Tám Lầu Nhà Trọ Hệ Liệt - Trùm Lầu Ba

Tám Lầu Nhà Trọ Hệ Liệt - Trùm Lầu Ba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322124

Bình chọn: 8.5.00/10/212 lượt.

ng nghĩ tới này.

Đối với cô mà nói, chiếu cố người chị

gái mơ hồ này tựa như hô hấp tự nhiên giống nhau, cô từ lúc còn nhỏ đã

theo cha mẹ làm như vậy, cho nên chưa bao giờ nghĩ tới như vậy có thể là sai, thẳng đến giờ phút này cô mới đột nhiên có cảm giác cảnh tỉnh.

Cô cùng ba mẹ trong quá khứ là thật sự

đã làm sai sao? Nếu bọn họ không quá độ bảo hộ chị trong mọi chuyện,

hiện tại chị có thể một mình đảm đương được mọi việc hay không? Cô đột

nhiên đối diện với chuyện này sinh ra hoài nghi.

“ Chi, chị thật sự cảm thấy như vậy sao?” Tỉnh Vu Hi còn thật sự hỏi.

“ Chị cũng không biết, chính là cảm

thấy chị đối với mọi việc còn mơ hồ như vậy, tựa hồ không tốt lắm, dù

sao chị cũng hai mươi sáu tuổi, hẳn là phải tự học chiếu cố chính mình

mới đúng.” Tỉnh Vu Hiểu hổ thẹn cúi cúi mặt.

“ Nói thật, nghe thấy chị có ý nghĩ như vậy em cảm thấy thực vui mừng.”

“ Thật vậy chăng? Chị hiểu được cũng thực vui mừng nha.” Tỉnh Vu Hiểu hai mắt sáng ngời, lập tức cao hứng nhếch miệng cười.

Tỉnh Vu Hi nhịn không được có chút xem thường. “ Mới khen ngợi chị một câu, chị liền lộ nguyên hình?”

Tỉnh Vu Hiểu có chút ngượng ngùng di di tóc, sau đó lấy biểu tình thật sự nhìn em gái.

“ Vu Hi, từ giờ trở đi em không cần quá quan tâm tới chị được không? Để cho chị thử tự chiếu cố chính mình, chị thật sự không muốn trói buộc em cả đời.”

“Chị là chị gái của em,không phải là

trói buộc.” Tỉnh Vu Hi lời lẽ chính nghĩa sửa lại cho đúng, “ Huống hồ

chị cũng không phải không biết tự chiếu cố mình như chị nói, ít nhất

kinh tế của chị độc lập, chưa bao giờ hỏi mượn tiền em, không phải sao?

Ngược lại, chị còn thường hỏi em thiếu hay không thiếu tiền dùng, nếu

thiếu chị lại cho em, không phải sao?”

“Chị thấy chị cả đời này đại khái chỉ có điểm này có thể miễn cưỡng được coi là ưu điểm.” Tỉnh Vu Hiểu thở dài.

“ Chị, chị không cần nói như vậy được không? Chị kỳ thật có rất nhiều ưu điểm.”

“ Tỷ như cái gì?” Tỉnh Vu Hiểu nhịn

không được ngắt lời cô hỏi, “ Chị không biết làm việc nhà, không biết

nấu cơm, phản ứng trì độn, làm chuyện gì luôn vứt bừa bãi, thậm chí ra

ngoài mua đồ ở ngay ngoài ngõ cũng lạc đường,tìm không thấy đường về nhà ?”

“Đó là bởi vì chúng ta vừa mới vừa chuyển đến nhà trọ tám lầu này không lâu, cho nên…”

“ Vấn đề là em và chị cùng nhau chuyển

tới đó, nhưng em lại hoàn toàn không có chuyện lạc đường, mà chị sau khi chuyển tới đó ở một tháng rồi vẫn không tìm thấy đường về nhà.” (Chị mắc chứng mù hướng rồi =)))

“ Đó là bởi vì…”

“ Ai ! Quên đi, Vu Hi, chị tự biết

khuyết điểm của chính mình, cho nên em không cần tìm lý do hoặc lấy cớ

đến an ủi chị.” Tỉnh Vu Hiểu trái lại an ủi vẻ mặt lo lắng của em gái, “ Chị hiện tại chỉ hy vọng chính mình có thể độc lập một chút, cho nên em cứ quay lại quán làm việc của em đi, buổi tối yên tâm đi bồi Gia Quân,

không cần phải thay chị lo lắng được không? Chị hiện tại sẽ không lạc

đường,thật đấy.”

Nhìn chị gái biểu tình thật sự, cùng

với trong mắt cô lóe lên hy vọng được tín nhiệm, Tỉnh Vu Hi rốt cục đối

với cô nhẹ nhàng mà gật đầu.

“ Được rồi! Vậy chị cẩn thận một chút,

nhớ rõ về nhà xong phải khóa cửa, còn có, ở trên đường đừng quên tới

hiệu thuốc mua thuốc uống, biết không?”

“ Đã biết.” Tỉnh Vu Hiểu thuận theo đáp lại “Chị về nhà đây!”

“ Cẩn thận một chút.”

Tỉnh Vu Hiểu gật gật đầu, sau đó mỉm cười vẫy vẫy tay, xoay người bước trên đường về nhà.Kỳ quái, đầu như thế nào càng lúc càng

choáng váng? Vừa mới kia ở hiệu thuốc dược sĩ cho cô uống rốt cuộc là

cái loại thuốc gì đặc biệt ? Bên trong thành phần hình như có cồn đi ?

Nếu không như thế nào cảm giác lại giống như uống rượu vậy ? Cô chỉ cần

uống một ngụm cũng say a!

Tỉnh Vu Hiểu một tay bám vào tường

ngoài nhà trọ, một tay chống càng lúc đầu óc càng choáng váng , đầy đầu

đều là hai chữ “nguy rồi”.

Trời ạ,cô không nên ngất đi như vậy

chứ? Vừa mới mở miệng hướng Vu Hi cam đoan có thể chiếu cố chính mình,

không nghĩ tới quay người lại liền phát sinh loại sự tình này, có phải

cô trời sinh nhất định muốn làm cho người ta lo lắng, không thể độc lập tự chủ được hay không?

Không được, chính là cái gọi là “nhân có thất thủ, mã có loạn đề” (Tương tự ta nói ‘Sông có khúc,người có lúc’ ), tình huống này xảy ra một lần không có nghĩa là sẽ phát sinh vĩnh viễn. Cho nên, chuyện này cô tuyệt đối không thể để Vu Hi biết, nếu không Vu

Hi vĩnh viễn cũng sẽ không tin tưởng cô có thể tự chiếu cố chính mình.

Nghĩ như vậy, cô lập tức mở túi lấy ra

di động, ấn nhanh số điện thoại di động của em gái, thừa dịp thời điểm

mình hoàn toàn thanh tỉnh nói cho Vu Hi biết, mình đã an toàn về nhà,

nếu không cồn ở trong cơ thể cô tác loạn như thế này, làm cho cô say

rượu như người điên thì thật là xong rồi.

Điện thoại vang ba tiếng sau khi đã kết nối được, cô không nói hai lời, lập tức đem những lời muốn nói đã chuẩn bị tốt từ trước phun ra, “Uy, Vu Hi, chị đã về nhà. Dược sĩ ở hiệu

thuốc muốn chị nghỉ ngơi nhiều, chị đang chuẩn bị đi tắm rửa rồi đi ngủ, như vậy đi, em đi công tác đi, bye bye!”

Nghe thấy Tỉnh Vu Hi đầu b


Old school Easter eggs.