già Lam ra ngoài, mới thấy Di Sa đi dạo trong viện.
Vốn quan hệ của hai người là bằng hữu, hiện tại náo loạn thành như vậy, Kim Vũ không muốn thấy . Chẳng qua hắn chỉ là nô tài, mà bên trong vấn đề này cũng không phải nói vài câu là có thể hóa giải , cho nên chỉ có thể sốt ruột, mà không có năng lực làm gì.
Hiện tại chuyện của Hạ Tuyết trái lại tạo một cơ hội, cho nên Kim Vũ đem việc Hạ Tuyết bị đánh, gần đây lại vội vàng, hành sự quỷ dị đều nói cho Già Lam. Nghe Kim Vũ nói xong, Già Lam cực kì kinh ngạc.”Hạ Tuyết đang hành sự bí mật sao?”
“Chủ tử, người xem, có cần ta đi theo Hạ Tuyết hay không? Ta lo lắng nàng lại có chuyện. . .”
“Vẫn là không cần.” từ khi Già Lam cùng Di Sa phát sinh mâu thuẫn, vẫn vô cùng hối hận, hi vọng muốn cùng Di Sa giản hoà, khổ là Di Sa không cho hắn cơ hội, từ đầu đến cuối đều tránh hắn, làm Già Lam vô cùng khó xử. Hiện tại nếu như Kim Vũ theo dõi Hạ Tuyết mà bị phát hiện, Di Sa nhất định lại hiểu lầm hắn, sẽ có khả năng giữa bọn họ vĩnh viễn đều không thể giải hoà được .
“Nếu Hạ Tuyết không tìm ngươi giúp đỡ, ngươi không cần theo dõi nàng.Võ công của Hạ Tuyết cùng ngươi ngang nhau, ngươi theo dõi, nhất định sẽ bị nàng phát hiện, đến lúc đó làm cho Di Sa hiểu lầm thì thật không tốt.”
“Thuộc hạ đã rõ”
Một bên, Hạ Tuyết trở về bên cạnh Di Sa, Di Sa đưa lưng về phía nàng, nhìn cành cây ngoài cửa sổ có một con chim nhỏ, qua một hồi lâu, mới xoay lại đối diện hỏi Hạ Tuyết, “Chuẩn bị tốt chưa?”
“Công tử, toàn bộ đều đã an bài thỏa đáng, chỉ còn chờ tân nương xuất phát lên kiệu hoa theo Nhiếp Chính vương vào phủ.”
“Vậy là tốt rồi! Ha ha ——” Di Sa cầm một đóa hoa đào nở rộ trong tay, hắn đem đóa hoa đặt phía dưới mũi ngửi ngửi, lộ ra một biểu tình quỷ dị .
“Công tử, nếu Tô Mi không phải tiểu thư Y Liên, vậy. . .”
Hạ Tuyết nói, làm cho ảo tưởng đang tốt đẹp của hắn bất chợt bị vỡ nát, ngón tay cùng ngón trỏ bên tay phải của hắn vuốt ve đóa hoa, đem đóa hoa vò thành mảnh nhỏ, rơi trên mặt đất.
“Nếu không phải, ngươi phải tìm cho ra người thật, nếu không, liền chết để tạ tội đi!”
Nghe xong Di Sa nói, Hạ Tuyết hận không thể đánh mình một bạt tai. Nàng như thế nào đã quên, công tử ghét nhất bị người khác phá hủy mộng đẹp của hắn, nàng rõ ràng đang trong lúc nguy cấp như vậy, nói ra điều này quá dội nước lạnh rồi, như vậy không phải tự mình muốn chết sao!
“Cút!” Nhận thấy được sự thích thú trên người Hạ Tuyết, Di Sa hét lớn một tiếng, Hạ Tuyết chỉ có thể hành lễ lui về phía sau.
Sau khi Hạ Tuyết rời khỏi, Di Sa giống như một quả bong bóng xì hơi, xụi lơ trên xe lăn. Hạ Tuyết thực chất là nói sự thật, hắn như thế nào không biết! Chỉ là, hắn không thích cảm giác giấc mộng đẹp đột nhiên bị nghiền nát, tuy đã trải qua nhiều thất bại, trái tim hắn đã sớm trở nên kiên cường trở lại, như đang đi lên trên núi cao lại liên tiếp rơi xuống, cảm giác như ánh sáng lại rơi vào bóng tối, vẫn là làm cho người ta khó chịu , khó có thể hô hấp như vậy.
Y Liên, nàng ở đâu? Không cần chơi trốn tìm cùng ta có được hay không? Van cầu nàng. . .
Một bên là yêu thê tử, muốn giết chết Di Sa mà một bên khác lại yêu tình, cố gắng tìm kiếm Y Liên. Chẳng qua là Di Sa cùng Phượng Thương đều không biết , mặc dù toàn bộ mọi chuyện xảy ra, bọn hắn đều đã chuẩn bị kỹ càng, đúng là trên đời này còn có một quy luật gọi là”Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên” .
Hoàn Nhan Kiệt đăng cơ, tuy hắn là một tiểu hài tử mới sáu tuổi, nhưng có hai người Phượng Thương, Hoàn Nhan Khang giúp đỡ, Bắc Chu quốc cũng không phát sinh chuyện gì náo động. Những văn võ đại thần cũng không dám khi dễ Hoàn Nhan Kiệt còn nhỏ tuổi, dù sao trong cung có Hoàng Thái Hậu Đông Phương Lam coi giữ, trong triều có Nhiếp Chính vương Phượng Thương cùng Tiêu Dao Vương Hoàn Nhan Khang, những điều này làm gia tăng thế lực cho Hoàn Nhan Kiệt, bọn họ lay động không được.
Biết Phượng Thương có một thân phận khác —— Long Ngạo Thiên, Đông Phương Lam từng kinh ngạc rất lâu. Long, họ của hoàng gia lúc trước, mà diện mạo của Phượng Thương, làm cho nàng đem Phượng Thương cùng cố nhân lúc trước hợp lại, cũng đoán ra quan hệ giữa bọn họ.
Chẳng qua là không cần đợi Đông Phương Lam nghĩ nhiều, Phượng Thương đã thoải mái phơi bày thân phận của chính mình, lúc biết Phượng Thương là hậu duệ của hoàng gia đời trước, Đông Phương Lam đã im lặng.
Biết ngày này đã tới, Mộ Dung Thất Thất mang theo thư của Phượng Tà cùng Hoàn Nhan Minh Nguyệt lúc gần đi viết, đưa cho h