Disneyland 1972 Love the old s
Tà Lang Quân

Tà Lang Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321600

Bình chọn: 7.5.00/10/160 lượt.

i có thể trở nên chật vật như thế này, hắn, Đao Diêm La, tuyệt đối không thể để cho ba tên kia nhìn thấy bộ dạng chật vật này của hắn, bằng không hắn tình nguyện chết cho xong.

Vừa mới vừa nghĩ như vậy, hắn liền phát hiện trong không khí tản ra một luồng đàn hương quen thuộc, biểu tình trên khuôn mặt tuấn mỹ không khỏi biến đổi, ở trong lòng thầm mắng.

「 Ái da! Thoạt nhìn dường như ta đã bỏ qua trò hay gì rồi!」

Một thanh âm trong trẻo xuất hiện cùng lúc với bóng đen, nhưng không xuất hiện ở trước mặt Phi Ngọc, chỉ nhìn thấy một cỗ kiệu hoa lệ thực đột ngột dừng ở trong rừng cây cách đó không xa.

Làm ra loại chuyện ngu xuẩn này, chỉ có một người.

「 Dường như rất thống khổ, muốn tìm bất mãn sao?」Thanh âm trong kiệu thực rõ ràng chính là đang trêu đùa Phi Ngọc.

「 Không cần ngươi quan tâm.」 Phi Ngọc lạnh lùng bỏ lại một câu như vậy, sau đó xoay người liền đi.

Vẫn đi vào một gian miếu đổ nát, hắn mới không thể không tin tưởng theo như lời dâm nữ kia, tìm không thấy nữ nhân!

Chẳng lẽ mình sẽ ở chỗ này chờ đến dâm độc đồng phát?

Bị chết với phương thức hạ lưu như vậy, thật sự là mất mặt lớn.

Ngay lúc hắn xếp bằng ngồi xuống, cố gắng muốn dùng nội lực đem độc bức ra, lại phát hiện có người đến.

Hắn đột nhiên mở mắt ra, thấy ngoài cửa miếu đổ nát có một mỹ nhân điềm đạm đáng yêu đang đứng, đang dùng một đôi mắt to ngập nước nhìn chăm chú vào hắn, một thân áo trắng như tuyết bằng sa mỏng phiêu du trong gió đêm chậm rãi phiêu động, tựa như tiên nữ hạ phàm.

Nói như vậy, nhu cầu cấp bách hiện tại muốn giải dâm độc trên người mình, nam nhân vừa thấy nữ nhân đến sẽ nhanh chóng chạy đến, nhưng Phi Ngọc lại chỉ lạnh lùng tiếp tục nhắm mắt lại.

Thấy thế, trên mặt mỹ nhân lập tức bừng bừng lửa giận, nhanh chóng chạy đến chỗ Phi Ngọc đang tĩnh tọa vận công, không khách khí chỉ trích,「Thái độ như vậy là đối đãi với huynh đệ sao?」

「 Chúng ta là huynh đệ sao?」

「 Không phải sao?」 Mỹ nhân lạnh lùng hỏi lại,「 Uổng công ta vừa nghe thấy ngươi có nguy hiểm, liền lập tức......」

Mỹ nhân vỗ tay một cái, ba vị nữ tử liền ngoan ngoãn tiêu sái đi ra, cúi đầu cung kính nói:「 Thiếu gia.」

Thì ra vị mỹ nhân này cũng không phải nữ, mà là một nam tử âm nhu diện mạo thanh lệ thoát tục.

「 Giúp đỡ Tam thiếu gia ──」

「 Không cần.」 Phi Ngọc lạnh lùng ngăn cản.

「 Không cần? Ngươi thực sự muốn bất mãn mà chết, nam nhân đến thời điểm muốn mà không thể thực hiện, sẽ so với chết còn thống khổ hơn! Thực đáng tiếc ta không phải nữ, bằng không......」

「Cho dù ngươi là nữ, ta cũng không cần.」

「 Ai nha! Thật sự là vô tình. Ta biết những nữ nhân này, ngươi nhìn hơi chướng mắt một chút, cho dù mỹ nhân có dát vàng nạm ngọc có lẽ ngươi sẽ nhìn hay liếc mắt một cái, nhưnglúc này không phải là lúc nên chọn lựa. Đến đây, ngoan, nghe lời của đại ca, nhắm mắt lại, cắn răng sẽ vượt qua.」Nói vừa xong, Phượng Lãnh Điệp ngoắc ngoắc ngón tay, chỉ thị ba nữ nhân kia bắt đầu chuẩn bị.

Nhưng khi ba nữ tử vừa mới tới gần Phi Ngọc, Phi Ngọc liền lập tức rút Quân tử đao trong tay ra, ánh đao lạnh lùng mãnh liệt làm người ta toàn thân rét run.

Tà Lang Quân – Chương 1.3

Edit: Quảng Hằng

「 Nếu ta muốn nữ nhân sẽ tự mình tìm」 Bất luận như thế nào, hắn sẽ không nợ ân tình của bất kì người nào khác, nếu nợ ân tình của người này, sẽ chẳng khác nào cả đời giống như rơi vào tay của ác ma.

Tuyệt đối không thể.

「 Đừng tùy hứng , Tam đệ, phạm vi trăm dặm này ngay cả ruồi bọ đều không có.」

「 Đó là chuyện của ta. Còn có, không cho phép gọi ta là Tam đệ, ta không phải……」 Hắn nói mới nói đến một nửa, lại đột nhiên cảm thấy trong cơ thể như là có một luồng hỏa diễm bắt đầu cuồn cuộn dâng trào, từ dưới hạ thân bắt đầu trướng đau như sắp nổ tung.

Thoạt nhìn hắn cũng sắp chống đỡ không được .

「 Ngươi xem đi! Rất khó chịu phải không? Đừng tiếp tục từ chối, có ba nữ nhân xinh đẹp mặc ngươi lựa chọn, các nàng……」

「 Phải xử nữ không?」

Phi Ngọc vừa nói ra khỏi miệng, những người khác đều ngây ngẩn cả người, Phượng Lãnh Điệp chậm rãi nhìn ba nữ tử, thanh âm giống như một ngọn gió xuân vừa mới thổi qua, lại làm người ta cảm thấy lạnh lẽo như mùa đông,「 Muốn không?」

Người thứ nhất, lắc đầu.

Người thứ hai, giống nhau lắc đầu.

Người thứ ba, vẫn là lắc đầu.

Trên mặt Phượng Lãnh Điệp giống như bị người khác đánh cho một quyền, có chút rút gân quay đầu nói:「 Không sao! Như vậy cũng tốt, ngươi không cần phụ trách nhiệm.」

Phi Ngọc đột nhiên cười lạnh một tiếng,「 Ta muốn giải độc, không phải muốn tiết dục.」

「 Nhưng …… Ta lập tức sẽ trở về tìm.」

「 Không cần, ta nói rồi nữ nhân của ta, ta tự mình tìm.」 Hắn có chút tức giận nói. Dâm độc trong cơ thể làm hắn sắp mất đi lý tính , có lẽ chờ một lát hắn thật sự sẽ biến thành cầm thú, nói không chừng ngay cả những ả đáng chết này hắn cũng sẽ tấn công.

「 Vậy……」

Đột nhiên, phía sau ──

「 Xin hỏi một chút, nơi này đang họp sao?」

Ánh mắt mọi người toàn bộ đều tập trung vào một bóng dáng nhỏ nhắn vừa mới xuất hiện ở cửa, mái tóc của nàng có chút ẩm ướt, không biết tự khi nào, bên ngoài đã xuất hiện mưa phùn lấm tấm.

「 Không có.」 Phượng Lã