
, mình quên rồi.” A Giai
cầm ly trên tay, đi đến bên cô, hoài nghi nói: “Chẳng lẽ bạn và Phong Tổng xảy
ra vấn đề gì hả? Nói mình nghe đi, mình tìm cách cho.”
“Mình với Đại Boss chẳng
có yêu nhau gì hết.” Bị nói “câu được đại gia” khiến cô có chút mẫn cảm, Sam
Sam phản xạ có điều kiện thốt ra.
Phía sau cách đó không
xa, người đàn ông cao lớn mặc áo vest đang đi đột nhiên dừng lại, đám người
phía sau cũng dừng lại. Anh dừng lại một lúc rồi rất nhanh đi tiếp, sắc mặt
không thay đổi, nhân viên của phòng tài vụ liếc nhìn phía Sam Sam, sau đó vội
vàng đuổi theo.
A Giai vốn đang cầm ly
nước nhàn nhã uống trà, ánh mắt đột nhiên lo sợ “Trời ạ” một tiếng, chạy nhanh
về bàn làm việc của mình.
Sam Sam bị cô làm hết
hồn, liếc mắt về phía mà A Giai vừa nhìn thấy, liền thấy thân ảnh cao lớn rất anh
tuấn của Phong Đằng.
Trong lòng cô cũng “lộp
bộp” một tiếng, phát hoảng đứng lên.
Anh ấy sao lại đến phòng
tài vụ?
A Giai nhỏ giọng hỏi đồng
nghiệp: “Phong Tổng xuống đây khi nào vậy, sao lại đến văn phòng chúng ta?”
Đồng nghiệp ngồi bên cạnh
nói: “Đến đây 10 phút rồi, bạn không biết sao?”
“Mình đi pha trà mà”, cô
quay đầu hỏi Sam Sam: “Bạn cũng không biết hả?”
Cô vừa mới đi toilet mà…
Sam Sam nhìn thân ảnh thong dong anh tuấn, trong lòng bất an đứng lên, anh ấy
có nghe được lời cô vừa nói không?
Buổi tối cùng ăn cơm ,
Phong Đằng tuy rằng có nói chuyện với cô, nhưng vẻ mặt vẫn lạnh như băng, Sam
Sam không ăn nữa, có tật giật mình đứng lên.
"Tuần sau anh đi Mỹ,
khoảng 1 tuần. "
"A."
"Em có thể cùng đi
với anh."
"Đi nước
ngoài ? Nhưng em không có hộ chiếu."
Vẻ mặt Phong Đằng vẫn
lạnh tanh như trước : "Quên đi."
Ăn xong anh đưa cô về
nhà, lúc lên lầu, Phong Đằng đột nhiên kêu cô : "Tiết Sam Sam."
"Sao ?"
Sam
Sam quay đầu, thấy Phong Đằng chăm chú nhìn cô khoảng vài giây, sau đó
nói : "Em lên lầu đi."
Chớp mắt Phong Đằng đi
nước ngoài được 2 ngày rồi, 1 cú điện thoại cũng không gọi về, Sam Sam
cảm thấy rất khó chịu. Cuối tuần buổi tối, Sam Sam nằm trên giường, trợn tròn 2
mắt nhìn trần nhà, không tài nào chợp mắt được…. Chẳng lẽ hôm đó anh đã nghe
hết ? Nhưng nếu đúng như vậy, thì Đại Boss không dễ gì tha cho cô cả, bình
thường dù chẳng có việc gì thì cũng kiếm chuyện chọc phá cô.
Hay là anh bận quá ?
Bên Mỹ không biết giờ này là mấy giờ, có nên gọi điện thoại qua đó không ?
Sam Sam ngồi tính toán
giờ giấc, bỗng nhiên di động vang lên.
Nghĩ rằng Đại Boss gọi,
Sam Sam chưa mang dép đã chạy ngay đến bên điện thoại, đập vào mắt là dãy số lạ
hoắc. Sam Sam có chút mất mát, bấm nút trả lời, bên kia điện thoại truyền đến
là giọng nói hưng phấn của mẹ Tiết : "Sam Sam, chúng ta đang ở nhà ga
thành phố S nè ! ”
Tiết gia lần này tập thể
đến bất ngờ, có tất cả 5 người, ba mẹ Sam Sam, ba mẹ Liễu Liễu và ông nội Tiết.
Sam Sam đón họ ở nhà ga, thầm oán trách : "Các người đến sao không
gọi điện thoại cho con trước ?"
Tiết mẹ hớn hở nói :
"Muốn con bất ngờ mà."
Sam Sam không nói gì,
đúng thật rất bất ngờ !
"Đúng lúc Liễu Liễu
cũng ở đây, chúng ta cũng muốn đến thăm. Với lại, ông nội con gần đây bị bệnh,
ở bệnh viện tỉnh lại không trị được gì, nên đưa ông con đến bệnh viện thành phố
xem sao."
"Ông nội bị làm
sao ?” Sam Sam bị dọa nhảy dựng, nghe mẹ Tiết nói không có vấn đề gì
nghiêm trọng, cô mới trả lời, "Mẹ xem tính đưa ông vô bệnh viện nào, bệnh
viện lớn rất khó lấy số, con đi xếp hàng lấy số cho."
"Không cần, bạn trai
Liễu Liễu có thể lo liệu, dì con nói sẽ kêu anh ta giúp đỡ."
……………..Nhưng Liễu Liễu
căn bản không có ở thành phố S.
Sam Sam liếc nhìn mẹ mắt
1 cái, cuối cùng cái gì cũng không nói, quyết định đi đăng ký trước đã. Sam Sam
về nhà không bao lâu thì nhận được điện thoại của Liễu Liễu, cô ấy không có ở
thành phố S, mà là đi Hàng Châu, muốn Sam Sam giúp cô che giấu bí mật.
Đang gọi điện thoại bỗng
Liễu Liễu ở đâu xuất hiện, cùng dì nói vài câu, sau đó sốt ruột kéo Sam Sam qua
1 bên, "Sam Sam, em có nói chị tới Hàng Châu không ?"
"Không."
Sam Sam nhìn Liễu Liễu
rồi hỏi : "Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, chị nói em biết đi."
Liễu Liễu hé miệng :
"Chị và anh ta chia tay lúc đầu năm mới."
Sam Sam lắp bắp kinh
hãi : "Sao lại vậy?”
Liễu Liễu bình thường
không có ai để nói chuyện, gặp ngay Sam Sam hỏi, thái độ khác thường nói rất
nhiều, "Chị chán ghét mẹ cứ nịnh bợ anh ta, yêu cầu chị lấy lòng, không
cho phép chị chọc anh ta giận. Sam Sam, chị thật chịu không nổi."
"…….Vậy chị định thế
nào ?"
"Chị đã dọn ra ngoài
sống, cả đời này chị chưa từng sống vì mình. Dù sao công việc đó chị cũng không
làm nổi nữa, may mắn chị trên mạng tìm được công việc ở Hàng Châu."
Sam Sam lo lắng :
"Nhưng khẳng định không thể giấu chuyện này mãi được, mẹ chị nhất định sẽ
gọi cho anh ta….."
"Lúc anh ta đến
thành phố S, anh ta đổi số điện thoại rồi." Liễu Liễu cắn môi, "Chị
biết không giấu mãi được, nhưng giấu được bao nhiêu hay bấy nhiếu."
Người chị luôn luôn nhẫn
nhịn giờ đây đã hạ quyết tâm, Sam Sam đương nhiên chỉ có thể ủng hộ, gật gật
đầu, quyết tâ