
m, mẹ anh không phải đơn thuần như bề ngoài."
Lô Nguyệt Nguyệt chỉ đáp một tiếng, cũng không suy nghĩ nhiều, mặc dù từ nhỏ cô nghèo khổ một chút,die»ndٿanl«equ»yd«onnhưng cô có một người mẹ hòa ái dễ gần, mẹ cô rất thích cô, rất thương cô,
cho nên cô cho là người mẹ trên khắp thiên hạ đều như vậy, thiện lương
mà thuần phác.
Tưởng rằng từ đó về saudie»ndٿanl«equ»yd«onLăng phu nhân không xuất hiện nữa, nhưng ba ngày sau, Lô Nguyệt Nguyệt nhìn
thấy bà một lần nữa; ngày đó, Lô Nguyệt Nguyệt vừa mới tan lớp, bị chủ
nhiệm mời đến phòng làm việc, ông nói có người tìm cô.
Lô Nguyệt
Nguyệt có chút thấp thỏm vào phòng làm việc, ngoài ý muốn gặp được mẹ
của Lăng Thiệu ở trong phòng làm việc, cô ngớ ngẩn,die»ndٿanl«equ»yd«onkhẽ khom lưng với bà, "Bác khỏe chứ, bác gái, bác tìm cháu?”
Lăng mẹ hôm nay,die»ndٿanl«equ»yd«onso với lần trước cô nhìn thấy, càng cao quý hơn mấy phần, hình như bà mới
đi party, trang điểm đậm, mặc một bộ da cỏ, nụ cười của bà rực rỡ, ngón
tay hoa màu cầm mộtdie»ndٿanl«equ»yd«ontúi xách tinh sảo, "Tôi có lời muốn nói với cô."
Trong khoảng thời gian ngắn, trong phòng làm việc chỉ còn lại hai người bọn
họ, lúc đầu Lô Nguyệt Nguyệt cho là mẹ Lăng sẽ mở miệng nói, chăm sóc
Lăng Thiệu thật tốt, nhưng câu nói đầu tiên lại là:die»ndٿanl«equ»yd«on"Tôi không muốn cùng cô vòng quanh, mời rời khỏi con tôi."
Nụ cười của bà suýt nữa làm cho cô ngất,die»ndٿanl«equ»yd«onLô Nguyệt Nguyệt nhìn bà, cơ thể hơi lúc lắc một cái, màu sắc môi cô đã mất hết, hồi lâu chu môi: "Bác gái?"
"Xin gọi tôi là Lăng phu nhân."die»ndٿanl«equ»yd«onLăng phu nhân cười, sắc mặt mang theo sự lạnh lẽo, "Tôi đã điều tra lai
lịch của cô rồi, mẹ của cô là đầu bếp của nhà họ Lăng chúng tôi, phải
không?"
"Cho nên tốt nhất cô hãy ghi nhớ thân phận của mình." Đôi tay xinh đẹp của Lăng phu nhân, lấy ra một tờ chi phiếu từ trong túi
xách, đưa tới,die»ndٿanl«equ»yd«on"Xét thấy trong khoảng thời gian này, cô chăm sóc Lăng Thiệu rất tốt, tôi sẽ trả cho cô một khoản chi phí."
"Lăng Thiệu là con của tôi, tôi biết rõ nó có nhiều điểm ưu tú, nó cần người phụ nữ xứng đôi với nó,die»ndٿanl«equ»yd«oncó thể trợ giúp sự nghiệp của nó, mà người phụ nữ đó, tuyệt đối không phải là cô."
Lô Nguyệt Nguyệt cảm giác thân thể mình run rẩy đến lợi hại, cô bị lời nói của Lăng phu nhân làm nghẹn lời,die»ndٿanl«equ»yd«oncô nhớ tới lời nói của Lăng Thiệu, về sau nếu như mà mẹ anh tìm em nói chuyện, vô luận nói gì với em, em không cần để ý tới bà.
Còn câu kia, Nguyệt Nguyệt, mày phải nhớ, ở trên thế giới này, không phải
mỗi người đều lương thiện giống em, mẹ anh không đơn thuần như bề ngoài.
Lúc đầu Lô Nguyệt Nguyệt còn muốn phản bác, nhưng câu nói tiếp theo của Lăng phu nhân, đem cô đẩy vào vực sâu,die»ndٿanl«equ»yd«on"Lấy người có gia cảnh như cô, xứng với Lăng Thiệu sao? Cô chỉ là con gái của một nữ đầu bếp,die»ndٿanl«equ»yd«onnếu như cô còn cứng đầu nữa, tôi sẽ đuổi việc mẹ cô."(3T: cmn taz bao phát a!!! Cái này uy hiếp trắng trợn rồi còn gì???)
Ở trong lòng Lô Nguyệt Nguyệt,die»ndٿanl«equ»yd«oncông việc của mẹ cũng không đại diện cái gì, đây là lần đầu tiên có người
chà đạp mẹ ở trước mặt cô, môi cô run rẩy, trong lòng trừ khổ sở, còn là khổ sở; cô nhớ tới gương mặt già nua của mẹ, đột nhiên có chút nhớ
nhung rồi khóc,die»ndٿanl«equ»yd«onmẹ của cô thật vất vả lắm mới có một công việc tốt, cô không hy vọng mình làm ảnh hưởng tới bà.
Cô cúi đầu nghĩ thật lâu,die»ndٿanl«equ»yd«onchậm rãi mở miệng nói: "Lăng phu nhân, mẹ của cháu không có quan hệ gì trong chuyện này, xin bác không đi quấy rầy bà; về phần bác không muốn
cháu gặp con bác, cháu đồng ý."
"Rất tốt." Lăng phu nhân cười he he gật đầu một cái, "Lăng thuộc là một đứa bé bạc tình , nó sẽ quên cô rất nhanh,die»ndٿanl«equ»yd«oncùng con gái tốt hơn đính hôn, kết hôn; trong lòng tôi có một thí sinh rất
tốt, cô ấy là con gái nhà họ Hạ, dáng dấp đẹp, lại có một thân thế tốt,
như vậy mới xứng với Lăng Thiệu."
Lăng phu nhân không thích Lô
Nguyệt Nguyệt, lần đầu tiên nhìn nhìn thấy cô đã không thích, bởi vì cô, con của bà rời nhà trốn đi;die»ndٿanl«equ»yd«onmà hôm nay, Lô Nguyệt Nguyệt ở trước mặt cô, cho nên bà hết sức miêu tả,
cuộc sống hạnh phúc của Lăng Thiệu cùng người phụ nữ khác trong tương
lai,die»ndٿanl«equ»yd«onphụ nữ hiểu rõ tâm lí của phụ nữ, làm tổn thương cô, để cho cô đau đến thương tích đầy mình! Lúc Lô Nguyệt Nguyệt
đi ra từ trong phòng làm việc, chính là một khuôn mặt như vậy, không có
một chút biểu cảm, trên mặt trắng bệnh,die»ndٿanl«equ»yd«onánh mắt đờ đẫn vô hồn; cô bây giờ không có biện pháp tưởng tượng, tình cảm giữa cô và Lăng Thiệu cứ như vậy mà kết thúc.
Cô không yêu đủ anh,die»ndٿanl«equ»yd«onnhưng cô không dám đi tìm anh, cô sợ mẹ bị Lăng phu nhân đuổi việc, cô sợ mẹ
lo lắng sợ hãi; không biết từ lúc nào, trong mắt ẩn chứa nước mắt, cứ
như vậy mà rơi xuống đất,die»ndٿanl«equ»yd«oncô đi về phía trước thật lâu, thật lâu, rốt cuộc tìm được một nơi an tĩnh, cúi đầu mà bắt đầu khóc rống lên.
Không biết khóc bao lâu, một giọng nam dễ nghe vang lên ở trên đ