
ây hình mặt trăng nhaz , em giữ cái hình ngôi sao .
- Sao em ko giữ cái hình mặt trăng , em thix mặt trăng hơn mà . – kậu nhóc nói , hơi khó hiểu trước quyết định của cô nhóc .
- Em thix mặt trăng hơn nên em mới đưa nó cho anh
- Uhm` , anh hĩu roy` . Nhưng mà dây chuyền hình mặt trăng giống kon gái wa’ , làm sao anh đeo ???
- Thì anh ko cần đeo , giữ nó cho em là đc roy` !
- Giữ à ? Cùng đc , nhưgn đến bao h` ?
- Someday – một ngày nào đó .
- Someday – nhưng chừng nào chứ ?
- Roy` ngày đó sẽ đến thoy …
Nó mỉm cười , lấy sợi dây chuyền hình mặt trăng đang đeo trên cổ ra , nhìn nó và lại mỉm cười hạnh phúc .
Chợt nó nhận ra một điều : sợi dây chuyền hình mặt trăng do anh Prince
giữ thì nó đang giữ đây . Vậy còn … sợi dây chuyền hình ngôi sao kia đâu ???
Nó lo lắng vô cùng , cố lục lọi cái đầu óc hay wen của mình để nhớ ra nơi cất giấu , thầm nguyền rủa cái trí nhớ tồi tệ nài ….
- À , nhớ roy` !!! – nó reo lên sung sướng .
Đúng là … xa tận chân trời , gần ngay trước mắt .
Nó cố gắng trèo lên cái cây hoa anh đào to lớn mà n1o ngồi dựa nãy h` [=.='>
Cố gắng … và cố gắng .
Cuối cùng thì nó cũng leo lên đc một cành cây khá cao – nơi mà nó cần đến .
Nó mỉm cười lém lỉnh , thò tay vào cái hốc cây và lôi ra cái hộp màu xanh da trời cùng cái nơ màu hồng xinh xắn ….
- Yeahh!!!
- Ázzzzzz………!!!
Nó hét lên thất thanh khi nhận ra cành cây đang runh rinh và nó thì
chuẩn bị té nhào xuống đất cùng 1 tư thế hết sức khó coi ….[chú thix :
nó đang mặc váy'>
Lại 1 lần nữa nó có cảm giác này , dịu dàng , ngọt ngào , ấm áp , wen thuôc và yên bình ….
Nó khẽ mở đôi mắt đang nhắm nghiền của mình ra , vòng tay ắn rỏi , to lớn nhưng ấm áp ….
- Pé mèo ngốc !
Yamada đặt nó xuống ngồi cạnh gốc cây . Yamada và Amy – anh Prince và pé mèo – Họ ngồi bên nhau và ngắm trăng ….
cái cảnh nài sao wa’ wen thuộc , như ngày xưa , như những kí ức ngọt ngào …
Yamada cứ mở miệng ra roy` lại im lặng , hắn mún nói với nó nhìu điều nhưng lại chẳng bik bắt đầu từ đâu …
Lời xin lỗi vì đã thất hứa ?
Lời giải thix vì lí do đã thất hứa với nó ?
Hay chỉ giả vờ như ko bik ji` ?
Hay là ….
- Em có còn nhớ lời hứa của anh ko ?
- Nhớ chứ …- nó đáp , đôi mắt nhìn xa xăm …
- Anh xin lỗi vì đã ko thực hiện đc lời hứa đó , nhưng anh dám chắc mình sẽ bù đắp lại cho em . [nghe giống cầu hôn wa’ '>
- Uhm , dù sao thì với em , nó chẳng còn wan trọng nữa roy` .
Trái tim ai đó chợt nhói đau …. Ko wan trọng ư ?! …
- Bởi vì bây giờ em đã có anh ở bên roy` mà . Em đã mạnh mẽ hơn nhưng em sẽ mượn bờ vai anh khi khóc .
Nó mỉm cười way sang hắn , nói thật tự nhiên .
- Uhm , giỏi lắm ! – hắn nói , xoa đầu nó , cảm giác wen thuộc và bình yên ….
Nó cầm hai sợi dây chuyền đưa lên trước mặt hắn .
- Nhớ ko ?
- Hỏi thừa , tất nhiên là nhớ chứ .
- Hồi đó em ko đeo , bởi vì nó wa’ rộng , còn bây giờ thì lớn roy` , em đeo vừa roy` nà .
Nó nói và lấy sợi dây chuyền hình mặt trăng đeo lên cổ , mỉm cười thật tươi , một chút hạnh phúc ngọt ngào ….
- Anh way lại đi , để em đeo giùm anh !!!
Nó nói , hắn thoáng chút bất ngờ , mất vài giây để hĩu ra ý nói , hơi ngại ngùng nhưng cũng gật đầu đồng ý .
- Hì , bây h` thì mọi thứ đã trở về đúng vị trí của nó .
- Uhm , có lẽ vậy .
- Em cứ nghĩ mãi , hồi đ1o em thật ích kỷ khi giành sợi dây chuyền hình
mặt trăng . Mặt trăng to hơn và cũng sáng hơn nhưng ngôi sao .
- Pé mèo ngốc thật – hắn nói , mỉm cười và cốc nhẹ lên đầu nó – Ngôi sao ở xa Trái Đất hơn cả Mặt Trăng nữa nên từ Trái Đất ta cứ thấy Mặt trăng lớn hơn ngôi sao nhưng thật ra thì ko phải đâu .
- Vậy à ? – nó mở to mắt thix thú .
- Uhm , vậy nên đừng lo nữa nhaz .
- Hì , em bik roy`.
Hai người họ cùng nhoẻn miệng cười thật tươi và ngước mặt nhìn lên bầu trời để ngắm trăng …..
Đêm nay mặt trăng ko còn cô đơn nữa , vì nó đã có ngôi sao ở bên ….
Gió vẫn nhẹ nhàng thổi , ngôi sao và mặt trăng vẩn tỏa sáng trên bầu
trời …. Dưới gốc cây anh đào , hai ng` họ tựa vào nhau ngủ , trên nở 1
nụ cười hạnh phúc …… Everythings will be OK …
Amy đứng trước gương , thắt lại cái nơ màu xanh da trời trên bộ đồng phục , miệng mỉm cười mà chẳng hiểu vì sao …
- Pé mèo , nhanh lên , trễ học bây giờ !
- Bik roy`, em xuống ngay .
Nó trả lời tiếng vọng từ dưới nhà lên với 1 âm lượng không hề nhỏ chút
nào rồi vội vàng xách cặp chạy xuống nhà , ko để ai đó phải chờ đợi thêm 1 giây phút nào nữa .
- Thưa papa kon đi học ! – nó nói , nhón chân hôn nhe lên má ông – papa
của nó . Rồi nhanh như cắt , nó chạy đến bên cạnh hắn, leo lên chiếc xe
màu xanh lá đã chờ sẵn từ nãy giờ .
- Anh chờ em lâu ko ? – nó hỏi cho có lệ ,dù đã bik thừa câu trả lời .
- Lâu chứ sao ko . Mà ban nãy sao lại ko cho anh vào phòng em thế hả ?
- =.= Phòng con gái mà .
- Ko cho anh vào , chỉ cho bạn trai vào thoy phải ko ? – hắn hỏi , khẽ nhíu mày ra vẻ suy tư .
- Chắc thế ! – nó nói , nhoẻn miệng cười tinh nghịch .
- Hmm , đc lắm . – Yamada đáp , gương mặt tỏ vẻ giận hờn , ko còn là
Yamada mọi khi nữa , kon ng` lạnh lùng ấy đâu mất rồi ?!....
- Hai đứa đi học nhanh lên , ở đó cãi nhau