Tàn Bạo Khốc Nương Tử

Tàn Bạo Khốc Nương Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328234

Bình chọn: 9.5.00/10/823 lượt.

, nhân tiện chỉnh lại trang phục hoàng đế đã bị nàng siết đến nhăn

lại.

Hoàng đế cất tiếng cười to, “Vô Ảnh cô nương quả thật

là thế gian kỳ nữ.” Nữ nhân thú vị, đáng tiếc đã là hoa có chủ.

“Như nhau như nhau.”

Hàn Phi chỉ chỉ y phục của nàng, “Cô nương, không cảm

thấy nên đi tắm hả?” Trên người toàn là máu, không cảm thấy bẩn à.

“Trẫm cũng thấy cô nương cần đi tắm.” Một thân toàn là

máu, nhìn rất đáng sợ.

Bạch Mạn Điệp hai mắt sáng lên, “Ta có thể tắm trong

hoàng cung sao?” Trong hoàng cung tắm, còn có cung nữ hàu hạ, nàng nằm mơ cũng

không ngờ Bạch Mạn Điệp nàng có thể hưởng thứ vinh quang này.

“Có thể.” Mau đi tắm đi, cô nương như vậy thật sự quá

đáng sợ.

“Có thể cho ta vài bộ quần áo không?” Bạch Mạn Điệp

càng thêm hưng phấn, “Ta muốn mặc y phục của công chúa, sau đó còn mặc y phục

của tần phi.” Không biết lão bà của hoàng đế ăn mặc thế nào, nào cũng muốn thử

xem.

“Có thể.” Hoàng đế luôn miệng đáp ứng.

“Ta có thể ở đây làm khách vài ngày không? Là vài

ngày.” Ha ha, ăn đồ ăn do ngự trù nấu, mặc y phục hoa lệ, còn có thể thỏa thích

tham quan hoàng cung lâm uyển, thật tuyệt vời a.

“Có thể.” Đương nhiên là có thể, lấy thân thủ của

nàng, có một trăm tên thích khách cũng không cần phải sợ.

“Tốt tốt.” Bạch Mạn Điệp cười đến nheo cả hai mắt,

nàng vừa nghĩ tới cái gì, dáng cười lập tức biến mất, “Không được nói cho đại

ca biết là ta tới, ta muốn cho hắn một trận kinh hỉ.”

“Ta không.” Hàn Phi phát thệ nói. Hắn đáng muốn xem

gia hỏa kia xấu mặt, tuyệt đối không xen vào chuyện người khác.

“Ta cũng không.” Sáo Ngọc Công tử ngày nào cũng trưng

ra bộ mặt lạnh như băng, hắn rất muốn xem bộ dáng hắn cười khi gặp lại thê tử

là như thế nào, hẳn là rất vui vẻ?

Hoàng đế vô cùng hào phóng cho nàng vào ở hậu cung,

còn phái thêm vài cung nữ hầu hạ nàng. Chuyện này khiến cho các vị phi tần cứ

liên tục suy đoán, không biết nàng có phải tân sủng của hoàng đế hay không? Vị

tân sủng kia có thân phận gì? Đẹp đến mức độ nào? Hoàng đế sẽ phong cho nàng

chức vị gì? Đây chính là chỗ các nữ nhân nơi hậu cung quan tâm nhất. Mà Bạch

Mạn Điệp xem mọi người như không tồn tại, thản nhiên thoải mái làm việc của

mình.

Kỳ thực hoàng đế chỉ có ba phi tử, không tính là

nhiều. Hoàng hậu Minh Lạc Đồng quanh năm cùng thái tử Vật Ly sống ở ngoài cung,

rất ít khi trở về, toàn bộ hậu cung đều rất vắng vẻ.

Nghe nói, đương kim hoàng thượng Tần Quan khi còn là

thái tử đã gặp gỡ hoàng hậu, kim ốc tàng Kiều. Minh Lạc Đồng bất đồng nữ tử thế

tục, không thích cộng sống trong cung, Tần Quan vẫn không dám nói rõ thân phận

của mình. Sau khi Tần Quan đăng cơ, giấy không gói được lửa. Minh Lạc Đồng vô

tình biết được thân phận của hắn, cãi nhau một trận rồi đoạn tuyệt quan hệ. Tần

Quan bất đắc dĩ, phế bỏ hậu cung, ý định chuyên sủng một người. Thế nhưng vẫn

còn vài vị phi tử thân phận đặc thù, là công chúa nước láng giềng, không thể

phế bỏ được. Minh Lạc Đồng không chấp nhận hắn, kiên quyết không quay về cung.

Phu thê đế vương, có thể được như bọn họ, coi như cổ

kim hiếm thấy. Trong vấn đề tình cảm, Tần Quan chính là thế gian khó tìm. Chỉ

bằng chuyện này, Bạch Mạn Điệp đã muốn giúp hắn.

Có lẽ đêm qua phát tiết quá độ, nàng phi thường mệt

mỏi. Tắm, thay y phục, dùng bữa xong, nàng làm tổ trên giường, ngủ cả một ngày,

đến khi nàng tỉnh lại, trời đã sụp tối. Tiểu cung nữ không biết thân phận Bạch

Mạn Điệp, đương nhiên suy đoán nàng là tân sủng của hoàng đế, hầu hạ đương

nhiên tốt phi thường, sớm đã chuẩn bị bữa tối cho nàng. Còn cho nàng tắm với

cánh hoa, Bạch Mạn Điệp cảm thấy vô cùng hài lòng xuất môn tản bộ. Ăn quá nhiều

rồi, cần phải tiêu hóa một chút. Ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn. Quần áo có người mặc

giúp, ăn cơm chỉ việc há mồm, chính là điển hình cuộc sống của phế nhân. Ai nói

làm mễ trùng rất thoải mái, bất quá mới được một ngày một đêm, nàng đã chán

ghét cách sống này rồi.

Thân phận nàng bây giờ là khách quý của hoàng đế,

đương nhiên không cần một thân võ nghệ cao cường. Cho nên, nàng ăn mặc cung

trang mỹ lệ, ưu nhã tản bộ.

Không ngờ rằng hoàng cung lớn như vậy, tản bộ mà cũng

bị lạc đường. Nàng tiếp tục đi tới, cư nhiên lại tới chỗ nơi vô cùng hẻo lánh.

Chách là chỗ của cung nữ hay thái giám gì đó, cũng có thể là lãnh cung.

Vốn định quay đầu trở lại, nàng đột nhiên nghe thấy

tiếng khóc thút thít. Rốt cuộc là ai đang khóc? Phi tử thất sủng? Bạch Mạn Điệp

lần theo tiếng khóc. Đều nói tò mò hại chết miêu, nàng chính là không thay đổi

được tính xấu này.

Nàng đi tới một tiểu viện, không thấy ai, chỉ thấy một

gian phòng đang mở cửa. Nữ nhân đang khóc kia là ở bên trong? Bạch Mạn Điệp

hiếu kì híp mắt bước tới xem bên trong đang xảy ra chuyện gì.

Bên trong có một thùng gỗ, còn có tiếng nước, chách là

đang tắm. Nàng không có sở thích rình mò, càng không muốn xem người ta tắm.

Nàng buồn chán quyệt môi, định xoay người rời đi. Còn chưa kịp xoay người, kẻ

đang tắm bên trong đột nhiên lên tiếng, “Ai?” Má ơi, là nam nhân đó.

“Ách, xin lỗi, ta đi lầm chỗ.” Nàng hoảng loạn xoay

người.

Đi được vài


pacman, rainbows, and roller s