
ng đỏ mặt.
"Đúng rồi, mới vừa rồi mẹ anh gọi tới, nói khuya nay anh về nhà ăn sủi cảo."
Trang Hào tiếp tục rút ra cắm vào: "Không về, mỗi lần bà ấy chỉ biết bọc rau hẹ trứng gà, tôi không thích ăn."
"Này cũng đúng, anh thích ăn thịt ha." Vương Văn Đào ở ngoài cửa cười to,
sau đó nói: "Ca, vừa rồi em nghe bà xã em nói hôm nay anh làm thằng cháu Chương Viễn kia tức xanh cả mặt hả."
Không đề cập tới Chương
Viễn còn may, vừa nhắc tới người này, Trang Hào liền không tự chủ cúi
đầu, nhìn Hoa Kì ở phía dưới đang bị mình chơi miệng, bĩu môi cười nói:
"Chơi với ông đây, hắn còn non lắm."
"Nói cũng đúng ha, chỉ là
không có lần sau, đầu năm nay có vay tiền, mượn xe, mượn quần áo, lần
đầu tiên em thấy có người mượn vợ đấy." trong giọng nói Vương Văn Đào
mang theo buồn bã.
Hoa Kì vừa nghe, liền hiểu toàn bộ, thì ra là
người đàn bà kia là diễn viên Trang Hào mời tới a, cậu vội vã giương mắt nhìn lên trên, chớp chớp, trong ánh mắt là nụ cười.
Trang Hào
muốn diễn trò khiến Hoa Kì chết tâm, dù sao mình thích con gái, hôm nay
bị Vương Văn Đào nói lộ nội tình còn chưa nói, nhị đệ của mình lại còn
đang hưởng thụ trong miệng Hoa Kì, tình cảnh này quả nhiên là châm chọc.
"Cút mẹ đi, chú để cho ông đây mượn thì nhanh cút cho tôi, nghe chưa?" Trang Hào quát um lên.
Vương Văn Đào ở ngoài cửa bĩu môi: "Vậy được, không có chuyện gì thì em về
nhà, ngày mai gặp mặt em mang sủi cảo thịt cho anh, để anh ăn đỡ thèm."
"Cút."
Không khí liền yên tĩnh trở lại, Trang Hào cúi đầu chăm chú cùng Hoa Kì nhìn lẫn nhau.
Trang Hào bĩu môi một cái: "Cậu muốn cười cứ cười, ông đây đùa chơi cậu." Nói xong, Trang Hào bắt đầu gia tăng tốc độ, liều mạng mãnh liệt đâm, mấy
phút sau, Trang Hào gầm nhẹ một tiếng, rốt cuộc đem hàng tích trữ mấy
ngày điểm đủ số bắn vào trong miệng Hoa Kì.
Trang Hào chợt thở
phào nhẹ nhõm, chậm rãi rút nhị đệ ra, xoay người ngồi lên giường, mắt
liếc Hoa Kì: "Thế nào? Đồ của ông đây uống ngon không?"
Miệng Hoa Kì cũng đã tê rần, khẽ mở, khóe miệng còn vươn lại chất lỏng màu trắng, cậu mềm nhũn nằm bên cạnh, thở hổn hển nói: "Uống ngon, rất ngọt."
"Dkm cậu, đồ biến thái chết tiệc." Trang Hào cười mắng.
Hoa Kì nằm không nói.
Trang Hào mặc dù có hứng chơi, nhưng mệt mỏi không nhẹ, anh nghỉ ngơi một
lát, xoay tay cầm lấy quần áo, móc từ bên trong bóp ra hai ngàn tệ:
"Tiền này cho cậu."
Hoa Kì khẽ giật giật thân thể, từ từ bò dậy,
lúc thấy chồng tiền này thì đưa tay nhận lấy, cười nói: "Còn thiếu tôi
một vạn tám."
"Cậu hút máu người sao, mới vừa rồi không phải cậu nói chỉ cần cho cậu tiền công là được à?"
Hoa Kì cười hì hì nói: "Tôi yêu tiền như vậy làm sao có thể dễ dàng buông
tha, Chương Viễn đồng ý cho tôi hai vạn, nếu tôi tới chỗ anh, anh cũng
phải giao hai vạn tệ, thiếu một tệ cũng không được."
"Cậu thật
đúng là mắt chỉ thấy có mình tiền, ông đây không để ý cậu nữa." Trang
Hào cầm lấy quần áo mặc vào người, cũng không thèm nhìn Hoa Kì một cái.
Hoa Kì vân vê hai ngàn tệ nắm trong tay, không có vấn đề gì nói: "Tốt, nếu
anh không cho tôi thì tôi đi tìm Chương Viễn, thuận tiện còn nói cho anh ta biết, chuyện của tôi với anh."
Trang Hào trợn to hai mắt: "Cậu dám."
Hoa Kì hèn hạ ti tiện lắc đầu: "Tôi dám đấy, dù sao về sau anh cũng không
tới tìm tôi nữa, sao tôi không được đầu tư vào người khác."
Trong nháy mắt Trang Hào biến sắc mặt, cười hì hì nói: "Sao cậu biết tôi không tới nữa chứ?"
Hoa Kì bĩu môi: "Hôm nay anh mang đàn bà đến không phải muốn nói cho tôi
biết anh thích phụ nữ sao, giờ lời nói dối bị vạch trần, sẽ không tới
nữa."
Trang Hào thu lại nụ cười, mặt lạnh nói: "Dkm cậu, cậu dám nói việc này ra ngoài, có tin ông đây giết chết cậu hay không?"
"Tốt, giết chết tôi đi, tôi chờ." Hoa Kì hé miệng, mắt to long lanh nhìn chằm chằm Trang Hào.
Trang Hào tức trán nổi gân xanh: "Cậu có gan, tính tôi xui xẻo chọc phải tên
biến thái cậu, không phải một vạn tám sao, ngày mai tôi cho người ta đưa tới cho cậu."
"Ai, tôi chưa nói trả tiền luôn một lần a." Hoa Kì cười đùa nói: "Còn dư lại một vạn tám không bằng chia làm chín lần trả
sạch đi, mỗi lần hai ngàn, như thế nào?"
Trang Hào không tức giận, ngược lại nở nụ cười: "Dkm cậu, cậu thật là thích đùa, cậu yêu thích tôi như vậy?"
Hoa Kì chớp mắt to: "Không phải sao, thực thích."
Trang Hào nhún nhún vai: "Được, nếu cậu thích để tôi chơi miệng cậu như vậy,
vậy lần sau đừng miệng nữa, trực tiếp chơi cúc hoa của cậu luôn đi."
Trang Hào mặc áo sơ mi, cười nhẹ nhàng cài nút áo.
Trang Hào tự nhiên rời đi trung tâm tắm rửa, anh đã đi, nhưng lời anh nói
trước khi đi vẫn còn quanh quẩn bên tai Hoa Kì, thật lâu tản không ra.
Hoa Kì không biết chơi cúc hoa là cảm giác gì, cậu đã từng hỏi chàng trai
đã dạy cậu tắm kỳ kia, hai người đàn ông chơi cúc hoa thì có đau không?
Chàng trai đó trả lời khẳng định rằng, sẽ không đau, còn rất sảng khoái.
Hoa Kì không tin, vì vậy cậu thừa dịp nửa đêm lúc mọi người ngủ yên, cầm
gương chạy tới nhà tắm, có lần trước dạy dỗ, Hoa Kì không dám không khóa cửa, đóng chặt cửa rồi, Hoa Kì cởi hết tất cả