
thời gian ngắn ngủi, các nàng chỉ tới kịp lẫn nhau kể ra tình hình gần
đây, Tình nhờ nàng hỗ trợ tra một vụ án giết người mà lần trước nàng xem trong phủ tướng quân, vốn nghĩ đến là một cái vụ án bình thường giết
người, không thể tưởng được cư nhiên là chấn động một thời hoàng kim án.
Nghe nói ba năm trước đây, quốc khố mất trộm, một trăm vạn lượng hoàng kim
một đêm không cánh mà bay, trải qua kiểm chứng là ngay lúc đó hộ bộ
thượng thư cùng ngoại tặc cấu kết, đem hoàng kim theo mật đạo vụng trộm
chở đi. Hình bộ phái binh bốn phương tám hướng đuổi bắt, vẫn là không
thể tìm được, cuối cùng chỉ có thể không giải quyết được gì. Lần này
người chết là năm đó hình bộ một người, năm đó hắn bị hình bộ thị lang
Bình Nhiên chỉ thị, hiệp trợ Tây Bắc loạn tặc đem hoàng kim giấu ở huyệt động trong sông, đợi cho tiếng gió qua đi, loạn tặc đem hoàng kim chở
đi.
Triều đình một trăm vạn lượng hoàng kim cứ như vậy bị loạn tặc
đánh cắp,Hoàng đế làm sao mà từ bỏ, hé ra thánh chỉ, đem Túc Vũ tức chết đi được. Cố Vân tựa vào ghế, nhìn Túc Vũ trừng mắt trong tay thánh chỉ, nổi trận
lôi đình, “Trước lễ mừng đem hoàng kim toàn bộ truy hồi? Cách lễ mừng
bắt đầu chỉ có hai tháng mà thôi, đi tới đi lui Tây Bắc bội thành phải
hai mươi ngày, Hoàng Thượng ý tứ là muốn chúng ta ở trong một tháng giải quyết Tây Bắc loạn tặc? Này không có khả năng đi? “
Không như Túc Vũ táo bạo, Túc Nhậm rất bình tĩnh, “Nếu không phải thời gian nhanh như
vậy, Hoàng Thượng cũng sẽ không chụp Túc gia quân đi.”Quốc khố hoàng kim cư nhiên bị chuyển tới Tây Bắc, mà bọn họ thế nhưng chính là dùng quốc
khố vàng mua các thứ mở rộng thế lực, Hoàng Thượng không giận mới là lạ.
Cầm trong tay thánh chỉ tùy tay ném hồi hộp gấm lý, Túc Vũ hừ nói: “Đại ca
đi ra ngoài uống rượu , không có việc gì ba năm tháng hắn mới có thể trở lại, làm sao bây giờ?”Tiêu diệt này việc nhỏ cũng cần đại ca đến, cũng
không biết Hoàng Thượng nghĩ cái gì.
Thánh chỉ viết rõ Túc Lăng dẫn
đầu, nếu là đại ca không đi, thì phải là kháng chỉ, Túc Nhậm nghĩ nghĩ,
nói: “Không quan hệ, ngày mai ta mang tam vạn tinh binh trước tiến đến
Tây Bắc. Đồng thời sai người ra roi thúc ngựa đi tìm đại ca trực tiếp đi Tây Bắc, ở Bội thành hội hợp, như vậy cũng không tính có kháng chỉ.”
Cố Vân hưng trí bừng bừng hỏi: “Ngày mai liền xuất phát sao?”
Túc Nhậm tạm dừng một chút, cũng không lập tức trả lời nàng, Túc Vũ nghe
thấy câu hỏi của nàng đã muốn la lên: “Ngươi không phải cũng muốn đi đi? !”
“Ừm.”Cố Vân hào phóng gật đầu.
Túc Vũ lập tức quát: “Không
được.Hành quân đánh giặc là chuyện rất nguy hiểm, không phải đùa giỡn
.”Nàng một nữ nhân biết một chút võ công luôn muốn xem náo nhiệt.
“Ta có nói ta đi vì chơi sao?”Chơi chính là nàng rất trọng yếu mục đích. Dạ tập so tài đã muốn đã xong, nàng ở tướng quân phủ thực nhàm chán.
“Ngươi.”Túc Vũ chán nản.
“Tẩu tử nếu nhất định phải đi, ngày mai tùy quân đi đi, một mình hành động
luôn không tốt.”Coi hắn tính cách không cho nàng đi là không có khả năng , còn không bằng đem nàng đặt trong phạm vi an toàn. Đến Bội thành,
nàng chính là trách nhiệm của đại ca.
“Nhị ca.”Túc Vũ giận trừng hắn.
“Được.”Cố Vân vui vẻ nhận.
Sự tình đã định, Túc Vũ không phục hừ nói: “Ta đây cũng đi.”
Vỗ nhẹ bờ vai của hắn, Túc Nhậm cười nói: “Lễ mừng buông xuống, ngươi
không lưu lại, Tướng quân phủ chẳng phải là không có chủ nhân.”
Túc Nhậm đều nói như vậy , hắn cũng chỉ có thể lưu lại, trong lòng thực không sảng khoái, Túc Vũ tức giận rời đi.
Túc Nhậm trong mắt xẹt qua một chút dị sắc, xem ra thật sự không thể cho Tam đệ cùng Thanh Mạt nhiều tiếp xúc .
Ngoài Hoàng thành, doanh trại nơi đóng quân.
Một bãi đất to, binh tướng đã muốn xếp thành hàng xong, đỏ tươi sắc cờ một
chữ Túc thật to nhìn có chút chói mắt, Cố Vân hơi hơi hí mắt nhìn lại,
vừa lúc nhìn đến Lãnh Tiêu đứng ở phía trước không xa trong đội ngũ. Cảm nhận được của nàng ánh mắt, Lãnh Tiêu cũng nhìn lại đây, thấy rõ Cố
Vân, Lãnh Tiêu luôn luôn lạnh lùng, khóe môi giơ giơ lên.
Cố Vân cũng thản nhiên cười, nhưng không có lại đi gần đội ngũ. Túc Nhậm cùng một
gã thoạt nhìn năm mươi có hơn nam nhân đứng ở mặt trước đội ngũ, không
biết đang nói cái gì, Cố Vân cũng không có hứng thú nghe, thói quen mặc
trang phục màu đen, híp mắt tựa vào cột cờ, chờ bọn họ tập kết xong.
“Phu nhân thật sự đến đây.”Một đạo vang dội tiếng cười ở bên tai vang lên,
Cố Vân bất đắc dĩ mở mắt ra, Hàn Thúc cao lớn thân ảnh đứng ở trước mặt
nàng, chói mắt Dương quang đều bị che lấp không ít. (Dương quang: ánh
sáng mặt trời)
Phu nhân?Cố Vân ngẩn ra, khi nào thì nàng thành phu nhân?
Nàng không biết là ngày ấy tỷ thí qua đi, tên của nàng lập tức truyền khắp
toàn bộ tướng quân phủ, nàng thế nhưng thắng phó tướng, hơn nữa thắng
được xinh đẹp. Dạ tập mỗi một cái chi tiết đều bị truyền lại vô số lần,
mà nàng huấn luyện ra tân binh, quả nhiên người người uy mãnh. Trong
quân vốn chính là dùng võ vi tôn, một đêm trong lúc đó, nàng đã muốn trở thành truyền kỳ, liền ngay cả thống lĩnh đều xưng hô nàng vì “Tẩu tử “, như vậ