
ời cô sẽ trôi qua vất vả bất
an như vậy, sẽ không gập bất cứ chuyện bất ngờ nào. Nhưng bây giờ Vương
Minh Lãng gọi điện nói những lời này, giống như ở trong sa mạc được uống nước mát, làm cho người sắp chết héo vì khô cạn như cô nhìn thấy tia hy vọng, hai mắt dần dần nổi lên ánh sáng rực rỡ.
Đối với
Vương Minh Lãng mà nói, cô thì có cũng được không có cũng không sao, tìm một người thay thế bộ phận tuyên truyền như cô dễ như trở bàn tay,
nhưng bây giờ Lục Xuyên có hứng thú với cô, đây là chuyện ngay cả Mina
cũng không làm được, mà cô lại có thể, đây là điểm khác biệt mà cô có
thể cạnh tranh với người khác.
Ở trong đầu một suy nghĩ nào đó, từ chỗ sâu trong óc cuồn cuộn trào ra, cuốn bọt biển màu trắng ồ ồ
di động trên mặt biển, càng ngày càng sáng ngời, càng ngày càng rõ ràng, dần dần, khóe miệng của cô cong lên, bờ môi tươi cười còn có vài phần ý mị, như thay đổi thành một người khác. Có lẽ cô biết chính mình sớm
muộn cũng đi đến bước này, chính là không nghĩ đến, cơ hội tới quá nhanh như vậy, phải nắm bắt thật chặt!
Ra vẻ do dự, cô nhẹ giọng hỏi: “Vương tổng, đã quá trễ rồi, có chuyện gì không thể nói vào ngày mai sao?”
Vương Minh Lãng kiên nhẫn giải thích: “Kim Hạ, cô cũng biết Lục cục trưởng là người có địa vị, anh ta công tác bề bộn nhiều việc, khó thu xếp thời
gian, cô phải đi đi.”
Kim Hạ cắn môi, có vẻ thực gian nan: “Nhưng Vương tổng, tôi đã đi ngủ rồi, nếu không thì ngày mai, ngày mai tôi sẽ sang sớm.”
“Ban ngày thực không có thời gian, cô mới đi làm, còn non nớt, Lục cục
trưởng kinh nghiệm phong phú, có thể giúp chỉ bảo cho cô một chút. Cô có hiểu hay không, gặp một quý nhân, có thể bớt phấn đấu mười năm.”
“Nhưng Vương tổng, tôi không có quyến tâm tiến tới, chỉ muốn làm công việc
bình thường. Nếu ngày mai Lục cục trưởng không có thời gian, thì chờ khi nào anh ta có thời gian rồi nói sau, hoặc là tôi gọi điện thoại qua
cũng được.”
Vương Minh Lãng nhẹ nhàng khuyên nửa ngày, Kim
Hạ cứ lưỡng lự không chịu, vì thế anh ta cũng nổi giận, bình thường tính tình tốt đều dùng để lấy lòng lãnh đạo, đối với một cấp dưới anh ta
không cần phải cúi mình như vậy: “Kim Hạ, mọi người đều là người hiểu
biết, tôi sẽ không quanh co lòng vòng. Lục Xuyên coi trọng cô, tôi muốn
cô đi, lại nói cô đi cũng không có hại gì cho cô, nếu ký kết được đề mục này, không thể thiếu công lao của cô.”
Độ cong trên khóe
môi Kim Hạ càng sâu, Vương Minh Lãng cũng sắp mất kiên nhẫn, sẽ càng làm tăng thêm giá trị của bản thân: “Vương tổng, ngài biết tôi rồi, tôi
không xinh đẹp, cũng không biết ăn nói, không bằng để cho Mina đi đi, bộ dạng cô rất đẹp, lại biết ăn nói, đã quen với những loại trường hợp
này, sẽ không làm mát mặt ngài.” Mina đi spa, đến bây giờ còn chưa có
trở về, không biết đã đi đâu rồi.
“Có thể để cho cô ấy đi
tôi còn ở đây đôi co với cô làm gì?” Vương Minh Lãng nặng nề thở dài,
cũng không biết sở thích của Lục Xuyên lại quái dị như vậy: “Nhưng anh
ta lại chỉ đích danh cô, cô không đi cũng phải đi, trừ phi, cô không
muốn làm việc ở đây nữa.”
Ngụ ý, nếu cô không đi, Vương
Minh Lãng sẽ sa thải cô. Trước mắt tình trạng kinh tế của cô như đang
lấy trứng chọi với đá, nếu mất đi công việc này, để tìm được công việc
khác thật sự khó khăn, cô không thể ăn vốn ban đầu, hàng tháng phải kiên trì gửi về nhà tám ngàn, cô nghỉ một tháng thì nghỉ luôn đi.
Mỉm cười, Kim Hạ cố ý trầm mặc, một lúc lâu sau mới mở miệng: “Vương tổng,
anh thấy đó tôi chỉ làm bên tuyên truyền của công ty, công việc của tôi
không bao gồm qua đêm với lãnh đạo, dù sao anh vẫn không thể tránh cho
tôi tiền tuyên truyền, lấy tiền như bên quan hệ xã hội đúng không? Nếu
không, anh làm được thì tôi đi được.” Ngữ khí của cô tuy rằng hiền lành, áy náy suy nghĩ đã trở nên cương ngạnh, nhưng Lục Xuyên chỉ tên muốn
cô, cô có may mắn gặp đàm phán có ưu thế.
Vương Minh Lãng
thấy cô cũng có chút cảm xúc, nghĩ rằng, vậy không thể được, chính mình
vừa biếu cho Lục Xuyên chút tiền, hình như còn chưa đủ nhét răng, bây
giờ thật vất vả anh ta mới có hứng thú với Kim Hạ, nếu mình lại để nha
đầu kia chạy mất, chẳng phải là tự hủy tương lai sao: “Như vậy đi Kim
Hạ, tôi cũng biết chuyện này rất ủy khuất cho cô, tôi đây, cũng không
phải người tàn nhẫn, sẽ không để cô không công kính dâng cho công ty,
hôm nay nếu cô đi, về sau, hàng tháng tôi tăng lương cho cô thêm hai
ngàn.”
Kim Hạ cười khẽ, Vương Minh Lãng quả nhiên là cáo
già, ai biết hai ngàn này có phải là lời nói suông hay không, ngày sau
lại nói là lời hứa khi say, hơn nữa lùi lại vạn bước nói, dù thực sự
tăng lương cho cô, ai biết cô có thể làm ở đây bao lâu: “Vương tổng,
chuyên tiền lương chúng ta bàn lại sau, loại chuyện bồi lãnh đạo qua đêm này, bình thường ngài cùng Mina hợp tác như thế nào, cũng hợp tác với
tôi như thế đi.”
Vương Minh Lãng sửng sốt, không nghĩ đến
bình thường nhìn cô im lặng như vậy, nhưng chuyện biết cũng không ít,
mỗi lẫn Mina bồi giường, thù lao trả đều khác hết, mỗi tháng trả tiền
cho cô còn thêm một phần nhỏ không phải tiền lương của cô là tiền lê