
.
Đoàn người cũng không hẹn mà cùng đuổi theo.
“ Tên hỗn đản này, anh đứng lại cho
tôi!” Tỉnh Vu Hi chạy ra khỏi tiệm cà phê, đối với Viên Diệp cách đó
không xa lớn giọng rống hận, làm cho Khúc Thiến đuổi theo sau cô muốn
ngăn cản cũng không kịp.
Nghe thấy thanh âm, Viên Diệp hoài nghi dừng lại cước bộ, quay đầu.
“ Tên hỗn đản này còn quay lại nơi này làm cái gì?” Tỉnh Vu Hi nổi giận đùng đùng hướng hắn đi tới.
“ Vu Hi, em trước tỉnh táo lại, đừng
như vậy, sự tình không phải em tưởng như vậy.” Khúc Thiến thử muốn ngăn
trụ cô, lại sợ thương tổn đến đứa nhỏ trong bụng cô mà không dám dùng
sức.
“ Không phải như vậy là như thế nào?
Hắn rõ ràng chính là kẻ không phụ trách nhiệm hỗn đản vương bát đản,
cùng người ta trên giường đem bụng người ta làm lớn liền …”
Sợ cô càng nói càng không khống chế
được, Vu Hàn vội vàng nhảy ra che ở trước mặt cô, đối mặt lão phụ nhân
đứng ở bên cạnh Viên Diệp ngạc nhiên nhìn thấy hết thảy mọi chuyện, thân thiết gật đầu nói: “ Ngượng ngùng, xin hỏi bà là mẫu thân Viên Diệp
sao?”
Nghe thấy lời của cô, Tỉnh Vu Hi đột nhiên im miệng, lúc này cô mới chú ý tới bên người Viên Diệp còn đứng vài người.
Lão phụ nhân do dự gật đầu.
“ Chào bà, chúng tôi đều là bằng hữu Viên Diệp, thật cao hứng nhìn thấy bà.”
Lão phụ nhân lại nhẹ chút gật đầu, trên mặt biểu tình vẫn mang theo một chút nghi hoặc.
“ Mẹ, bọn họ chính là các bằng hữu ở tám lầu nhà trọ mà con nói.” Viên Diệp hướng mẫu thân giới thiệu.
Vu Hàn hi hi cười. “ Tôi nghĩ mọi người đặc biệt từ nước Mỹ đáp máy bay mười mấy giờ lại đây, hiện tại nhất
định mệt chết đi rồi? Chúng tôi đã thay mọi người chuẩn bị nơi nghỉ
ngơi, tuy rằng địa phương có điểm nhỏ hẹp, nhưng là…”
“ Tôi không phiền lụy.” lão phụ nhân
đột nhiên mở miệng, “ Tiểu thư, tôi cũng không thể trước tiên gặp tôn tử cùng con dâu của tôi sao?” bà lấy vẻ mặt nóng vội cùng biểu tình chờ
mong hỏi.
Vu Hàn quay đầu nhìn về phía Tỉnh Vu Hi, đem vấn đề này tặng cho cô trả lời.
Tỉnh Vu Hi thiếu chút nữa hướng Viên
Diệp mắng ra hai chữ ‘ti bỉ’ này, hắn thế nhưng lại mời thân nhân ở tận
Mỹ tới trợ trận, thực không đoán được!
Bất quá này cũng nói rằng, hắn là thật sự có tâm sẽ phụ trách chị gái cô,không phải sao? Vậy tạm thời phóng hắn một con ngựa đi.
“ Đương nhiên có thể, để cháu đưa bác
đi.” cô nhẹ nhàng đẩy Khúc Thiến đang lôi kéo tay mình ra, mỉm cười đối
với lão phụ nhân gật gật đầu.
Mọi người nhất thời đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, lộ ra vừa lòng tươi cười.
Trong đó người cười đến vui vẻ nhất
đương nhiên là Viên Diệp, bởi vì hắn rốt cục có thể nhìn thấy Vu Hiểu,
có thể tự tay ôm con một cái, này thật sự là quá tốt. Cảm tạ ông trời.
Không, hắn nên hẳn là cảm tạ Khuê Thú
Chi anh em bọn họ đi, bởi vì nếu không có bọn họ cung cấp diệu kế, hắn
có dùng hết khả năng vẫn hết đường xoay xở, vô kế khả thi.
Hắn thật sự là rất cảm tạ bọn họ, lần khác nhất định phải thỉnh bọn họ ăn cơm.
Vô cùng náo nhiệt cử hành đại hội hoàn
toàn nhận thức mọi người, đem con giao cho mẫu thân xung phong nhận việc chiếu cố,đưa tới lầu ba, Viên Diệp rốt cục có thể cùng lão bà sắp cưới
một chỗ.
Chính là chia lìa suốt thời gian chín tháng, hai người lại lần nữa một mình ở chung, lại có vẻ có chút câu nệ cùng xấu hổ.
“ Miệng vết thương của em còn đau không?” Viên Diệp dẫn đầu mở miệng đánh vỡ trầm mặc.
“ Cái gì miệng vết thương?” Tỉnh Vu Hiểu sửng sốt , vẻ mặt mờ mịt hỏi.
“ Miệng vết thương mổ bụng, chị anh nói rất đau.” hắn lấy tay chỉ chỉ bụng của cô.
“ Nha, lúc trước rất đau, nhưng hiện tại sẽ không.” cô bừng tỉnh đại ngộ gật đầu lại lắc đầu.
“ Có thể xem sao?”
“ Nhìn cái gì?” cô lại sửng sốt sửng sốt.
“ Miệng vết thương của em.”
“ Không được!” cô đột nhiên trợn to hai mắt, không có chút do dự cự tuyệt.
“ Vì sao không được?” không nghĩ tới cô lại cự tuyệt, Viên Diệp có chút tức giận.
“Bụng của em hiện tại thực xấu, không
thể cho anh xem.” cô dùng sức lắc đầu, “ Anh xem nhất định sẽ cảm thấy
thực ghê tởm, thậm chí còn khả năng phát buồn nôn .”
“ Sẽ không.” có xấu nữa cũng là một bộ phận của cô, hắn có tự tin chính mình tuyệt đối sẽ không ghét bỏ cô.
“ Như thế nào sẽ không, em chính mình nhìn còn có loại cảm giác này.” cô một bộ biểu tình anh nhất định phải tin tưởng em.
“ Cho anh xem.” hắn kiên định nói, không chút do dự tiến gần.
“ Không cần.” Tỉnh Vu Hiểu đột nhiên nhảy xuống giường, cùng hắn cách một cái giường, chính là không cho hắn tới gần bụng mình.
“ Tỉnh Vu Hiểu!” Viên Diệp nhịn không được cắn răng kêu lên.
“ Anh vì sao nhất định phải xem bụng
em, mặt của em khó coi sao? Anh xem mặt của em tốt lắm, bằng không xem
tay cũng được, có rất nhiều người ta nói tay của em bộ dạng rất được,
anh xem.” cô nói xong đem hai tay chìa cho hắn xem.
Viên Diệp nén giận. “Anh muốn nhìn bụng em.” hắn kiên trì nói.
“ Anh rốt cuộc muốn làm sao?” cô cũng
có chút phát hỏa. Cô đã nói cho hắn biết hiện tại bụng thực xấu, hắn làm chi còn cứng rắn muốn xem, cô làm như vậy có phải là muốn dọa hắn đâu,
hắn chẳng lẽ không biết sao?
Viên Diệp dùng sức hít một hơi, sa