
tốt, thậm chí có chút không lưu loát, nhưng anh
sẵn sàng học tập, sẵn lòng thăm dò, anh cứ nhẹ nhàng hôn cô như vậy, từ từ.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Cảm giác êm ái, được che chở, trong lòng cô rất ấm áp, nhịp tim cô đập rất
nhanh, suýt nữa muốn hòa tan; anh chỉ hôn một lúc rồi lập tức buông cô
ra, sau đó gấp gáp hô hấp, trên mặt tái nhợt, mang theo một chút đỏ ửng, nụ cười trên môi nồng nặc mùi hạnh phúc, lúc này, anh rất đẹp, Nguyệt
Nguyệt nhìn đến ngây dại.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Lăng Thiệu đứng lên, đổi phương hướng, để cho mình ngồi ở bên cạnh cô, đưa
một tay ra ôm bả vai của cô, nhẹ nhàng vuốt cổ của cô, giống như sủng
vật; nhịp tim Lô Nguyệt Nguyệt càng lúc càng nhanh, cả người cũng tê
dại, suýt nữa là ngồi phịch ở trong ngực của anh, ngón tay thon dài,
lạnh lẽo vuốt ve cổ của cô, dưới lỗ tai đảo quanh.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Trong lòng Lô Nguyệt Nguyệt thầm nghĩ, trước kia anh cũng kéo kéo tay của mình mà thôi, từ khi nào đã vượt qua giới hạn?
Lăng Thiệu nhìn vẻ mặt mê mang của Lô Nguyệt Nguyệt, lúc này, cả đời anh
chưa bao giờ có thỏa mãn như bây giờ, trên mặt từ từ nổi lên vẻ tươi
cười.
Lăng Thiệu trêu chọc cô một lát, nghiêm trang dùng nĩa xiên trái cây, thả vào trong miệng Lô Nguyệt Nguyệt bên môi, nhẹ giọng nói:
"Mở miệng."
Lô Nguyệt Nguyệt không nghi ngờ gì, mở miệng ra,
nhưng Lăng Thiệu không có trực tiếp bỏ vào miệng của cô, mà mập mờ đảo
quanh ở trên bờ môi của cô, sau đó lại dụ dỗ nói: "Vươn đầu lưỡi ra."๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Anh cầm trái cây vòng quanh đầu lưỡi của cô, trong con ngươi sáng rỡ từ từ
tối lại, lô Nguyệt Nguyệt bị anh chơi đùa đến sững sờ, thậm chí quên mất phản kháng, khóe miệng còn có nước miếng chảy xuống; Lăng Thiệu chơi
đã, mới đưa trái cây thả vào miệng của cô, sau đó hôn lên môi cô, môi
lưỡi của anh liếm láp miệng của cô, ở trong miệng cô đảo quanh, cuồn
cuộn tiến công đầu lưỡi của cô, lăn qua lộn lại.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Lô Nguyệt Nguyệt chưa bao giờ biết, hôn môi là như vậy. . . . . . Làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc, thỏa mãn!
"Ưmh. . . . . ." Cô bị anh hôn đến thở hồng hộc, hình như có một chỗ trên người xảy ra biến hóa, toàn thân trở nên rất nóng.
Lúc cô thở, phát hiện Lăng Thiệu đang nhìn cô, ánh mắt ấy cùng lúc bình
thường hoàn toàn khác nhau, không có sự dịu dàng hay lạnh nhạt, mà là
tình cảm nóng bỏng; Lô Nguyệt Nguyệt có chút ngượng ngùng, vùi mình vào
trong ngực của anh, mắt như muốn khóc, mắt có một tia ánh sáng rực rỡ.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
"Em chưa từng làm chuyện này sao?" Lăng Thiệu ôm chặt cô, giọng nói khàn khàn ở đỉnh đầu của cô vang lên.
Lô Nguyệt Nguyệt xấu hổ không nói nên lời, chỉ chôn mặt vào trong ngực của anh, ưm một tiếng; Lăng Thiệu vui vẻ khẽ cười, nâng mặt của cô lên, cọ
xát cái mũi của cô, "Cảm thấy rất tuyệt phải không?"
Lô Nguyệt Nguyệt vẫn cúi đầu thấp, không nói một câu.
"Xấu hổ rồi phải không, Nguyệt Nguyệt?" Lăng Thiệu không buông tha mà hỏi cô, dùng lỗ mũi cọ nhẹ cái mũi của cô.
"Ừ. . . . . ." Vì Lăng Thiệu ép hỏi, Lô Nguyệt Nguyệt nhẹ nhàng đáp một tiếng, đồng ý với anh.
"Anh sẽ từ từ dạy em, cảm giác rất tuyệt, thật đấy!" Đối với cái phương
diện, đàn ông học tương đối nhanh, rõ ràng là đây là lần đầu tiên anh
nếm thử, nhưng nhanh chóng, anh càng thêm thuần thục, cũng có đủ tự tin
dạy bạn gái của mình.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Sau khi Lô Nguyệt Nguyệt nghe xong, mắt không biết để vào đâu mới tốt.
Mỗi ngày Lô Nguyệt Nguyệt ở trong công ty, sẽ nghe đồng nghiệp bàn tán về chuyện của Lăng
thiếu gia, thật ra thì cô cũng tò mò về Lăng thiếu gia, tất cả mọi người đều nói anh là một người rất khó để chung sống, chưa bao giờ giao lưu
với người khác; trên thế giới có người như vậy tồn tại sao? Lô Nguyệt
Nguyệt không thể tin được, rất muốn thấy hình dạng của Lăng Thiệu.Diễn ✿ Đàn - Lê - Quý ✿ Đôn( 3T: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt)
Nhưng, cô ở nhà họ Lăng lâu như vậy, cũng chưa gặp Lăng thiếu gia một lần, vì
nguyên nhân gì? Đột nhiên Lô Nguyệt Nguyệt nghĩ đến cái gì đó, chân mày
hơi nhíu lại.Diễn ✿ Đàn - Lê - Quý ✿ Đôn
Cô tìm một cô gái cùng phòng làm việc, hỏi "Rốt cuộc Lăng thiếu gia là người như thế nào?"
"Tôi cũng không biết. . . . . Anh ta chưa bao giờ xuất hiện ở tiệc rượu, trừ nhân viên cao cấp ra, chúng tôi chưa thấy được mặt của anh ta. Đúng
rồi, nghe nói thân thể của anh ta không được tốt, nhưng gương mặt rất
đẹp trai! Những thứ khác, tôi không biết gì cả. . . . . ."Diễn ✿ Đàn - Lê - Quý ✿ Đôn
Trong lòng Lô Nguyệt Nguyệt lầu bầu một câu, tại sao cô cảm thấy Lăng thiếu gia này. . . . . .
Mỗi ngày Lăng Thiệu đều tới đón Lô Nguyệt Nguyệt đi ăn cơm tối, sau đó đưa
cô trở về chỗ ở của cô; có một buổi tối, đột nhiên Lô Nguyệt Nguyệt nhớ
ra cái gì đó, "Thiệu Lăng, ngày thường anh thường làm gì?"Diễn ✿ Đàn - Lê - Quý ✿ Đôn
Lăng Thiệu dừng một chút, cầm lấy tay cô, trầm tư một chút, "Thỉnh thoảng đánh mấy phần tài liệu."
"À…." Đột nhiên Lô Nguyệt Nguyệt lại hỏi "Trong công ty, em nghe mọi người
nói, Lăng gia thiếu lớn lên rất đẹp trai, thân thể không đượ